55. [C] Đạo Mộ Bút Ký tấu hài (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Người tổng hợp: Yêu Ngô Tà đến 500 triệu năm - 天真无邪
• Nguồn bài viết: Facebook/Yêu Ngô Tà đến 500 triệu năm - 天真无邪

1.

Ngô Tà hỏi Khảm Kiên cả người đầy máu: "Cậu bị sao vậy?"

Khảm Kiên: "Chết tiệt, Bàn gia ném lựu đạn xuống miệng giếng chỗ tôi. Nếu không phải tôi nhanh tay nhanh chân chạy được thì chắc cái mạng này đã nát thành mắm tôm. Ông chủ, về sau tôi không đi cùng Bàn Tử nữa được không? Bàn Tử so với mấy thứ này còn kinh khủng hơn."

Ngô Tà muốn nổ đầu, quay sang nhìn thì thấy Bàn Tử đang bị một con chim chộp trúng lôi lên không trung, nhưng do hắn nặng quá con chim bay không nổi.

Ngô Tà bắn chết con chim rồi mắng lớn: "Có thể đừng dùng thuốc nổ nữa được không!"

Bàn Tử nã súng vào con chim thêm một phát, quay lại nhìn Ngô Tà, đưa tay làm động tác chào chỉ huy: "Xem Bàn gia làm việc có hiệu suất không, một quả pháo kép, chim to cũng không là gì, hai quả pháo kép..."

Khảm Kiên: "Bay luôn cả quân mình."

Ngô Tà rống lớn: "Tiểu Hoa!". Trăm vạn lần đừng bị Bàn Tử nổ chết.

2.

Ngô Tà định ném Hắc Kim Đoản Đao trả về quan tài trong Trương gia cổ lâu, Bàn Tử vội ngăn lại.

"Cậu làm sao thế? Rất vất vả mới có ít đồ, vậy mà còn kén chọn nữa. Mang theo, đi ra ngoài rồi làm lại một cái chuôi mới, làm quà sinh nhật tặng Tiểu Ca cũng được mà."

"Con mẹ nó, anh biết sinh nhật anh ta lúc nào à?"

"Không chừng cậu ấy ngay cả sinh nhật là cái gì còn không biết. Tuỳ tiện chọn một ngày đẹp trời nào đó, nói với cậu ấy là đã tới sinh nhật rồi, với tính cách của cậu ấy cũng không hiểu sinh nhật là cái gì đâu."

3.

Bàn Tử với Ngô Tà khai quan gặp phải bánh tông nhưng Tiểu Ca đang trong tình trạng nửa tỉnh nửa mê.

Ngô Tà: "Anh mau đi gọi Tiểu Ca dậy đi, hoặc xin tý máu của hắn cũng được!"

Bàn Tử: "Tôi có, tôi có, không cần hàng dự trữ, tôi có máu rồi!"

"Máu anh thì hữu dụng chỗ đéo nào."

"Không phải máu tôi, là máu Tiểu Ca. Hồi trước tôi từng xin Tiểu Ca một ít rồi." Bàn Tử lôi miếng băng vệ sinh ra.

"Anh, anh lấy từ đâu ra?"

"Có một lần Tiểu Ca bị thương, tôi trộm tích trữ đấy. Tích trữ được nhiều như thế chẳng dễ dàng gì đâu. Tôi nói cậu hay, mùa hè đem đặt trong nhà đếch cần đốt nhang muỗi luôn."

Bàn Từ chìa băng vệ sinh về phía cái xác: "Nằm xuống, chìa tay ra."

Bánh tông không ho he.

Ngô Tà: "Nó hiểu sai rồi, anh có chắc đây là máu Tiểu Ca không?"

"Chắc chắn trăm phần trăm luôn! Thứ đồ bảo vệ tính mạng này xưa nay tôi không dùng đồ giả. Cậu chờ một tý, cậu phải biết người cổ đại phát âm khác người hiện đại bọn mình, hay cậu thử phát âm giống người cổ đại xem nào."

4.

Chạy khỏi Trương gia cổ lâu gặp phải bố trận chuông đồng lục giác.

Bàn Tử nhảy tưng tưng: "Chết chắc rồi, chết chắc rồi, chết chắc rồi. Mẹ kiếp, Thiên Chân cậu nã cho tôi ngay một phát súng vào giữa trán luôn mẹ nó đi [...]"

Ngô Tà mắng: "Anh chết rồi thì ai giết tôi bây giờ."

"Không sao, cậu cứ nhét nòng súng vào mồm mình rồi tự bóp cò là được. Yên tâm đi, không đau đớn tý nào đâu."

Ngô Tà kêu lên: "Hay anh làm đi, loại chuyện này sao kêu tôi làm chứ."

"Đm ông đây tín đồ Cơ Đốc, không được tự sát."

"Anh theo công giáo từ bao giờ thế?"

"Mới vừa nãy cầu nguyện với Chúa trời đấy."

Facebook/wuxiedehua


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net