Chương 88: Không thổ lộ nữa

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Ti amo, il mio Cielo."

"Đoàng!"

Vào lúc hắn dùng thanh âm trầm thấp nói ra câu này, pháo hoa trên trời cũng nở rộ.

Kaze Sora chần chờ vài giây, mở miệng hỏi: "Byakuran nói gì cơ?"

Sắc mặt của hắn trầm xuống, cười như không cười nhìn thoáng qua cửa sổ. Trước ánh mắt nghi vấn của cô, hắn lặp lại.

"Đoàng đoàng đoàng!"

Pháo hoa nối đuôi nhau nở rộ trên bầu trời. Byakuran Gesso đành phải cúi người xuống, nói vào tai của cô.

"Sora-chan..."

"Reeng reeng reeng——"

Có điện thoại.

Sora dùng ánh mắt xin lỗi nhìn hắn, một tay đẩy hắn ra, một tay bấm nút nghe: "Vâng?"

"Trùng hợp thật đấy, Sora-chan cũng ở trên Ma Thiên Luân. Bọn tôi ở vị trí đối diện em này."

Là Sawada Tsunayoshi? Cô mờ mịt một vài giây rồi nhìn thoáng qua vị trí đối diện. Đúng thật, Sawada Tsunayoshi và một ai đó ngồi với nhau, đang vẫy tay chào cô.

Sora: "..."

Một phút trước, cô và Byakuran đang hôn nhau thì phải.

Có người nhìn...

Sắc mặt của cô đỏ lên, đôi mắt cũng hơi né tránh không nhìn vào mặt của hắn nữa, ngập ngừng nói vào điện thoại: "À ừ, trùng hợp thật đấy."

Byakuran Gesso cười tủm tỉm nhìn cô: "Ai vậy, Sora-chan?"

"Là Tsuna."

Quả nhiên. Hắn cười híp mắt lại.

"Cậu ấy nói gì vậy?"

"Họ thấy chúng ta nên gọi điện tới..." Sora nhỏ giọng trả lời.

"Vậy à, đưa tôi xem nào." Byakuran nói rồi cầm luôn, áp vào tai cười: "Là Tsunayoshi-kun sao? Trùng hợp thật đấy, không nghĩ tới cậu cũng tới đây. Là đi với bạn gái sao?"

"Vậy chúng tôi cũng không làm phiền nữa, tạm biệt nha."

Hắn cúp máy, đưa cho cô, cười tủm tỉm: "Hình như Tsunayoshi-kun đi chơi với bạn gái nên..."

Bạn gái sao? Sora cười cười: "Vậy không cần đứng lại chào hỏi nữa, chúng ta đi luôn đi."

"Được."

Hắn vừa dứt lời, bánh xe cũng ngừng quay. Byakuran Gesso nắm tay Kaze Sora bước xuống, bước chân nhẹ nhàng.

Ở vị trí cô không nhìn thấy, ngón tay của hắn hơi nhúc nhích. Dòng người vẫn xô bồ như vậy, ai làm việc của người nấy.

Đám Yamamoto nhìn ngó xung quanh, cuối cùng chậc một tiếng:

"Lại là ảo thuật."

Ảo thuật của Chrome thua xa Rokudo Mukuro và Mammon, hiển nhiên cũng thua Torikabuto. Chrome thử phá giải nhưng không được, đành áy náy lắc đầu.

"Không phải lỗi của em, Chrome. Em đã làm rất tốt rồi." Sawada Tsunayoshi nói: "Hôm nay hắn sẽ không thổ lộ nữa đâu, chúng ta trở về thôi."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net