【Chonut】Jung Jihoon nói ngày mưa nên ở phòng ngủ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tên gốc: 郑志勋说下雨天就应该在房间睡觉

Tác giả:大菠萝
Thể loại: Hiện thực, ooc, H

"Wangssi, chuẩn bị xong chưa?"

Jung Jihoon buồn chán ngồi trên ghế sofa nghịch di động, đợi bạn trai chọn đồ trong phòng.

Hôm nay là buổi tụ tập của các anh trai với Han Wangho, Jung Jihoon vừa nghe xong đã từ chối mà không cần suy nghĩ, cuối cùng lại bị Han Wangho vừa làm nũng vừa giả vờ tức giận dụ dỗ đi.

"Trễ nữa trời sẽ mưa"

Chờ đợi hơi nhàm chán, cậu nhìn bầu trời đầy mây bên ngoài, tiện tay đăng một dòng lên nhật ký.

Có ai biết tại sao tôi đặc biệt muốn ngủ vào những ngày mưa không?

Choi_doran: Có lúc nào em không muốn ngủ không

Ruler98: Lúc nhóc bị Han Wangho kéo ra ngoài kk

UmTi0602: Sao lại như vậy?

Vừa lướt qua một bức ảnh chụp cậu đùa giỡn với bạn trai trên sofa, nghe tiếng bước chân của bạn trai, Jung Jihoon xoay người vươn cánh tay thon dài đến trước mặt Han Wangho, "Anh Wangho, nhìn xem"

"Em muốn ở nhà"

Han Wangho cúi người nhìn, buồn cười cầm lấy di động, "Jihoon cảm thấy không công bằng sao?" Anh tự nhiên nắm lấy bàn tay to của Jung Jihoon, kéo người đi đến trước tấm gương ở lối vào rồi  dừng lại, nắm cánh tay của Jung Jihoon soi gương, mới phát hiện nhãn áo vẫn chưa được cắt ra.

Jung Jihoon từ từ vén khăn choàng cổ của Han Wangho lên, trên cổ vẫn còn dấu hôn mà cậu lưu lại đêm qua, cậu từ từ cắt nhãn áo của Han Wangho, nhưng lại giống như đang tán tỉnh, cả người Han Wangho run lên, "Ngứa quá, đi thôi!"

Kết quả là các anh trai không đáng tin cậy của Han Wangho vẫn chưa đến, chỉ có cặp đôi nhỏ buồn chán ngồi nhìn thực đơn trong phòng riêng, Han Wangho quay quay khăn choàng cổ một vòng, dùng đuôi khăn choàng nhẹ nhàng cọ qua gương mặt của Jung Jihoon, cậu né tránh vì sợ ngứa.

Han Wangho như tìm được trò vui, cho đến khi Jung Jihoon chậc lưỡi tỏ vẻ không hài lòng mới sợ hãi, rút bàn tay nghịch ngợm lại. Nhưng người nhỏ tuổi hơn không muốn buông tha cho anh dễ dàng như vậy, Jung Jihoon dùng sức kéo khăng choàng cổ của Han Wangho, trong lúc hoảng loạn, tay của anh đã chạm vào chỗ căng phồng bên dưới.

Tiếng cười của Jung Jihoon vang trên đỉnh đầu anh, "Gấp như vậy sao?"

Anh chơi ác bóp nhẹ, quả nhiên nghe được tiếng hít một hơi của Jung Jihoon, sau đó thoát khỏi trói buộc của đối phương.

Jung Jihoon ngồi thẳng dậy, khó chịu vặn vẹo thân thể, nhìn đầu sỏ gây tội, "Anh, anh làm đau nó"

Han Wangho không có xin lỗi, anh hôn lên môi Jung Jihoon, đầu lưỡi lướt qua bờ môi ẩm ướt, từ từ liếm đi nước bọt trên môi Jung Jihoon, “Thực xin lỗi, Jihoon”

"Hừ..." Jung Jihoon khịt mũi, đầu ngón tay dọc theo mạch máu trên mu bàn tay Han Wangho, đầu ngón tay từng chút một lướt qua mạch máu Han Wangho, cậu cảm nhận mạch đập của anh sau đó siết chặt. Han Wangho không nói gì, cậu cũng không buông tay.

