Chương 3: Động vật ăn tạp lông hồng. Cắn chết !

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Hôm nay chính là ngày mà Sakura đến trường. Trước đó một tuần cô đã nắm được một số kiến thức cơ bản để dễ dàng học hơn. Dù gì Tsuna cũng bảo là mới bắt đầu năm học được 3 tuần thôi, vẫn theo kịp được.

Với trí nhớ siêu phàm của bản thân, Sakura cô rất tự tin rằng mình sẽ theo kịp tiến độ của trường học sau khi nhập học muộn 3 tuần.

( Youko: Tém tém lại con ơi -.-|| )

Sakura chuẩn bị xách cặp xuống nhà, bất chợt nghĩ bản thân nên mang theo vài vật dụng phòng hộ và chiến đấu nếu có chuyện. Đối với một Ninja mà nói thì Kunai là vũ khí không thể thiếu trong chiến đấu, thêm vài Shuriken nữa.

Thanh Kunai quen thuộc ấy vẫn nằm trong tay cô. Sakura nhìn nó mà nở một nụ cười buồn. Đã bao nhiêu năm rồi cô vẫn chưa thể quên được cảnh tượng ngày hôm ấy, không thể nào quên những gương mặt quen thuộc đến khắc sâu vào tim cô - những đồng đội của Sakura.

Vỗ vỗ vài cái vào má, Sakura ổn định lại tinh thần. Túi đựng Kunai và Shuriken vẫn thắt bên hông, cô xách cặp bước xuống nhà.

Có vẻ còn sớm, cô nên phụ Nana-san làm bữa sáng.

- Mẹ Nana, để con phụ mẹ làm bữa sáng nhé. - Cô để cặp lên sofa, đầu hồng ngó vào bếp nhìn mẹ nuôi đang nấu ăn.

- Saku-chan, con dậy rồi à. Không cần phụ mẹ đâu, con lên gọi Tsu-kun dậy cho mẹ nhé. - Nana cười tươi nhìn cô con gái, tay cầm chảo xúc mấy miếng thịt ba chỉ ra đĩa.

- Vâng, con biết rồi. - Sakura thở dài. Tsuna lúc nào cũng dậy trễ, mặc cô và Nana-san thay phiên nhau gọi dậy, haizz. Hôm nay chắc nên dùng vũ lực một chút. Cậu đến số rồi Tsuna.

Bước lên phòng bé Cá Ngừ, Sakura không khỏi lắc đầu ngao ngán. Mé !!! Phòng cậu ta lại bừa bộn rồi, vừa hôm trước dọn xong.

Trên giường là thằng nhóc với mái tóc màu cà phê vẫn đang say sưa ngủ. Sakura tiến lại gần, trên tay cầm ***** dí sát vào cổ thằng bé, toả sát khí ngùn ngụt mà nói.

( Youko: Đoán xem ? ***** mà bé Saku cầm là gì nè ?)

- Tsuna-kun, nếu cậu còn ngủ nữa thì đừng trách nó vô tình nhé. - Sakura nở một nụ cười chuẩn ác ma, mặt càng ngày càng đen.

Tsuna cũng vì thế mà tỉnh mộng đẹp với Nữ Thần của trường - Sasagawa Kyoko. Thấy ***** kề sát cổ mà hoảng hốt, Tsuna lắp bắp nói.

- Sa... Sakura, tớ dậy rồi, đừng dí nữa...

- Yup, biết thế là tốt. Nana-san đang đợi kìa, nhanh chân lên. - Sakura thu hồi lại nó, cười tươi mà nhìn con người đang ngồi dưới đó mà tái mặt.

Hu hu, ai mà biết được Sakura đáng sợ thế này. Cậu trả hàng được không ToT !!!

Cô xuống dưới nhà, cười tươi nhìn Nana-san đã ngồi vào bàn ăn mà chờ.

- Con gọi cậu ấy dậy rồi. Chúng ta ăn trước đi ạ.

- Theo ý con, tý nữa thằng bé ăn sau cũng được. - Nana lên tiếng, cậu con trai này bà đã nuôi nó bao năm, còn không hiểu sao. Thể nào nó cũng muộn tiếp cho xem.

Hai người phụ nữ nhanh chóng ăn hết phần ăn của mình. Sakura dọn bát đĩa ra bồn rửa, sau đó đi học. May mắn thay, Nana-san có làm bento cho cô, khỏi lo bị đói.

