Chapter 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


"Cậu là ai?"

Adelina nghiêng đầu nhìn cô gái mình đang bấu chặt mình. 

"C-c-cậu không nhớ mình ư? Là mình đây Selly, chúng mình là bạn thân mà!"

Khuôn mặt cô gái nhăn lại như bị phát hiện đang giấu diếm gì đó vậy, khiến cô càng khó hiểu. Cô nhẹ nhàng gỡ tay cô ta ra 

"Cậu nói gì vậy chắc cậu nhầm rồi mình không có bạn là con gái càng không có bạn thân là con gái. Chắc bạn cậu là Ade khác rồi." 

Adelina lạnh nhạt nhìn cô ta.

"Là cậu mà là c--cậu mà, mình chắc chắn" Selly càng nói càng hoảng hốt, cô ta lại vồ vào người Adelina ôm thật chặt. Cô đương nhiên là không phải bạn của cái con mọt sách tầm thường này rồi, cô đây chỉ là đang lợi dụng nó để làm quen với nam thân ở trường bên. Cái con tấm thường này mà toàn quen được nam thần vừa đẹp trai, vừa giỏi, vừa giàu của cô.

'Thôi đủ rồi cái con này mày là bạn ai tao đéo quan tâm nhưng chắc chắn đéo phải bạn con mọt sách này mau cút đi đừng làm phiền bọn tao" Kang nhìn thấy cô ta ôm cứng Adelina như vậy thì ngứa mắt không thể không lên tiếng.

"Kang-kun mình thề mà cậu ý chỉ do sáng nay bị ngã mới quên mình thôi" Selly biện minh

Raymon tiến lên gỡ tay Selly ra khỏi người của Adelina rồi cười như không cười nhìn chằm chằm vào Selly 

"Selly tiểu thư mời cậu đi ra chỗ khác tìm bạn có vẻ như Ade ở đây không phải bạn cậu rồi" Philip cười ngọt ngào(??) với Selly rồi đẩy cô ta vào người Leo. Leo thấy có vật thể lạ bay về phía mình liền nghiêng người qua một bên khiến Selly ngã nhào ra đất.

"Leo-kun.." Selly mắt long lanh mong đợi Leo sẽ đỡ mình lên. Nhưng đời đâu như mơ Leo lạnh lùng nhìn cô ta như nhìn con sâu dưới đất nói

"Cút" Rồi quay đầu đi theo nhóm Adelina đã rời đi từ trước. Selly nhìn theo vừa ấm ức vừa tức tối nghĩ tại sao không phải cô, cô vừa giỏi vừa xinh đẹp tại sao cô lại không phải cô. 

Adelina vừa đi vừa suy nghĩ hôm nay cô đã dính vào bao nhiêu vụ tình yêu rồi, thật là xui xẻo. 

"Chị Ade sao chị không nói gì vậy? Bình thường không phải rất bám anh Philip ư?"

Abel thắc mắc bình thường được đi riêng cả nhóm như này Adelina luôn õng ọe ôm ấp đủ kiểu đặc biệt là vs thằng cáo già Philip dùng lời ngon ngọt quyến rũ chị, hôm nay sao lại trầm tư im lặng như vậy.

"À ừm chị đang nghĩ xem có quán bán thạch cà phê nào ngon không thôi ý mà"

Adelina cười gượng 

Giờ bám thì để sau này chết à tôi đâu có ngu

"Mày thèm à" 

'Chị muốn ăn thì để em dẫn đi"

"À không chỉ là muốn dẫn bạn đi"

Nhóm bạo chúa nghe thấy vậy hơi nhíu mày lại

"Là đứa tóc hồng vừa nãy ư" Philip dò hỏi

"Ừm đúng rồi cậu ý rất thích món đó, tôi muốn đãi cậu ý chút"

"Tớ thì sao Ade cậu chẳng bao giờ đãi tớ món tớ thích" Raymon nũng nịu ôm lấy cánh tay Adelina

"Mày bỏ nó ra đi thằng điên này" 

Kang tự nhiên nổi khùng lên giựt Raymon ra khỏi tay Adelina một cách thô bạo. Adelina thấy mình được giải thoát thì di chuyển nhanh hơn chỉ mong về nhà thật nhanh. Leo và Philip không hẹn cùng nhìn theo dáng người bé nhỏ đang đi nhanh dần dần thoát khỏi tầm nhìn của họ.

"Chị Ade đợi em với!!" Abel hớt hải chạy theo 

Adelina cũng đi chậm lại để Abel bắt kịp

"Chị giận ai vậy sao em thấy hôm nay chị lạ lắm"

Abel nói 4 người kia cx im lặng đi theo nghe xem câu trả lời của cô là gì.

"Chị hơi mệt đầu hơi nhức không chịu được tiếng ồn. Xin lỗi mọi người..."

Adelina tỏ vẻ mệt mỏi bóp bóp chán chứng tỏ mình rất đau đầu. Kang thấy vậy xốc lên, Adelina không kịp phản ứng vội ôm lấy cổ Kang hay chân quặp chặt vào eo anh để không bị rơi xuống.

"a-a-a cậu làm gì vậy"

"đau đầu thì im mồm đi, ông đây sẽ bế mày về"

"không cần đâu cậu thả mình xuống"

"mày im" Thấy Kang lại gào lên Ade đành im mồm cho Kang bế. Nãy Kang bế xốc lên khiến cái kính cận của Adelina trượt dần xuống rồi rơi khỏi mặt Kang 

Xoảng

"Ah kính mình"

Kính cô rơi xuống rồi vỡ tung ra trên mặt đường. Philip bảo cô kính vỡ rồi cũng không làm gì nữa về cậu sẽ dẫn cô đi mua cái khác. Adelina cũng chỉ biết tiếc nuối nhìn xuống mặt đường một cách mù mờ, cô bị cận rất nặng không có kính Ade gần như không nhìn rõ gì cả. 

Nhìn thấy đôi mắt trong vắt lờ đờ của Adelina Leo không nhịn được đưa tay lên vuốt khuôn mặt bé nhỏ ấy. Adelina giật mình rụt cổ lại không khỏi hoang mang 

Hắn ta làm cái gì vậy định nhân cơ hội mình không phản kháng được bóp nát mặt mình sao

Leo thầy cô rụt cô lại thì mày liễu hơi nheo lại, Philip khẽ cười khẩy. Quãng đường còn lại không ai nói gì mỗi đều chìm vào những dòng suy nghĩ của riêng mình.


30/03/2023

Tự nhiên muốn nhóm bạo chúa chết hết để đỡ phải viết ><


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net