chap 5 : takeomi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Tiểu thư bây giờ quá nhỏ không thể phẫu thuật được , có thể để tiểu thư lên 15 hãy phẫu thuật ghép tim nguy hiểm này "

Lão bác sĩ sợ hãi lên tiếng , lão sợ người phía trước không nghe câu trả lời vừa ý sẽ rút súng bắn chết lão

" .... " Hắn im lặng 1 khoảng thời gian , khiến cho bầu không khí rớt xuống âm vô cực , thật may là hắn có tiền có tiền , cũng thật may phát hiện kiệp thời trong cơn sốt , lần này em sẽ không làm mất chị Akane .

" Được cho đến khi con bé 15 tuổi ta sẽ tìm ra trái tim phù hợp "

Hắn quay ngắt lại vô căn phòng của người hắn coi là " cái bóng " , lão bác sĩ cũng lắt đầu ngao ngán rồi cũng rời ra khỏi nơi tâm tối đó

" Akane em sẽ không để linh hồn tái sinh của chị và thể sát hiện tại của chị mất " hắn cảm thấy những lời nói của mình như là 1 kẻ điên , nhưng biết đạo giờ ? Ngay từ cái ngày nhặt được con bé này thì hắn đã chính thức coi akani là Akane là bản thể kiếp sau của chị ấy ....

.

Sáng nay hắn có cuộc gặp mặt với đối tác của phạm thiên nhưng akani đang sốt ra đường sẽ cảm mất , nhưng cũng càng không thể để con bé ở nhà được , ai biết chuyện gì sẽ xảy ra chứ ? Càng không thể gửi gắm cho máy tên ở phạm thiên được ở đó toàn những tên điên à không ngoại trừ  takeomi hắn ta là 1 tên cũng được xem tạm được để chăm sóc cho akani

" Vậy nè giờ mày đưa đứa con gái của mày cho tao chăm ? " Takeomi nhìn bé rồi nhìn lại kokonoi rồi hỏi laik cho chính xác

" Ừ , tối nay tôi sẽ đến đón con bé , ông  chú chăm hộ tôi akani " nói rồi hắn quay đầu đi

Takeomi nhìn bé 1 , rồi cả 2 rơi vào 1 khoảng thời giang yên tĩnh

" Ta sẽ chăm sóc cháu " takeomi nhìn bé rồi bật cười

" Ú .... Takeo-san .... Nhờ ... Ú ... Ạ " bé lấp bắp nói

" Chắc baba châu đã cho cháu rồi nhỉ ? Vậy giờ ta dẫn cháu đi chơi nhé ? " Takeomi ra 1 lời đề nghị với akani rồi cũng không chờ đợi lời đồng ý hay từ chối của bé mà vẫn ôm bé lên đi ra khỏi nhà

Takeomi dẫn cháu đi dạo công viên gần nhà , takeomi có vẻ rất ra dán của 1 người chú nhỉ ? Từ hành động chăm sóc cho bé

Takeomi : cảm giác cũng không tệ ...

______________________________________

Tôi đã siêng năng:)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net