Cho đến khi bàn tay trắng bệch, không còn chút máu, cậu mới nâng cổ tay Han Wangho lên, "Đã nói không nên ra ngoài khi trời mưa" Jung Jihoon kéo tay người yêu đến bên môi, hơi há môi, dùng sức cắn nhẹ ngón tay người yêu.

Han Wangho đột nhiên dùng sức, ngón tay quét qua hàm răng của Jung Jihoon, niên hạ phản ứng rất nhanh, cậu dùng đầu lưỡi quấn lấy ngón tay của anh, cùng lúc đó bên ngoài truyền đến tiếng động ồn ào nhốn nháo.

Cuối cùng Jung Jihoon siết chặt bàn tay trước mặt, sau đó hôn lên động mạch của Han Wangho, cảm nhận khoảnh khắc máu chảy xuống lòng bàn tay.

"Bên ngoài lạnh quá" Các anh trai mang theo một thân hơi nước bước vào, Jung Jihoon không có hứng thú với những cuộc trò chuyện thế này, cậu im lặng nhìn những hạt mưa đọng lại trên cửa kính dưới ánh đèn, vân cảm thấy tiếc nuối vì không được ngủ ở nhà dưới thời tiết như thế này.

Suy nghĩ vu vơ từ số lượng giọt nước mưa đọng lại trên cửa kính đến việc có nên đổi cái chăn mới to hơn để trong nhà không? Mãi cho đến khi Han Wangho nhéo đùi cậu, cậu mới khịt mũi một tiếng, "Anh Kyungho hỏi em gần đây có bận gì không?"

Người yêu dịu dàng hung tợn thì thầm vào tai cậu cảnh cáo, "Em bình thường chút cho anh" làm Jung Jihoon cảm thấy ủy khuất vô cùng.

"Em buồn ngủ" Cậu khẽ lẩm bẩm một tiếng, một ly rượu đẩy tới trước mặt cậu, "Buồn ngủ thì uống một chút" Jung Jihoon ngước mắt, Song Kyungho vui vẻ trêu chọc, "Hoonie quả nhiên vẫn là một đứa nhỏ"

Thật trẻ con, Jung Jihoon nghĩ, lớn tuổi như vậy mà còn trẻ con hơn cậu.

Cậu uống một hơi cạn sạch, sau đó gắp thêm một miếng cá hồi cho Han Wangho "Ăn cơm"

Thật ra Song Kyungho không phải kẻ địch trong tưởng tượng của cậu, Han Wangho có một khuôn mặt rất đào hoa, nhưng anh thành thật hơn bất kỳ ai, 26 năm qua cũng chỉ có hai mối quan hệ tình cảm, cho nên Jung Jihoon chỉ để ý đến bạn trai cũ được buff kép của anh, người vừa là mối tình đầu vừa là người ở cạnh anh trong một thời gian rất dài.

Nhưng không may chính là bạn trai cũ của Han Wangho là anh em tốt với những một người ở đây, chênh lệch tuổi tác thật khó chịu.

Jung Jihoon bất mãn gặm đầu đũa, từ góc độ mà Han Wangho nhìn thấy, bạn trai nhỏ của anh đang khẽ lẩm bẩm, giống như mèo con đang cắn bìa cứng để trút giận.

🥜: Chán lắm sao?

🐱: Buồn ngủ

🐱: Các anh toàn nói về những người mà em không biết 🙁

🥜: Không phải em biết một người sao?

Jung Jihoon đặt điện thoại lên bàn, Han Wangho luôn cố ý chọc cậu giận, Jung Jihoon không trả lời câu hỏi của anh.

Thân phận anh trai tốt thành công đánh bại bạn trai cũ, người mà Jung Jihoon hay nói là âm hồn bất tán vẫn xuất hiện trong các đoạn đối thoại của bọn họ.

Cậu luôn cảm thấy Han Wangho là kiểu trạch nam Schrödinger.

