[Team SII] Quán cà phê mèo của Ngũ Chiết khai trương rồi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: 暮迟枫

Source: https://muchifeng.lofter.com/post/31c07fa6_1cb645f83

——————————————

Quán cà phê mèo của Ngô Triết Hàm đã khai trương được 3 tháng.

Có tên là Somewhere, bắt nguồn từ công diễn 《Kế Hoạch Trọng Sinh》của SII. Mặt tiền cửa hàng rộng rãi phong cách, ánh sáng rất tốt, được chia làm hai tầng. Tầng một là điểm chính của quán cà phê mèo, các khung mèo lớn nhỏ rải rác trên trường, đủ loại đồ chơi trò mèo nằm rải rác trên bàn ghế. Có khoảng chục chú mèo thuộc nhiều giống khác nhau "cư trú" trong quán, hoặc đi hoặc nằm, biểu cảm thần thái khác nhau nhưng đều có chung một sự lười biếng thấm vào tận xương. Những chú mèo đó cũng không sợ người lạ, chỉ cần có thức ăn thì chúng còn sẽ chủ động nhảy lên bàn phơi bụng mình ra cho người khác vuốt ve. (Nhưng sau đó Momo phát hiện ra bản thân dù có dùng bao nhiêu thức ăn đóng hộp cho mèo thì cũng vô ích 233) Số lượng khách mà quán đón mỗi ngày có hạn, vị trí xếp hàng được đặt ở một nơi cách đó hơn 50m, mỗi ngày đều xếp thành một hàng dài, qua một khoảng thời gian thì liền có người dẫn hai ba vị khách vào trong quán. Khách vào được quán mỗi ngày không nhiều lắm, nhưng thu nhập tương đối khả quan.

Sau khi bước vào quán, bên trái có một vách tường rất lớn, treo đầy các khung ảnh khác nhau. Từ lần ra mắt đầu tiên đến công diễn tốt nghiệp của Gen 1, Tổng Tuyến hàng năm, Kim Khúc, Phong Thượng, ảnh chụp của các fan và các ảnh biểu tượng cảm xúc, còn có cả ảnh chụp chung của Ngô Triết Hàm và các thành viên. Bên cạnh vách tường là khu vực dành riêng cho ảnh chụp polaroid. Ngô Triết Hàm đã trang trí một tấm lưới lên, dùng những chiếc kẹp kim loại nhỏ để kẹp từng tấm ảnh polaroid lên, polaroid trên lưới đều là báu vật mà các thành viên đã tự mình cất giữ. Trước khi khai trường, Ngô Triết Hàm đấu võ mồm với các nàng hết nửa ngày mới có được mấy tấm ảnh này.

Tầng thứ hai là nhà ăn, nhưng thường được sử dụng cho các bữa tiệc giữa những người bạn, không mở cho công chúng. Thực đơn rất phong phú: Haidilao, Sukiyaki, đồ ăn Nhật. . . . . . Có hỗ trợ đóng gói mang đi nhưng số lượng có hạn. Điều làm Ngô Triết Hàm vui vẻ chính là, mua mang về đã trở thành thu nhập chính của quán. Nhà ăn đại khái có hai khu: một sảnh lớn và một phòng nhỏ, phòng nhỏ được dành riêng cho Momo dùng làm địa điểm Momo Hữu Văn. Cách âm rất tốt. Ngô Triết Hàm đã đích thân đến khu chợ vật liệu xây dựng để lựa chọn một thời gian dài, chọn vật liệt có hiệu quả cách âm tốt nhất. Trong sảnh lớn có hai chiếc bàn, một bàn chuyên dùng cho việc ăn Haidilao, bàn còn lại dùng cho những bữa tiệc bình thường, hơn nữa còn có một bộ KTV cấu hình cực sang trọng. Các góc chất đầy thùng đồ uống (ừ, đúng vậy, chính là đồ uống để dùng khi khát sau khi ăn), trắng đỏ vàng, muốn gì có đó. Sảnh lớn ở lầu hai đủ rộng, vậy nên mỗi lần Tiêu Âm tỷ uống sau, có chạy như điên thế nào thì cũng không phải lo sẽ đụng trúng đồ vật này nọ, nhưng cũng không rộng đến mức làm Tiểu Tiền bắt không được. Theo lời Tôn Nhuế nói, đây là một trong những thiết kế thân thiện với người dùng nhất.

