Hồi 1: Tồi tệ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dòng người cứ đi, chỉ mình ta là cứ mãi kẹt trong quá khứ tổn thương đấy. Tổn thương ấy không thể chữa lành bằng những miếng băng cá nhân cũng chẳng lành lại dù đã qua một thời gian dài. Chúng chỉ được khâu lại một cách vụng về và mặc lên mình chiếc mặc nạ tinh xảo. Nhưng chúng vẫn đnag chờ một ngày thích hợp mà vết khâu ấy bung chỉ để chúng ào ạt đi ra.
"Thời gian sẽ chữa lành vết thương"

Thật ra thời gian chỉ để chúng ta làm quen với vết thương ấy, dù vết thương có lành chúng vẫn còn mơ hồ còn lại chiến tích của vết thương để lại. Thời gian thì vẫn thế, còn ta chỉ đang cố chữa lành bản thân một cách khó khăn rồi bật khóc bỏ cuộc. Nhưng sau đó bạn sẽ đắp lên nó một cái hình hài mới mà chính bạn tự tạo ra.
Sự tiêu cực càng ngày ngấm sau vào em, em cũng biết rằng đã tới lúc để em giải thoát cho bản thân. Nhưng em ấy đã kéo em ra khỏi đó. Em đã từng rất muốn ở trong một thế giới chỉ có mỗi em để chẳng ai nói gì về em, để em có thể tự do, tự do để sống, tự do làm điều mình muốn.. nhưng em đã nghĩ lại khi em ấy đến.!

Đứa em trai nằm trên đùi em rên rỉ ư ử hệt như một con mèo, ôm eo em nói:
"Chị... ngủ với em..!!!"


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net