Trên đường đến trường, các tán hoa anh đào bên vệ đường đang nở rộ, những cánh hoa rơi được gió thổi đi cuốn bay lên không trung. Mái tóc dài mượt mà buông xoã của Sakura đung đưa trong gió. Đôi mắt lục bảo long lanh đảo quanh tầm nhìn.

Sakura đưa tay ra hứng, một cánh hoa anh đào màu hồng nhạt khẽ nằm gọn trong tay cô. Sakura hơi ngạc nhiên, bắt được cánh hoa anh đào... có được coi là may mắn ?

Bất chợt cô gái bé nhỏ nở nụ cười tươi, hai mắt híp lại. Người qua đường nhìn thấy thế không nhịn được mà ngoái lại lần nữa.

Quả thực Sakura lúc này đẹp khuynh quốc khuynh thành chứ chả đùa !

Tất cả mọi hành động của cô gái đều được thu lại vào đôi mắt đen láy của vị Uỷ Viên Trưởng hung thần - Hibari Kyoya.

Hắn chỉ đi tuần quanh khu này. và xem nào, hắn bắt gặp một cái động vật ăn cỏ lông hồng. Hibari hắn từ trước đến luôn coi thường bọn đông vật ăn cỏ yếu đuối. Bất quá, cái động vật ăn cỏ lông hồng đứng kia... có chút dễ thương.

Hắn lại lắc đầu. Hắn không thể nào chỉ vì một cái động vật ăn cỏ lông hồng kia mà phá bỏ tôn nghiêm của Hibari gia được - Thực lực là trên hết.

Tuy nhiên, Hibari lại quay lưng đi. Nhìn thế kia rõ ràng là sẽ đến trường. Hôm nay sẽ có học sinh mới, hẳn là cái động vật lông hồng kia đi.

Tốt nhất là cứ đón đầu trước cổng trường.

Để xem động vật ăn cỏ lông hồng kia sẽ làm gì khiến hắn ngạc nhiên đây.

——————

Sakura bước nhanh đến trường. Không thể đi trễ trong ngày đầu tiên được.

Oh, cô nhìn thấy gì thế kia ? Một Senpai đang cầm tonfa và hễ mở miệng là đòi cắn sát học sinh. Hẳn là Uỷ Viên Trưởng - Hibari Kyoya hung thần mà Tsuna đã dặn cô tránh mặt.

Thôi thì tránh mặt là tốt nhất.

Sakura miệng lẩm nhẩm hai chữ bình an mà đi đi qua cổng trường.

Nhưng đời éo phải mơ.

Vị Uỷ Viên Trưởng đại đang cầm tonfa mà hướng về phía cô.

Écc !!! Me có làm gì sai đâu ???

Như bản năng, Sakura rút ngay hai thanh Kunai trong túi ra mà đỡ. Gì chứ sức lực này ăn nhằm gì ? Lực đạo của Tsunade lão sư mới thực sự đáng sợ.

Hibari hơi dãn mắt, miệng nhếch lên tạo thành một vòng cung không quá 1cm.

Quả nhiên hắn đoán đúng. Động vật ăn cỏ lông hồng này không bình thường. Chắc hắn sẽ gọi cái động vật này bằng một cách khác.

- Động vật ăn tạp lông hồng. Cắn chết !

Mé !!! Tự dưng đòi cắn chết người ta, ngươi là đang mắc cái bệnh gì vậy nè ?

- Anh zai, nhìn kĩ lại xem, em đây không phải động vật ăn tạp mà là con người, hiểu không ? Em có tên đầy đủ cha mẹ đặt cho đấy, Haruno Sakura. - Cô cười nhạt, mặc dù bản thân đang vô cùng cmn hoang mang.

- Hn, động vật ăn tạp. - Dường như không để ý, Hibari Kyoya vẫn gọi con bé như cũ.

Sakura: "... Ok, I'm fine."

- Uỷ Viên Trưởng - san, em xin phép đi trước a. Gặp sau. - Sakura nhảy ra đằng sau, nhanh chóng chạy mất hút, để lại người nào đó vẫn đứng đấy.

Học sinh xung quanh từ nãy tới giờ vẫn đang há hốc mồm.

Gì chứ ?!! Học sinh mới đến đã có thể cản lại được Tonfa của vị Uỷ Viên Trưởng hung thần kia ý hả ? Lại còn là con gái ? Bọn hắn có nhìn lầm không ?

Uy uy, học sinh mới cũng quá bá rồi. Bọn hắn bao giờ mới liều mạng được như vậy a ?

Hôm nay được coi là ngày may mắn của Haruno Sakura.

Vậy việc bị Uỷ Viên Trưởng đại nhân nhắm đến... cũng là may mắn ???

——————

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net