Tất cả đều phụ thuộc vào tâm trạng của anh, giống như hôm nay, rõ ràng Han Wangho đang vui vẻ uống rượu, giờ lại giống như phát điên.

Từ nhà hàng ra tới đã là 12 giờ, Jung Jihoon ôm Han Wangho  đang loạng choạng bước đi, cậu chào hỏi Song Kyungho và những người khác trước khi rời đi.

“Tôi đưa mọi người về” Song Kyungho khoe chiếc Land Rover mới mua của mình, mặc dù có bảy chỗ, nhưng với chiều cao của Jung Jihoon mà ngồi ở dãy cuối thì đúng là ấm ức.

Cậu nghiêng người dựa vào ghế, ngồi như vậy hai chân cậu mới có thể để thoải mái được, Han Wangho cứ như vậy bị Jung Jihoon đẩy sang một bên.

“Sao vậy?” Jung Jihoon nghịch di động, mặc cho người yêu vừa câu lấy ngón tay út của mình, cậu cũng không ngẩng đầu liếc nhìn anh một cái.

Han Wangho tự biết mình sai, anh kề sát người vào, nghiêng đầu dựa vào vai bạn trai mình, "Chóng mặt"

"Ngủ đi"

"Ngủ không được"

"Vậy thì nhắm mắt lại chờ chút"

Han Wangho ghé sát vào tai cậu, dùng giọng nói nhẹ nhàng khẽ gọi, "Jihoon"

Cuối cùng Jung Jihoon cũng dời mắt khỏi di động, cậu cầm di động chạm vào mặt Han Wangho, khuôn mặt mơ hồ bổng chốc rõ nét hơn, ánh mắt mơ màng, ẩm ướt do uống rượu, khuôn mặt ửng hồng gãi đúng chỗ ngứa, là bộ dạng mỗi khi anh lên đỉnh mà cậu thường thấy.

"Ân, anh, sao vậy?"

Han Wangho không trả lời, đầu ngón tay mân mê sống mũi cao thẳng của người yêu, "Khi nào chúng ta về đến nhà?"

Jung Jihoon tắt điện thoại.

Cậu vòng tay qua eo người yêu, cúi xuống sau đó luồn tay còn lại qua chân Han Wangho, dùng sức ôm anh ngồi lên đùi cậu.

Trong không gian chật hẹp, nguồn sáng cuối cùng từ di động của Jung Jihoon đã biến mất, chỉ còn ánh đèn đường nhấp nháy bên ngoài, có chút giống ánh đèn đủ màu sắc trong quán bar, Jung Jihoon không thể nhịn cười khi nghĩ đến câu hình dung này.

Han Wangho trừng mắt nhìn cậu, Jung Jihoon đã bắt được ánh mắt hờn dỗi của anh bằng thị lực cực kỳ tốt của mình.

Tay ôm eo hơi dùng lực, thân thể Han Wangho hơi ngã ra sau, cơ thể hoàn toàn vùi vào lòng Jung Jihoon.

“Anh béo lên rồi” Giọng của Jung Jihoon không lớn không nhỏ, nghe không khác gì những cuộc đối thoại bình thường, dù sao cả bọn Lee Seohaeng cũng không nhàm chán quay đầu lại nhìn xem bọn họ đang làm gì.

Hôm nay Han Wangho mặc một chiếc áo khoác lông ngắn, đây là cơ hội cho cậu làm xằng bậy, tay của Jung Jihoon luồn vào áo của anh mà không tốn chút sức lực nào cả.

Han Wangho khoa trương vặn vẹo thân thể, "Lạnh quá!"

“Bộ anh chưa bật điều hòa cho em à, nhóc con?” Song Kyungho ngồi ở ghế lái gãi cổ hỏi.

"Đã bật" Jung Jihoon trả lời thay Han Wangho, cậu đặt tay lên bụng người yêu, "Che lại là được rồi"

Cơ thể sau khi uống rượu quá nhạy cảm, cho dù Jung Jihoon không nhúc nhích, Han Wangho vẫn cảm thấy có một luồng nhiệt chạy dọc xuống thân dưới. Anh sốt ruột vặn vẹo cơ thể, đương nhiên Jung Jihoon hiểu ý anh, cậu ác ý đè eo Han Wangho xuống đẩy hông lên, nhất thời hô hấp trở nên rối loạn.

