Chương 43: Tống mạn du hành (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"A ha ha, Sora, ngươi làm một trong những người chứng kiến Konoha thành lập, giờ lên làm Hokage Đệ ngũ quá tốt rồi."

Sora mắt cá chết nhìn Hashirama ngồi cười lớn trong quả cầu, sau đó nàng chuyển qua Tobirama, "Chuyện Uchiha ta đã nói, việc 'tốt' đệ tử làm ngươi thấy sao?"

Tobirama trầm mặc, hắn nghĩ năm đó hắn đã sai.

Muốn Uchiha trung tâm với làng lại cứ mang lòng nghi ngờ Uchiha để rồi cuối cùng lấy một thiếu niên Uchiha lưng đeo danh sát nhân máu lạnh thực thi lệnh của làng giết chết toàn tộc trong đó có cả cha mẹ.... cái giá này thật sự quá đắt.

"Cần ta đứng ra sao?"

"Không, các ngươi đã bỏ xuống gánh nặng, chuyện cứ để ta xử lí. Nhưng nói trước đệ tử hai người đụng tới vảy ngược của ta là ta không nương tay đâu."

Hashirama + Tobirama: "..." Danzo, Homura, Kohaku, ba đứa đừng chơi dại.

Sora giơ tay kết ấn, "Giờ thì, đi tìm cách tạo cơ thể cho các ngươi đã." nói xong ba người lần nữa trở thành mảnh giấy, nàng cầm cẩn thận đặt vào túi nhẫn cụ rồi châm lên ngọn lửa bầu trời.

Đây là lần đầu tiên Sora chủ động xuyên qua. Nàng nhắm mắt lại cảm nhận trong đầu vô vàn chấm sáng, mỗi chấm là một thế giới.

Nói đến linh hồn thì phải nói đến Tử thần hoặc âm dương sư, mà bọn họ thì ở thế giới hiện đại, Sora cứ mò mẫn ghé qua nhìn từng thế giới. Bỗng, ở giữa trung tâm có một đốm sáng rất lớn, Sora nghĩ thế giới đó hẳn là tống mạn.

Nàng chọn nơi đó.

Xong rồi, Sora dùng năng lực vương quyền giả <Quy hồi> để khi rời đi nơi này thời gian không thay đổi, ban đầu Sora chọn là một tháng, nghĩ lại sắp phải sống kiếp giấy tờ nàng đổi qua sáu tháng. Cơ thể quay trở lại 17 tuổi, Sora bắt đầu xuyên qua.

Nhẫn Mare sáng lên ngọn lửa bầu trời cháy rực dần hóa mềm mại bọc lấy Sora đưa nàng vào một cái kén. Tập trung tinh thần di chuyển đến thế giới đã tỏa định mục tiêu, chừng mười phút sau Sora mở mắt ra, cảnh tượng đã thay đổi.

Cánh rừng rậm không một bóng người, thật thích hợp để hạ cánh.

Sora nhảy lên cao đứng trên đỉnh cây nhìn xung quanh, khi tìm được chỗ có nhà ở nàng nhảy di chuyển qua các cành cây tới đó.

Đầu tiên phải tìm chỗ ở, lúc trước Izuna từng dạy nàng ảo thuật khai sáng cho nàng kĩ năng đó sau đó Sora thắp sáng lửa sương mù kết hợp hai trong một, dùng trong chiến đấu không được bởi vì phong cách chiến đấu đã định hình với lại nàng không quen dùng ảo thuật cho nên nàng tập trung học ảo thuật điều khiển tâm trí, hiện giờ dùng nó có thể lừa gạt được người nơi này.

Chọn hẳn nên chọn nhà giàu, họ nuôi thêm một người hai năm không vấn đề gì, gia đình bình thường thu nhập ổn định nàng vẫn không nên quấy rầy người ta. Còn về việc nhà giàu giới thượng lưu phải sống trong tính kế lẫn nhau vì ích lợi, Sora tỏ vẻ, chơi đấu trí với nàng trong ám nàng rất vui phụng bồi, không đấu lại thật uổng phí danh Varia thủ lĩnh Vongola Sora, mà thật có không đấu trí lại đi nữa thì đánh là được rồi.

Rốt cuộc nàng cũng không phải đi tìm đâu xa, người tự đưa đến trước mặt.

Thật cảm tạ a, rơi trúng 'vườn' nhà người ta. Nhà có 'vườn' to như vậy hẳn nuôi thêm nàng nổi nhỉ.

...

"Ông chủ, bà chủ, Đại tiểu thư đến rồi."

Ngồi trong phòng trà hai người vui mừng, vị phu nhân mỹ lệ cười rạng rỡ, "Sora-chan đến rồi sao?"

"Vâng." Quản gia cúi người né qua một bên, đằng sau ông thiếu nữ tóc vàng bước vào, nàng mỉm cười lễ phép cúi chào.

"Chú, dì, lâu rồi không gặp, hai người vẫn khỏe chứ ạ?"

"Chúng ta vẫn khỏe." Atobe phu nhân doanh doanh ý cười, "Tới đây Sora-chan, đều là người một nhà không cần quá lễ nghi."

"Vâng." Sora cười nói.

Nàng bước đến ngồi bên cạnh Atobe phu nhân, đối diện nàng Atobe gia chủ ôn hòa nói, "Mười năm không gặp, Sora con càng ngày càng giống chị gái ta."

Atobe phu nhân xoa đầu nàng, "Sora a, mới gặp lại ta muốn giữ con lại nhưng công việc bận rộn nên không thể. Xin lỗi con."

"Không sao ạ." Sora xua tay, "Sắp đến con trở lại Nhật, thăm quê hương của cha."

"Ân, Kei-chan đang ở Nhật, nó sẽ thay chúng ta chăm sóc con." Atobe phu nhân nói, "Nếu con muốn gì cứ nói, nhập học thì con cứ đến Hyotei, chúng ta sẽ chuẩn bị hết tất cả cho con."

"Vâng, cám ơn dì."

Atobe phu nhân ôm lấy nàng, "Đã bảo người một nhà không cần khách khí mà. A, Sora con thật giống búp bê, ta luôn muốn có một đứa con gái nhưng lại sinh ra một xú tiểu tử."

Sora: ......kế hoạch thông, Nhật bản ta tới!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net