Lúc trước khi Ngô Triết Hàm đưa ra ý tưởng muốn mở một quán cà phê mèo, những người khác cũng không nói gì, ít nhiều chỉ chuyển khoản mà thôi, cuối cùng khi gom toàn bộ lại, số lượng không ít. Ngô Triết Hàm là phóng viên hiện trường, khi mấy người họ cười hi hi đưa tiền cho cô đều nói, "Đây đều là một chút ý nhỏ của tụi này, nhận đi, nếu không thì coi như đây là chúng ta hợp tác mở quán, tụi này cũng không cần được chia phần trăm gì cả, chỉ là sẽ luôn đến ăn ké, mong sẽ không ghét bỏ, ha ha ha. . . . . ." Cô vốn mang thuộc tính là đồ khóc nhẹ, kết quả bị chọc tức đến khóc, rất không thể diện mà dựa vào vai Hứa Giai Kỳ rơi lệ, hồ ly nhỏ vỗ vỗ lưng cô, "Ngũ Chiết đừng khóc, nhiều người nhìn như vậy"


Chiều ngày hôm sau, ánh nắng vừa đủ dùng, xuyên qua lớp kính thủy tinh chiếu lên trên lưng Ngô Triết Hàm, rất ấm áp. Cô đang đứng ở quầy pha chế, tay chống mặt, chăm chú nhìn vào màn hình LCD siêu lớn siêu nổi bật trong quán. Vào những ngày thường, các loại tiết mục, công diễn, video quỷ súc sẽ được chiếu tại đây. Lúc này, bên trên đang chiếu focus Hứa Giai Kỳ trong sân khấu mới nhất của 734, Ngô Triết Hàm không thể không phát ra âm thanh "hehe" khi xem nó.

Lúc này một cái đầu vàng thò ra giữa những chiếc bàn, là Lạc Lạc đang ngồi xổm bên cạnh hộp cát mèo vệ sinh cho nó, Từ Tử Hiên.

"Aba, có thể đừng xem video nữa không? Đây là quán của ba hay là quán của con, đến đây giúp con một chút được không? Con sắp hôi đến không chịu nổi rồi!"

"Được rồi, con đừng nói nữa, đừng quấy rầy ta xem Ama của con"

"Vậy ba có thể pha cho con một tách cà phê không?"

"Được, con mau chóng dọn dẹp sạch sẽ đi"

"Bao lâu mới pha xong?"

"Aiya con dọn xong thì ta cũng xong rồi, sao lại lười thế?"

Một lúc sau, Từ Tử Hiên nhảy đến, nhìn ly cà phê trên quầy pha chế, thất vọng.

"A~ba, cà phê này của ba sao lại không có hoa a" Từ Tử Hiên có chút oán giận than thở, nhưng vẫn cầm lên nhấp một ngụm, hiển nhiên là vì hương vị không tồi, cậu tặc lưỡi, "Nhưng uống vẫn rất ngon, hehe"

Hai mắt của Ngô Triết Hàm sắp trợn trừng lên đến trên trời, "Nhìn đủ chưa, ta không biết vẽ hoa, không thấy tên món cà phê đặc trưng của quán tên Vô Hoa sao? Nếu muốn có hoa, ta có thể kêu bọn họ đến giúp con." Ngô Triết Hàm chỉ chỉ mấy nhân viên quán đang bận làm việc.

"Hehe, không cần đâu, ba làm là uống ngon nhất"

"Tiểu tử thúi, ít lảm nhảm ở đây lại"

Đến 5 giờ chiều, quán cà phê mèo liền dừng tiếp khách, sau hai giờ nghỉ ngơi và hồi phục ngắn ngủi, quán cà phê mèo tỏa ra ánh sáng ấm áp của ban ngày nhanh chóng thay đổi, biến thành quán bar Somewhere sang trọng chân chínhg với những ánh đèn chập chờn. Có lẽ với một may mắn nào đó, bạn có thể nhìn thấy bartender Tôn Nhuế và người phục vụ Từ Tử Hiên chơi trò nhập vai. Quán bar vào đêm có nhiều thêm một cái sân khấu so với quán cà phê mèo ban ngày, mặc dù không lớn như Nhà hát Tinh Mộng nhưng cũng đủ không gian để hai ba người biểu diễn. Có khi lão bản sẽ kéo cây cột của mình —— lão bản nương Hứa Giai Kỳ đi lên múa một khúc. Đương nhiên cũng sẽ thường có các thành viên tâm huyết dâng trào đi lên hát một bài hay nhảy một unit.