Jung Jihoon kề sát vào tai Han Wangho thở ra một hơi, thản nhiên nói, "Muốn về nhà sao?"

"Hmm..." Han Wangho ngẩng đầu lên, duỗi eo thoải mái rên khẽ sau đó nhẹ nhàng cắn vào chiếc cổ thon dài của Jung Jihoon, "Rất muốn"

Hô hấp của Jung Jihoon đã không còn vững vàng như lúc ban đầu, cậu cúi đầu hôn lên môi Han Wangho, đầu lưỡi linh hoạt tách hai hàm răng, sau đó quấn lấy đầu lưỡi của Han Wangho, cắn nhẹ rồi tiếp tục liếm mút, không cho đối phương có cơ hội chạy trốn.

Các anh trai vẫn đang trò chuyện ở đằng trước, từng tấc da thịt đều trở nên nhạy cảm, chỉ cần nhẹ nhàng vuốt ve cũng làm anh run rẩy không thôi.

Nhưng Jung Jihoon lại càng mạnh bạo hơn, cậu bắt chước động tác làm tình, nhẹ nhàng đẩy hông theo nhịp độ nhỏ, rất chậm, Han Wangho bất giác mềm eo, chuyện này đã vượt qua mức độ trêu chọc đối phương vừa nãy của anh, anh chỉ đành phải đáng thương cầu xin, " Không phải muốn như vậy, anh sai rồi"

"Jihoon..." Nhão nhão dính dính, nhưng nếu bị bộ dạng này của Han Wangho lấy lòng, thì cậu sẽ không phải là Jung Jihoon.

“Sao vậy?” Mặt Jung Jihoon vẫn không hề có cảm xúc, bàn tay vừa ấn sau gáy anh chuyển đến trước cổ, cậu ấn tay vào trái cổ của Han Wangho, "Anh đúng là một người hay thay đổi"

“Hai đứa đang nói cái gì?” Kim Jongin đột nhiên quay đầu lại, mặc dù trong bóng tối nhìn không thấy gì, nhưng vẫn làm người trong lòng cậu hoảng sợ.

"Đang nói chuyện về nhà..." Jung Jihoon úp úp mở mở, giống như đang muốn nói thật, Han Wangho sợ không thể kiềm chế được tên nhóc điên này, vội vàng cắt ngang, "Về nhà đánh rank!"

"Hiện tại em bao nhiêu điểm rồi?"

“Em đang ở cấp cao thủ”

"Có chơi Neeko không?"

……

Jung Jihoon không có nhiều hứng thú thảo luận trò chơi, tay cậu lưu luyến đặt trên eo Han Wangho, Han Wangho ghét việc mình mặc một chiếc quần thể thao hôm nay.

“Jihoon lập tức lên hạng nhất” Anh vội vàng lôi kéo mọi người vào cuộc nói chuyện, ngăn bàn tay đang muốn di chuyển xuống dưới của bạn trai. Người đột nhiên bị cue không hài lòng đẩy hông một chút, “Nhanh thôi”

Tay còn lại cũng luồn qua vạt áo sờ vào bên trong.

“A, em thật là!” Han Wangho tức giận cao giọng, hấp dẫn ba người hàng trước quay đầu lại, “Sao vậy, em không muốn bạn trai của em lên hạng sao?” Kang Beomhyeon trêu chọc.

"Wangssi"

"Anh Beomhyeon đang hỏi anh?"

Những ngón tay thon dài của Jung Jihoon kẹp lấy đầu vú của Han Wangho, bàn tay to ôm lấy bờ mông căng tròn của anh, "Anh muốn em đi lên hay là đi xuống?"

Chết tiệt... Han Wangho đột nhiên bị kích thích nên hơi thở có chút dồn dập, mặc dù anh không trả lời nhưng Jung Jihoon vẫn không chịu buông tha anh, "Xem ra anh Wangho muốn em xuống hạng"

Cậu ra vẻ tủi thân, nhưng tay lại chạm vào dương vật đã cương cứng.

Han Wangho thấy đối phương muốn làm đến cùng, anh chỉ đành phải hô to, "Làm sao có thể! Anh rất hy vọng Jihoon đạt được vị trí số một!"

“Thật sao?” Jung Jihoon cười khẽ, ngón tay đảo qua đầu vú, nhẹ nhàng vê vài cái sau đó bóp chặt đầu ti, “Hiện tại ai là số một?”

Biết rõ còn hỏi, vừa rồi trên bàn ăn còn trò chuyện về người bạn trai cũ của anh gần đây đang nghiện chơi xếp hạng, Han Wangho chửi thầm, tính toán thời gian cũng sắp tới rồi, anh cố gắng trấn an Jung Jihoon, "Sắp về đến nhà"

Jung Jihoon đã rất hưng phấn trước lời tán tỉnh bất ngờ này, cậu cúi đầu nhìn xuống đôi mắt mê mang đang cầu xin của Han Wangho, "Về nhà lại nói"

Vào lúc bạn trai nhỏ của anh thả lỏng người ra, Han Wangho vội vàng nhích sang một bên, leng keng, tiếng động vang lên trong xe, Song Kyungho mắng, "Em muốn phá xe anh hả, xe mới mua!"

Cút a, nếu không phải anh nhất quyết khoe chiếc xe này thì em đã không chịu trận thế này?

Đừng giận kẻ ngốc, đừng giận kẻ ngốc, đừng giận kẻ ngốc.

Han Wangho nói thầm ba lần, vẫn luôn im lặng cho đến khi Song Kyungho dừng xe, Jung Jihoon kéo anh trai không muốn xuống xe ra khỏi xe, may mà hôm nay anh mặc áo khoác nên bộ phận phồng lên bên dưới không bị lộ ra ngoài.

"Về nhà"

Jung Jihoon sống trong căn penthouse ở tầng cao nhất, khi Han Wangho đến đây lần đầu tiên, anh nửa đùa nửa châm biếm, "Có thang máy còn đi lâu như vậy, nếu cúp điện thì phải làm sao?"

Vừa bước vào thang máy Jung Jihoon đã đè Han Wangho lên vách tường, hôn lên môi anh trước khi cái miệng độc địa kia của Han Wangho phun ra bất kỳ âm tiết nào.

Tiếng mút hôn vang lên trong thang máy rộng lớn, dương vật cương cứng của Jung Jihoon xuyên qua lớp quần thể thao cọ vào thân dưới của Han Wangho, anh bị Jung Jihoon hôn động tình, đôi tay ôm cổ người yêu cao lớn theo thói quen, "Ưm..."

Han Wangho nghiêng đầu sang một bên, một vùng da lớn trên cổ lộ ra ngoài không khí, Jung Jihoon từng chút từng chút để lại dấu hôn lên đó.

Han Wangho nhìn quanh bốn phía, bốn vách tường trong thang máy đều là gương, anh nhìn hai cơ thể quấn quýt lấy nhau, ánh mắt nhiễm sắc dục, có chút ngại ngùng kháng cự Jung Jihoon.

“A”

Jung Jihoon nhéo đầu vú của Han Wangho, tay còn lại bóp cằm Han Wangho, ép anh nhìn thẳng vào hai người trong gương, "Nhìn" giọng nói có chút thô bạo, "Nhìn xem anh bị em chơi như thế nào"

Han Wangho nghe thấy giọng nói lạnh lùng vang lên, bất giác run rẩy, hưng phấn thở gấp, huyệt nhỏ trở nên ướt át, làm toàn thân anh ngứa ngáy, anh muốn Jung Jihoon cắm vào anh, lấp đầy anh.

Jung Jihoon đưa ngón tay vào trong kẽ mông của anh, "Sau này chúng ta cũng lắp một cái gương ở ngay giường được không?" Cậu nói vài câu trêu đùa, ngón tay đi vào được một nửa, "Ướt quá"

"Không cần bôi trơn nữa" Huyệt nhỏ của Han Wangho đã ướt sũng, Jung Jihoon lại đút một ngón tay vào, "Ưm... ah..." Han Wangho khó chịu vặn vẹo thân thể, anh muốn nhiều hơn nữa, vô thức hạ eo, anh muốn cho Jung Jihoon cắm sâu vào trong hơn nữa.

“Anh, em có thể thao anh ngay tại đây không?” Jung Jihoon nhìn những con số trên thang máy, cậu nhanh chóng đỉnh vài cái, Han Wangho chịu không nổi rên lên một tiếng, mặc dù bị đỉnh vài cái nhưng anh vẫn giữ được lý trí, "Không... Không cần"

"Jihoon, cầu xin em"

Jung Jihoon nhìn Han Wangho, cậu vẫn chưa đã thèm, gương mặt xinh đẹp của anh trai hiện rõ sự hoảng sợ, Jung Jihoon cảm thấy dương vật cương cứng hơn.

Khoảnh khắc cửa thang máy vừa mở ra, Jung Jihoon lập tức lôi người ra ngoài, lúc đem người ép lên tường, lý trí cuối cùng còn sót lại của cậu là phải bảo vệ phía sau đầu Han Wangho.

Jung Jihoon không quan tâm đến cơn đau trên tay, đôi tay dùng sức bóp mạnh lên mông Han Wangho sau đó trượt xuống đùi, dùng sức nhấc hai chân Han Wangho lên quấn quanh eo mình.

Cậu dùng sức đỉnh, cho dù cách quần, hai người đều nhịn không được phát ra tiếng thở dốc, "Jihoon, chúng ta lên giường đi"

Han Wangho không thích cảm giác chân không chạm đất như thế này, anh đẩy Jung Jihoon một cái, vừa bị khi dễ tàn nhẫn làm tính khí khó chịu đều bộc phát ra ngoài.

"..." Jung Jihoon bị đẩy như vậy cũng có chút bực bội, bàn tay to nắm lấy cổ tay Han Wangho, ấn lên đỉnh đầu, "Đừng nhúc nhích"

Bàn tay của Han Wangho vốn đã rất nhỏ, Jung Jihoon cũng cao hơn anh rất nhiều, sự khác biệt về hình thể  được bộc lộ hoàn toàn vào lúc này. Han Wangho bị giọng điệu khó chịu của người yêu làm cho tức giận, anh quay đầu đi, bàn tay đang bảo vệ sau đầu anh đột nhiên dùng sức, ép người trong ngực phải ngẩng đầu lên.

Jung Jihoon hôn anh hai cái, lại cọ vào mặt anh, dịu giọng làm nũng nói vừa rồi cậu sốt ruột quá nên mới nói như vậy.

Nếu như dễ dàng ngoan ngoãn nghe theo thì đó không phải là Han Wangho.

Thấy Han Wangho không dao động, sự kiên nhẫn của Jung Jihoon đã đến cực hạn. Cậu dùng ngón tay cạy ra đôi môi đang mím chặt, ỷ vào người yêu nóng tính sẽ không cắn mình, đẩy ngón tay vào bắt chước động tác làm tình, "Anh, vừa rồi em dùng ngón tay này cắm vào anh a"

“Mùi vị của bản thân có ngon không?”

“Ưm a“

Khả năng cao là anh đang mắng cậu, miệng bị ngón tay lấp đầy biến tiếng chửi mắng thành tiếng rên rỉ, nước bọt theo khóe môi chảy xuống cằm, tình sắc lan tràn.

“Anh còn chưa trả lời em” Jung Jihoon kéo quần Han Wangho xuống, sau đó trực tiếp đút hai ngón tay vào, “Muốn không?” Cậu dùng sức ấn vài cái sau đó thô bạo rút ra, ngón tay của Jung Jihoon dính đầy dâm thủy, "Có phải anh sinh ra để bị em thao không?"

"Em... Con mẹ em" Han Wangho dùng sức giãy dụa, Jung Jihoon phát điên vượt quá sức chịu đựng của anh.

