Chương 19: Byakuran Gesso

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sora ngồi yên tại chỗ, xoay người nhìn ra dòng người bên ngoài.

Kaze Sora đáng lẽ ra cũng như dòng người xô bồ kia, mờ nhạt và có một cuộc sống bình tĩnh. Cô sẽ tốt nghiệp, học đại học, tìm kiếm một chàng trai tốt, hẹn hò, kết hôn, sau đó sinh con.

Nhưng mà không hề.

Quỹ đạo của Kaze Sora đã bị bẻ cong khi cô quyết định tới Namimori học trung học phổ thông.

Rốt cuộc thì...

Vì cái gì lại thành ra như vậy...

"Sora, cậu đang nghĩ gì?"

Sora cười nhạt, không đáp mà hỏi: "Thời hạn của việc phá án là 10 giờ tối nay phải không? Cậu đã tra được gì chưa?"

"Chưa..."

"Nếu như chỉ có một mình tớ là con tin thì tốt rồi..."

Chết cũng được... Kaze Sora đã không còn sợ cái chết từ khi tự tay kết thúc sinh mạng của mình nữa rồi. 

Kaze Sora đã... không còn sợ nữa...

Khoé mắt cay cay, từng giọt nước mắt thi nhau rơi xuống. Cô gái luống cuống vươn tay ra lau đi, nhưng càng lau nước mắt càng nhiều. Cô bất lực ngồi đó, để mặc cho chúng rơi xuống.

"Cậu khóc sao?" Conan ngửa đầu lên trời: "Đừng khóc... Khi cậu khóc cậu xấu lắm biết không?"

Thực ra hoàn toàn ngược lại. Mỗi lần Kaze Sora khóc, Kudo Shinichi cảm thấy cô ấy đẹp hơn bất cứ lúc nào.

"Tớ sẽ nhanh chóng phá giải vụ án này thôi... Đừng sợ. Cậu sẽ không có việc gì."

"Không phải cứ có niềm tin là có thể không sợ hãi." Sora nói, bằng thanh âm khàn khàn: "Cứ nghĩ tới họ sẽ gặp nguy hiểm... là tớ không thể ngồi yên được. Kaze Sora đã mắc nợ họ quá nhiều rồi."

"Mắc nợ? Cậu nói gì vậy?"

Sora nói sang chuyện khác:

"Hắn nói các cậu không được tìm đến cảnh sát đúng không?"

Quả nhiên, lực chú ý của hắn đã bị hấp dẫn:

"Ừ. Tớ đã thử gọi nhưng có một vụ nổ đã xảy ra. Hắn đặt camera an ninh ở khắp nơi."

"Ừ." Kaze Sora thấy nước mắt đã ngưng hẳn, thở phào nhẹ nhõm. Cô tìm khăn giấy để lau, nhưng chợt nhớ ra mình không hề đem.

"Ai, cho chị mượn khăn tay một chút được không?"

Một bàn tay từ phía sau đưa ra, Sora tiếp nhận khăn tay. Cô hít một hơi thật sâu, dùng khăn tay lau chùi nước mắt. Mùi kẹo thoang thoảng bên chóp mũi làm tâm thần Sora chấn động. Cô cười cười, miễn cưỡng nói: "Ai, không nghĩ tới em lại thích mùi này..."

"Chị Sora." Haibara Ai ngửa đầu lên: "Không phải của em."

"Hả? Không phải của em thì—"

Thiếu niên bắt gặp cô gái quay đầu lại, nhướng mày.

"..."

Đồng tử của Kaze Sora co rụt lại.

"Một cô gái không được khóc nhè nha~" Hắn cười híp mắt: "Mặc dù khi khóc lên em thực sự rất xinh đẹp."

【Nước mắt của Sora-chan.... Thực sự quá ngọt. Giống như kẹo dẻo tẩm đường vậy.】

Là...

...Byakuran...Gesso.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net