Nói chung, quán bar thường mở cửa xuyên đêm, nhưng vì nguyên nhân đặc biệt mà hôm nay đóng cửa trước 7h25, tất cả thành viên của 734 vừa tập luyện xong đã đến quán. Vừa bước vào cửa đã nhìn thấy Khổng Tiếu Ngâm trên sofa ở cửa quán

(Tui không còn gì nữa rồi)

"Mệt chết lão nương, hôm nay lão Mã quá biến thái rồi"

Trần Lâm nhún vai, Triệu Việt lắc đầu, "Haiz, đừng nghe chị ấy nói nhảm, không phải mới nhảy có bốn bài thôi sao"

(Nhịn không được muốn cười)

(Việt Việt xem phim)

"Triệu Việt, câm miệng!"

Tiểu Tiền vừa kết thúc livestream xong cũng nhanh chóng chạy đến, "Hôm nay mình không đến muộn đâu nhỉ? Haiz, Tiểu Khổng chú ý hình tượng, ngồi đàng hoàng một chút"

Đới Manh nhắc nhở; "Hôm nay Khổng tỷ nhảy tận 4 bài, mệt rồi"

Tiểu Tiền vội vàng mỉm cười ngồi đến gần, bóp vai rồi đấm lưng, "Tiểu Khổng mệt muốn chết rồi nhỉ? Nào, thả lỏng một chút, ngồi sao cũng được"

Tối nay, đúng lúc có Mạc Hàn, Mạc Hàn tiếng tăm lừng lẫy dẫn theo một tiểu hậu bối đi vào, sau khi chào hỏi mọi người xong liền kéo Đới Manh qua một bên, "Chị có xem túi phòng của em, nếu mệt rồi thì tối nay thả lỏng một chút, chút nữa đừng uống nhiều." Momo sửa sang lại quần áo cho Đới Manh, đau lòng nhìn sói con đang mệt mỏi.

"Được Momo, chị nhớ chừa bụng trống, lát nữa moi người còn muốn ăn Haidilao." Đới Manh nói xong liền đột ngột hôn một cái lên mặt Mạc Hàn, để lại một dấu son rất rõ ràng. Trong lúc Đới Manh lấy giấy lau cho thỏ con, Mạc Hàn cười trộm, trong mắt ngập tràn hạnh phúc.

Thất Ngũ Lạc Chương một nhà bốn người ngồi trên một chiếc ghế dài nhỏ ở cửa, cười nói chia sẻ những chuyện vụn vặt thường ngày trong cuộc sống, mà khoảng khắc này đúng lúc bị Dương tỷ đang quay Dương TV quay được.

🐑:"Một nhà bốn người thật hạnh phúc"

Sau khi phát hiện máy quay, hai bạn nhỏ xấu hổ đỏ mặt, Tako bị Lạc Lạc kéo dựa vào người, Hứa Giai Kỳ và Ngô Triết Hàm thì lại không sợ, trực tiếp đối diện với máy quay mà phát cơm chó.

Sau đó Dương tỷ đã thêm một dòng phụ đề khi chỉnh sửa đoạn này

(A Hân, sao cậu lại không ở đây 😭)

Trong khi chờ Momo Hữu Văn kết thúc, mọi người chơi Lang Nhân Sát. Lượt vote cuối cùng nằm trong tay Ngô Triết Hàm, cô cần phải lựa chọn Hứa Giai Kỳ hoặc Đới Manh.

"Vậy. . . . . . xin lỗi, lão Đới."

"Trò chơi kết thúc, người sói thắng"

"Người sói" Hứa Giai Kỳ vui vẻ cười to, nhào vào trong vòng tay Ngô Triết Hàm làm nũng.

