Chương 31: Vô đề

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Một năm qua con đã đi đâu?" Kushina nhìn cao thấp Sora một thân vết thương, "Vì sao lại thành ra thế này?"

"Chuyện đó con sẽ kể sau, bởi vì hai người có thể không tin nổi." Sora không tính toán giấu chuyện mình về thời chiến quốc, với nàng cha mẹ là người luôn ủng hộ và lắng nghe mọi điều nàng nói, họ tin tưởng nàng vô điều kiện.

"Ta nghe nói con dẫn theo một người về?" Minato hỏi.

"Dạ, là một người giúp đỡ cho con suốt thời gian qua. Nhà chị ấy đã không còn, ở thế giới này chỉ còn một mình mà chị ấy lại đang mang thai." Sora nhìn Minato nói, "Cho nên chị ấy ở lại làng được không cha?"

"Được." Minato không do dự đồng ý.

Đèn phòng cấp cứu tắt đi Y nhẫn báo tin thai nhi đã giữ được hiện giờ phải chăm sóc thai phụ kĩ càng, nếu còn va chạm thêm lần nữa sẽ không đảm bảo thai giữ được.

Chiharu được chuyển về phòng chăm sóc đặc biệt, Sora cũng bị mang đi chữa trị vết thương. Xong hết thảy, bởi vì Chiharu sẽ ngủ rất lâu mới tỉnh, Sora về nhà trước.

Bây giờ đang là khuya, về đến nhà nhẹ nhàng không kinh động Naruto và Sasuke còn đang ngủ, Sora đi về phòng. Đã bảy năm nàng không được về nhà, cảnh tượng rất quen thuộc bỗng cho nàng cảm giác hoài niệm vô cùng.

Đánh một giấc sâu trên chiếc giường thân quen, Sora ngủ thẳng cẳng đến sáng bị tiếng cãi cọ dưới nhà đánh thức. Nghe giọng đã biết là ai, nàng cười khẽ, làm vệ sinh cá nhân xong lấy trong tủ chiếc đầm xanh lam tay dài cổ lệch vai mặc vào rồi đi xuống nhà.

Đang cãi nhau Sasuke và Naruto bị một người nào đó phát tới ôm chầm lấy cả hai, chưa kịp phản ứng hai người đã nghe giọng cười vang lên, "Nhớ hai em quá, Naruto, Sasuke."

Cơ thể căng cứng lại từ từ chuyển đầu qua, khi nhìn rõ người ôm mình là ai Sasuke và Naruto không khỏi kích động, tựa như hôm qua Minato và Kushina giống nhau, hai người ôm chặt lấy Sora.

Naruto trực tiếp khóc ra, "Nee-san....ô ô ô... em biết mà, em biết chị sẽ trở lại."

"Xin lỗi hai đứa." Sora xoa đầu cả hai, nàng nhìn qua Sasuke gắng gượng không khóc, "Sẽ không có lần sau."

Trấn an Naruto và Sasuke một lúc lâu Sora mới thoát thân. Vốn dĩ cả hai không định đi học mà muốn quấn lấy nàng bị Kushina tức giận mà chạy vội đến trường, trước khi đi Naruto la lớn sau khi tan học lập tức đi tìm nàng ngay.

Sasuke và Naruto đi rồi, Sora mới kể lại bảy năm qua hành trình cho Kushina và Minato nghe.

Mười phút sau...

Minato + Kushina: "..." đây là đâu? Ta là ai? Con gái ta đang nói gì vậy? [tam quan sụp đổ. jpg]

Sora: ..... quả nhiên tiêu hóa không xong a. [dự đoán trước. jpg]

"Như vậy... như vậy cô gái hôm qua cùng hài tử là... là...." Kushina lắp bắp nói không xong một câu.

"Chiharu tỷ là vị hôn thê của Uchiha Madara, hài tử đúng là của Madara không sai." Sora nói.

Minato + Kushina: "..." ∑(°△°|||)︴

#Con gái không những quen biết tổ tông nhóm còn tham dự thành lập Konoha, quá kinh bạo!#

#Ha hả, Vongola Sora vậy mà là con gái ta#

#A, thế giới loạn rồi vẫn là ta tam quan nát rồi?#

Thấy cha mẹ còn lâu mới tiêu hóa xong Sora đi trước đến bệnh viện thăm Chiharu. Tin tức con gái Hokage Đệ tứ trở về đã trong một buổi sáng lan khắp làng, Sora trên đường đi gặp rất nhiều người hỏi thăm, nàng nhất nhất đáp lại cảm ơn mọi người quan tâm.

Đi thêm được nửa đường Sora bị nhảy ra ba người làm giật mình, sau đó nàng mỉm cười nói, "Haku, Emi, Masaaki, lâu rồi không gặp."

"Sora! Cậu đã đi đâu một năm qua vậy hả?!" Emi lắc mạnh vai nàng, "Có biết khi tin cậu mất tích bọn này đã lo cỡ nào không hả?"

"Xin lỗi, xin lỗi." Sora chắp tay, "Bây giờ tớ phải đến bệnh viện thăm người, chi tiết sẽ nói cho ba người sau."

"Nhớ đấy." Emi nói.

"Ân, trước hết thì ba người chuẩn bị tâm lý trước cái đã."

Haku + Emi + Masaaki: "..." có mùi nguy hiểm.

Đến được bệnh viện đã là một tiếng sau, Sora đến thời điểm Chiharu đã ăn sáng xong. Nàng ngồi bên cạnh giải thích cùng nói rõ thân phận của mình, Chiharu lắng nghe xong không trách nàng đưa cô đến nơi này bởi vì nếu không làm thế sợ rằng đã không thể sống sót.

Tuy rằng không thể gặp lại mọi người nhưng Chiharu nghĩ cô vẫn còn hài tử, vẫn còn Sora bên cạnh, cho nên không sao cả.

Ngươi không thể tiêu cực, Chiharu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net