Chương 8 : Cô Nghĩ Mình Là Ai ?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cuộc gọi âm binh cuối cùng cũng kết thúc , Vương Thị khịt mũi kinh thường tên Lãnh Phong kia . Mẹ nó ! Thằng âm binh , người phụ nữ của mình không quản tốt cứ để con hàng đó chạy cắn loạn người ta .

Vương Thị nằm lên giường chuẩn bị đi ngủ , hai mắt nhắm lại từ từ đi đánh Chu Công . Mùa đông lạnh giá chính là thời điểm vàng để nuôi mỡ mà , lười đến không muốn động tay chân .

Khác với nơi ở của những bình dân tầm thường thì ngay tại thành phố , nơi các tòa nhà trọc trời đang có một bữa tiệc mở ra . Các kẻ giàu có bật nhất cùng nhau tụ lại , không phải bàn về con cái thì chính là gia thế của bản thân .

" Vương Tổng năm nay lại không đến sao ? " một người đàn ông trung niên nhìn xung quanh không có bóng dáng của người mình muốn kiếm thì nhẹ nói .

" Chứ sao nữa ~ Vương Tổng vào hôm trời lạnh đặc biệt từ tháng 12 đến tháng 2 đều trong trạng thái acc clone " một cậu trai trong vẻ ở độ tuổi 18 , 19 cười đùa .

Ở trong giới nhà giàu nhà không ai không biết đến Vương Tổng , một người đàn ông hoàng kim độc thân . Từ hai bàn tay trắng lập nên một công ty thời trang lớn như bây giờ , không kính nể thì chính là giả . Chưa kể dẫu đứng trên đỉnh vinh quang nhưng không hề bị tiền tài , quyền thế cùng mỹ nhân mê hoặc . Hắn lãnh đạm không dính bụi trần , tính cách trọng tình trọng nghĩa càng làm người người nể phục .

Một con người đáng để khen ngợi , ai cũng muốn kết giao .

Chỉ là một người tốt như Vương Tổng lại xui xẻo dính vào người phụ nữ của Lãnh Tổng . Bị gã ta hại đến thảm , phá sản thì cũng thôi đi còn phải phá sản this phá sản that .

Trời lạnh thì phá sản , trời nóng thì giàu lại . Mẹ nó ! Dù là phật cũng phải giận nói chi là người ?

" Haizzz ...chắc cỡ tháng 3 trở lại thì Vương Tổng trở lại acc chính thôi lo gì " cậu trai vẫn vô tư không mấy để tâm .

Quen rồi thì tốt thôi , chuyện như cơm bữa ấy mà .

" Học Trưởng lại phá sản sao ..." một cô gái xinh đẹp như hoa đi tới chỗ người trung niên và cậu trai nhẹ hỏi .

" woa~ xem ai tới đây , nhị tiểu thư nhà Asami " Cậu trai cười cười nhưng mắt lại không hề có một tia gọi là vui vẻ nào nhìn đánh giá cô gái trước mặt .

" Yamachi anh không cần phải nở một nụ cười giả tạo đó với tôi đâu " nhị tiểu thư Asami nghiêm túc nhìn Yamachi .

" Ha...nếu cô muốn hỏi về Vương Tổng thì nên chết tâm đi , dù cô có đến trước mặt hắn ta bán thảm cũng không thu được lợi nào đâu . Cô biết mà nhị tiểu thư , Vương Tổng nổi tiếng là kẻ si tình " Yamachi nói đến đây không khỏi giễu cợt .

" Thế thì đã sao ? Dù học trưởng vẫn còn yêu chị tôi nhưng tôi tin bản thân có thể thay thế chỗ trong tim anh ấy ! Chưa kể ...." nhị tiểu thư bị câu nói của Yamachi làm cho tức giận , nhịn không được lên tiếng phản bác lại .

" Đại tiểu thư đã chết rồi đúng không ? Vậy nên cô nghĩ rằng mình có thế thay chị gái , thế chỗ trong tim Vương Tổng ?" Yamachi nói đến đây liền không còn treo nụ cười trên môi nữa , gương mặt lạnh lùng nhìn nhị tiểu thư Asami .

" Ngây thơ thật đấy nhị tiểu thư cô nghĩ rằng chỉ có mình cô muốn cướp lấy tim Vương Tổng thôi sao ?" Yamachi cười nhạo .

___end chương 8
Vương Tổng nhìn vậy chứ là một cái vạn nhân mê đấy , tại anh nhà không những đẹp trai , si tình , giàu có , biết nấu ăn ....

Gần như không có một khuyết điểm nào ...

Ai lại không mê ?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC