53

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Draken túm tay, Sanzu túm chân, hai đứa vận chuyển Takemichi như treo heo mọi lên cành cây chuẩn bị đem đi nướng.

"Thả tao ra! Thả tao ra! Bớ người ta bắt cóc!! Tụi bây mắc cười quá, môi của tao, tao muốn hôn ai thì hôn, mắc gì đòi phạt tao?? Thả raaa!!"

Heo Takemichi kêu la éc éc, trước ánh nhìn đội ngũ nhân viên gồm Inui Akane, Yamamoto Takuya, Hanemiya Kazutora. Cậu chủ quán bị xách vào phòng nghỉ của nhân viên.

Mọi người mang tâm trạng cắn hột dưa hóng drama nhìn căn phòng bị đóng cửa lại, phát ta tiếng kêu la thảm thiết.

"Ụ á tụi bây phản rồi đúng không?? Bỏ ra! Bỏ cái tay bạn raaa!"

"Trời đất ơi! Nó đánh mông tui kìa! Bớ người ta hãm hại!!"

"Tao không có gay! Không có!!"

"Trời ơi! Tui mất trinh rồi! Tui mất sự sạch sẽ rồi!!"

"Bỏ ra! Bỏ ra!! Akane, cứu!!"

Akane mỉm cười: "Ái chà, mọi người thật hòa thuận."

Kazutora hoảng hốt: "Hòa thuận con khỉ, sự trong trắng của Takemichi đang bị đe dọa, để tao!"

Kazutora bộ dáng hùng hổ, một chân đá bay cửa phòng. Chỉ để lại Takuya có ánh mắt đầy thâm ý.

Thế nào Takemichi cũng trừ lương cho coi.

Nhưng Takuya cũng không nhắc nhở, chỉ âm thầm hùa theo Kazutora hóng biến một lhem.

Dẫn đầu bằng Kazutora đá hư cửa, hai người còn lại ló đầu vào nhìn cảnh bên trong phòng. Lập tức bọn họ chia làm hai phe phái, một bên đỏ mặt, một bên đầy ẩn ý quan sát khung cảnh trước mắt.

Akane ngân giọng, khen ngợi:

"Không tồi, là 3p nha. Nhưng Takemichi vẫn chưa đủ tuổi đâu nhé hai đứa."

Kazutora hai vành tai đỏ bừng, tức giận kêu lên: "Tụi bây làm cái gì Takemichi vậy??"

Takuya từ trong khiếp sợ bình tĩnh lại, một lời khó nói hết nhìn ba người nọ.

Draken kẹp lại hai cánh tay của Takemichi, khiến đối phương dựa lưng vào mình. Mà Sanzu ngồi phía đối diện hai người, lôi kéo đôi chân gầy, ép đối phương quấn lấy eo mình.

Sanzu thản nhiên cầm lấy một cuốn sách cấm, gật gù nói:

"Bây giờ chúng ta sẽ thử áp dụng tư thế doggy kết hợp oral.

Takemichi hoảng sợ, bắt đầu kịch liệt giãy giụa vì bị Sanzu cọ đũng quần. Lớp vải kaki như có như không chà xát cậu nhỏ bên trong cạp quần, một cảm giác tê rần chạy dọc sống lưng khiến cậu rùng mình. Mặt Takemichi tuy dày cũng không khỏi đỏ bừng lên.

Mắt thấy Kazutora đang bị sang chấn tâm lý đứng ngây ra như phỗng, Takemichi vội vàng vẫy tay với đối phương, thảm thiết kêu lên:

"Kazutora, Takuya, cứu! Trời má sao còn đứng đó? Lại đây cứu bồ coi!"

Kazutora và Takuya chạy lạch bạch đến, giải cứu Takemichi khỏi hai con sói độc ác.

Takemichi thở hồng hộc, cả người giống như một con tôm luộc bị vớt khỏi nước sôi, hồng hồng đỏ đỏ hết cơ thể. Vội vàng trốn sau lưng Takuya - bạn chí cốt từ bé đến lớn của mình.

Thật đáng sợ, lòng hiếu kỳ của con trai mới lớn thật quá ghê gớm. Bởi vì tò mò về tính dục mà ngay cả việc test thử các tư thế lên bạn cùng giới cũng làm.

Takemichi oán giận, trừng mắt với hai gã bạn thân, ấm ức mắng:

"Tụi bây dám làm vậy với tao?"

Hốc mắt đỏ lên, sinh ra một tầng mỏng nước mắt, chóp mũi lên men, Takemichi mở cửa tiệm bỏ chạy:

"Tao ghét hai đứa bây!!"

Draken: !!

Sanzu: !!

Kazutora: "Ai mượn hai bây lên cơn táy máy vậy hả?? Takemichi giận bỏ đi mất rồi kìa, đền cho tao!"

Bầu không khí chốc lát nặng nề cực kỳ. Takuya cắn môi, lo lắng nhìn về phía Takemichi chạy đi mất.

Draken suy sụp, ngồi một chỗ trồng nấm. Trong lòng không khỏi luống cuống hoảng hốt, thầm mắng Sanzu làm quá trớn dọa sợ Takemichi.

Cậu bị ghét bỏ! Biết vậy không hùa theo Sanzu rồi!!

Sanzu im lặng một hồi lâu, hai mắt nhíu chặt lại đầy suy ngẫm, cậu cúi xuống, nhìn chằm chằm cạp quần của mình.

Cứng lên rồi.

Rõ ràng cậu cũng chỉ định dọa sợ đối phương thôi, nhưng khi thật sự chỗ đó của cậu được cọ xát nhẹ với thứ đó của đối phương. Sanzu nhịn không được thích thú và hưng phấn... Muốn làm tiếp.

Đau đầu xoa hai bên thái dương, Sanzu đứng dậy, muốn đi vào nhà vệ sinh giải quyết cậu nhỏ sung sức của mình.

Akane dùng đôi mắt nhìn thấu hồng trần quan sát hết thảy, cười hì hì đáp:

"Ít nhất cũng phải đợi Takemichi lớn hơn tí xíu chứ, như thế này, em ấy sẽ bị dọa sợ đấy."

Sanzu hừ lạnh một tiếng, không cho ý kiến.

Còn đối tượng mà mọi người đang lo lắng - Hanagaki Takemichi, hiện tại phởn phơ lau sạch nước mắt, vô cùng sảng khoái vì đã thoát khỏi cảnh tra tấn tinh thần của hai đứa nhóc nọ, vui vẻ bay nhảy trên con đường đến nhà Baji.

Ừ, cậu xạo đó, làm đéo gì có chuyện sống thọ đến bây giờ rồi còn sợ mấy chuyện xấu hổ đó đến mức khóc cơ chứ.

Takemichi không hề áy náy lương tâm vì đã lừa gạt sự lo lắng của Draken, tra nam Takemichi bình tĩnh biện hộ cho hành động này của bản thân là:

Nước mắt tui rơi là sự thật, chỉ có mỗi nỗi buồn là tui xạo thôi à.

Takemichi móc ra điện thoại điều tra. Á à, hôm nay Baji rảnh nè.

Hôm nay trời nóng rồi, cho Baji Keisuke bị sang chấn tâm lý thôi.

Baji Keisuke: Làm ơn buông tha cho nhau đi!!

***

Tại nhà Baji.

Takemichi lễ phép cúi đầu trước quan viên hai họ —, nhầm, là ông ngoại của Baji Keisuke. Ông ấy tuổi đã già, thấy Takemichi đến chơi liền cười khà khà mấy tiếng, vui vẻ vẫy tay:

"Takemichi - kun tìm Keisuke đấy à. Nó đang ngồi học bài trên lầu đấy. Cháu coi giúp nó học hành cho ông nhé."

Takemichi khiếp sợ, ối giồi ôi, án mạng má ôi!!

Nhanh chóng gật đầu, Takemichi hớt hải chạy lên phòng của Baji Keisuke.

Cuối cùng, cậu thấy được hình ảnh người mẹ dạy người con học một cách ôn nhu dịu dàng. Đứa con trai nhỏ thì vâng vâng dạ dạ, lễ phép mười phần. Gia đình thật hòa thuận, hạnh phúc.

Hình ảnh đẹp đẽ này duy trì cho đến khi Takemichi chứng kiến đôi tay đang chắp sau lưng của mẹ Baji Keisuke, tay trái cầm Nhị Côn Khúc, tay phải cầm gậy bóng chày.

Chiến vậy sao? Hóa ra máu điên của Baji Keisuke là được di truyền??

Phát hiện Takemichi đang trốn đằng sau cửa, bà Baji vội vàng nở nụ cười trăm hoa đua sắc thắm. Bà niềm nở, vỗ vai Takemichi, đặt vào tay thằng bé cây Nhị Côn Khúc gia truyền của nhà mình.

"Cháu dạy nó học cho cô, đánh thoải mái. Nhẹ thôi, kẻo đau tay."

Baji: Cách bán con trai của mẹ thật nhuần nhuyễn. Con chết rồi, trái tim này chết rồi.

Baji Keisuke run cầm cập, khiếp sợ nhìn gương mặt ngoan ngoãn như thiên thần của Takemichi trở nên cực kỳ tà ác sau khi bà Baji rời khỏi phòng.

Baji thấy Takemichi thử một chút Nhị Côn Khúc, sau đó không hài lòng lắc đầu. Cậu ta nhịp nhịp chân suy tính, rồi bước thẳng đến tủ đồ của Baji Keisuke, lấy ra một chiếc thắt lưng.

Baji Keisuke: "!!" Khoan đã Takemichi, cái này tà đạo quá!!

Takemichi lúc này mới gật gù, mỉm cười đầy khả ái và ngây ngất lòng người. Cậu ta quay sang nhìn Baji Keisuke, liếm liếm môi mềm của mình, đầy vui sướng nói:

"Lột quần ra, Baji Keisuke. Nếu mày trả lời sai câu nào thì tao đánh mông mày câu đó."

Baji: Bớ người ta! Hãm hại!!!

Không!!! Ai cũng được, mau cứu tao! Bờ mông trị giá ba tỉ của tao không thể nào bị vấy bẩn bởi con người tà dâm kia được!

Ngày hôm đó, mọi người nghe thấy tiếng hét thất thanh của cậu bé hàng xóm vang lên rất nhiều.

Matsuno Chifuyu nhíu mày, thầm mắng thằng hàng xóm thật quá phiền phức!

***

***

Trong tương lai —

Takemichi: Baji Keisuke, cởi quần ra! Làm bài sai là tao đánh mông mày!

Baji *đã cởi quần* Keisuke: Hanagaki Takemichi, cởi quần ra. Tao làm được bài nào, là tao chơi mày bài đó.

Takemichi: ???


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net