Jung Jihoon đột nhiên ngừng động tác. Cậu rút tay ra, bóp chặt hàm dưới của Han Wangho, "Lúc anh bị anh ta thao, anh cũng giãy giụa như vậy sao?"

Han Wangho bị đối phương làm cho trào ra nước mắt sinh lý, lông mi ẩm ướt dính vào nhau, anh khẽ thở dốc, không biết do bị tình dục tra tấn hay bị người yêu làm đau.

Quần áo bị đẩy lên ngực, Jung Jihoon cắn đầu vú sau đó liếm mút lên ngực anh, nhưng cũng không thể khiến Han Wangho khuất phục, anh nức nở một tiếng, luồn tay vào tóc Jung Jihoon, "Anh ấy rất dịu dàng... Aaa"

Thanh âm của Han Wangho đột ngột cất cao, Jung Jihoon không chút lưu tình cắm mạnh vào trong khi nghe thấy anh nhắc đến người đó.

Dù biết đối phương cố ý nhưng Jung Jihoon vẫn bị anh khiêu khích thành công.

Jung Jihoon nắm lấy eo của Han Wangho nhanh chóng thọc vào rút ra, Han Wangho bị đối phương đỉnh mạnh đến mức chỉ có thể ôm chặt cổ Jung Jihoon để tránh cho mình ngã xuống, cồn kích thích đại não cùng sự tra tấn cả đêm của Jung Jihoon khiến anh bắn ra tới sau khi bị đối phương lấp đầy.

Jung Jihoon được nước làm tới, không buông tha anh, cậu bôi tinh dịch anh vừa bắn ra lên ngực anh, "Em thao làm anh bắn tinh nhanh hơn? Hay là anh ta?"

Thói quen tình dục của Jung Jihoon cũng giống tính cách của cậu, "Hành vi tồi" nhiều không đếm xuể, nhưng hành vi như hôm nay vẫn là lần đầu tiên.

Han Wangho nhịn không được giật giật mông, thân thể anh còn thành thật hơn, huyệt nhỏ co bóp lấy lòng dương vật của Jung Jihoon, "Em thử xem?"

Jung Jihoon tách hai chân Han Wangho đang vòng qua eo cậu ra,  vòng tay qua đầu gối của anh đè vào tường, cả người Han Wangho bị cậu nâng lên, dương vật đỉnh vào sâu bên trong huyệt nhỏ.

"Anh có biết mình đang phun nước không?"

Jung Jihoon đưa đẩy liên tục làm huyệt nhỏ chảy ra rất nhiều dâm dịch, mỗi lần điều đỉnh đến điểm nhạy cảm, "Nam nhân có thể chảy nước nhiều như vậy sao?"

Vòng eo bị véo đến đỏ bừng, thật ra tư thế này không thoải mái, Jung Jihoon va chạm mạnh bạo khiến lưng anh cọ vào tường rất đau, nhưng huyệt nhỏ vẫn quấn lấy, hút chặt dương vật đối phương giống như đang hoan nghênh đối phương tiến vào, "Ha... Em, vào phòng đi... Ưm..."

"Có vẻ như anh thích nằm xuống để em thao hơn" Jung Jihoon bế Han Wangho lên, quần ống rộng bị nhẹ nhàng đạp xuống, đi một bước thì cậu đỉnh một cái, tiếng rên rỉ đứt quãng của Han Wangho biến thành tiếng nức nở khàn khàn.

Cậu cố ý dừng lại trước cửa sổ, Han Wangho nhìn ánh mắt mơ màng của mình qua hình ảnh phản chiếu trên kính, anh mở rộng hai chân nuốt vào dương vật của Jung Jihoon, quá dâm đãng.

Anh nhịn không được bắn tinh thêm lần nữa lên bụng Jung Jihoon.

Sau khi ném Han Wangho xuống giường, Jung Jihoon cũng không vội vàng cắm vào, cậu nhìn huyệt nhỏ đóng mở bị mình thao đến sưng đỏ của Han Wangho, dâm thủy từ trong huyệt nhỏ chảy ra, "Anh, em muốn chặn cũng không

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net