Chương 19: Tìm Thấy Rồi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Sanzu rời khỏi tổ chức, hắn rảo bước nhanh đến dưới nhà Bạch An, vị trí này hắn đã đứng rất nhiều lần chỉ để nhìn lên khung cửa sổ nay đã đóng kín một cách vô nghĩa.

" Huh, Ran ? "

Ran tay xách nách mang một số đồ đạc đi xuống. Hắn bất ngờ đôi chút khi thấy anh bước ra từ nhà cô.

" Khoan...thứ mày đang cầm... "

" Không phải chuyện của mày. "

Sanzu muốn chửi thề, hắn biết đó là đồ của ai. Mùi hương đó hắn chẳng bao giờ nhầm được. Với sự kích động, Sanzu túm lấy cổ áo Ran gằn giọng.

" Nói ! Mày biết gì về Bạch An thì mau nói ra nếu không đừng trách tao !! "

" Không thích. "

" Tao để mày nói lại lần nữa. "

Ran giật phăng áo rồi thông thả bước về nhà cùng với cái đuôi là Sanzu. Cả hai đều biết đây không phải là nơi để nói chuyện.

" Tao tự hỏi, chỉ cần là chuyện liên quan đến Bạch An là mày lại đánh mất bình tĩnh như vậy sao ? "

" Lắm chuyện, nói mau. "

" Bình tĩnh uống tách trà xem nào. Lần cuối mày uống trà là khi nào ? Là trước khi tao đưa mày đến bệnh viện vì bị loét bao tử đúng không nhỉ ? "

" Mày muốn ăn kẹo đồng không ? "

" Khi đưa mày vào bệnh viện, lúc đó tao còn chẳng nhận ra mày, bỏ rượu cả năm nay nhưng mày chẳng khác mấy tay nghiện nặng là bao. "

" Đừng nói chuyện không liên quan. "

Cả hai rơi vào khoảng không im lặng, lát sau Sanzu lên tiếng phá tan bầu không khí.

" Mày đem đồ cho cô ấy à ? "

" Còn phải hỏi, em ấy cần dùng mà không thể về lấy, em ấy đang ở xa lắm. "

Hắc tuyến chảy trên mặt Sanzu, người này vừa nói sẽ không phun ra chút gì về Bạch An mà nay đã đi hết nữa câu chuyện.

" Đó là nơi nào ? "

" Tự đi mà tìm, tao sẽ không nói đâu. "

"...Mày thấy tao còn chưa đủ thảm hay sao ? "

" Chưa ! "

Nói đoạn, Ran bỏ vào bếp đứng bên tủ lạnh uống nước ép trái cây tươi mát mặc cho Sanzu ngoài kia đang dùng trà nguội ngắt đắng chát.

" Đây là... "

Phía dưới gối sô pha là bức thư cùng với một bức ảnh. Sanzu thấy vui, thấy hào hứng, thấy phấn khích. Lần đầu sau gần hai năm hắn thấy tâm hồn hắn sống trở lại. Manna, hắn sẽ đến đó, nhất định hắn sẽ đến đó.

-----

Chết tiệt! Bạch An chửi thề thành tiếng khi cô ở lại tàn tích đến quá khuya như thế này, cô đã đi sâu vào trong và phát hiện ra nhiều thứ hay họ mới mẻ đến độ quên mất thời gian. Đường phố giờ này chẳng còn một bóng người, coi cố gắng đi thật nhanh về nhà bởi vì cô biết chỉ sau nữa nữa đêm nơi này mới lại sinh động với đủ loại cặn bã xã hội, bọn ăn cắp, giết người, đâm chém, bonm trẻ trâu liều mạng, chúng tụ họp ở đây như một khu phố thương mại dành cho chúng. Bạch An rùng mình, cố gắng nhẹ nhàng đi quá tránh gây chú ý nhất có thể. Nhưng đời nào được yên, với nhan sắc ấy, cơ thể đó, mùi hương đó khó có thể không khiến cô trở nên nổi bật.

" Hehe... "

" Ái chà... "

Bọn cặn bã xuýt xoa nhìn cô bằng đôi mắt đầy vẻ đâm đãng.

" Cô em xinh đẹp, đi đâu vào giờ này thế ? "

Hai tên không biết liêm sĩ chắn hết đường đi của cô, sau đó thêm vài tin nữa, đám người bát nháo ở xung quanh đứng nhìn như đang xem một vỡ kịch vui.

" Đó là việc của tôi. "

" Lạnh lùng thế, cô em chẳng vui tính gì cả. Nào nào, lại đây làm một ly với mẫy anh được không ? "

" Xin lỗi nhưng tôi đang vội. "

Bạch An cố lách qua đám dơ bẩn đó nhưng một tên trong số chúng đã kéo cô lại đồng thời một tên khác phía sau đã bắt lấy hai tay của cô khiến cô không thể chống trả.

" Khốn kiếp, thả tôi ra. "

" Ấy ấy đừng nóng.. "

" Cô em tốt nhất nên nghe lời, nếu ngoan ngoãn thì bọn anh đây sẽ cho em thật sung sướng. "

Một tên trong số chúng bắt đầu giở trò đồi bại với Bạch An, hắn vỗ mạnh vào mông cô trong khi đám kia cười phá lên, tên giữ tay cô dùng một tay sờ lên mặt cô, Bạch An cắn mạnh vào tay hắn rồi nhân lúc này chạy thật nhanh, bọn chúng lũ lượt đuổi theo cô, rất nhanh Bạch An lại bị chúng khống chế cả tay lẫn chân. Một tên dùng cái miệng dơ bẩn của hắn mơn trớn trên cổ cô. Nó làm Bạch An kinh tởm vô cùng, cô ra sức vùng vẫy kịch liệt, nó gợi lên cho Bạch An nỗi kinh hoàng mà cô đã cố quên, đã cố xóa sạch. Đôi mắt của Bạch An trợn to khi nỗi ám ảnh của quá khứ lẫn hiện tại bao trùm lấy cô. Trước khi tên cặn bã đó chuẩn bị cho tay vào trong sờ mó cô thì hắn đã chết, hắn chết ngay tại chỗ, không kịp trăn trối hay thở lấy thêm một hơi nào khi viên đạn từ một phía nào đó đi xuyên qua đầu hắn.

-----

Xin lỗi mọi người vì bây giờ mới ra chương mới được, mong mọi người vẫn sẽ ủng hộ tôi bằng việc tặng sao cho tôi nha.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net