Đới Manh bất lực nhìn hai người, "Ngô Triết Hàm, chơi game cho vui thôi, còn có tâm tư khác a"

(Thực sự làm người ta Đới Manh)

Ngô Triết Hàm cúi đầu khẩy khẩy mũi của hồ ly nhỏ, "Biết là cậu, nhưng tớ vẫn chọn để cậu thắng." Nói ra lời này, Husky được thưởng một nụ hôn nhỏ từ hồ ly.

Momo Hữu Văn kết thúc, tạm biệt tiểu hậu bối, Ngô Triết Hàm dẫn mọi người lên lầu.

"Haidilao để mọi người mở rộng bụng ăn a, đều đủ!"

Nhóm người SII đã phát triển hoàn hảo truyền thống của Xã hội đội —— ăn thịt. Trần Lâm, Dương tỷ và Triệu Việt lúc đầu khi liên hoan với mấy người họ thì rất không quen, thường không có thịt ăn, chỉ có thể ngồi bên cạnh gắp rau, cuối cùng ngay cả một miếng đồ ăn cũng không có. Nhưng qua nhiều bữa tiệc cũng luyện được, ba người đều thành thạo việc gắp thịt.

"Aiya, miếng thịt này mình gắp trước!"

"Hả? Dĩa chả tôm mới gọi đâu rồi? Sao không thấy nữa?"

"Này này này, mấy miếng thịt này đều là thịt đỏ, Tako em lại lao đến, người trẻ không biết võ đức a!"

Từ Tử Hiên đã nhìn quen, "Không sao, chị ấy thích ăn đồ tươi sống"

"Ngũ Chiết, lên chút đồ uống đi, ăn xong chị có hơi khát" Khổng Tiếu Ngâm đầy chờ mong.

Mấy người vừa rồi còn chuyên tâm gắp đồ ăn đồng loạt ngẩng đầu lên, nhìn nhau một cái, ăn ý mà hiểu: trận chiến cuối cùng cũng bắt đầu rồi.

"Nói đi, chị muốn đỏ hay vàng, hay là trắng?"

"Vậy. . . . . đỏ đi."

"Được"

Sau khi uống xong mấy ly, Tiêu Âm mở KTV, lập tức trở nên náo nhiệt hơn.

"Người là điện, người là ánh sáng, người là huyền thoại duy nhất, tôi chỉ yêu người, you are my super star~"

"Haiya, hét to lên nào, mọi người high lên đi"

Mấy người 734 bắt đầu khiêu chiến 《U Know》phiên bán say rượu.

"Hey you know know !@#!#$. . . . . ."

Ngay cả Dương tỷ ngày thường chưa bao giờ nói ngọn cũng bắt đầu nói không rõ chữ.

"Không có #%. . . lãng phí. . . . . . não bộ. . . . . . được bao quanh bởi sự phấn khích."

Mọi người: Một mớ hồ đồ

Lúc này Tiểu Tiền kéo Lạc Chương nổ phát súng đầu tiên của trận chiến.

"Hôm nay hình như trạng thái của Momo rất tốt a, chúng ta có thể. . . . . ." Tiểu Khổng nhướng mày, vươn tay ra hiệu.

(Dấu tay của Lão Lai Tiếu)

"Hả? Chúng ta làm vậy không tốt lắm đâu nhỉ?" Từ Tử Hiên nói.

"Đừng quản này đó, em chỉ cần nói được hay không thôi"

(Thực hiện thành công)

"Được a!"

(Nhìn tên kia gây chuyện kìa)

Vì vậy bốn người nhanh chóng lên kế hoạch tác chiến, Tiểu Tiền, Tiểu Khổng và Tako phụ trách gây rối Momo, Lạc Lạc phụ trách ngăn Đới Manh đang chắn rượu lại.

"Lạc Lạc, em. . . . . . uống rượu không sao chứ?"

"Đã sớm không sao rồi, he he, bây giờ em còn biết uống hơn cả Tako"

Nhưng mà, mấy chục phút sau, hiện trường lại một lần nữa cực kỳ hỗn loạn.

Sói con vốn muốn chắn rượu cho Momo bị Lạc Lạc chặn lại nửa đường rồi ngã xuống trước. Ba người muốn gây chuyện với Momo đều uống đến nằm úp mặt xuống bàn, HP thấp đến nghiêm trọng, ngược lại thì Momo đuổi theo mọi người, Tiểu Tiền thấy tình hình không ổn liền xách túi chạy trước.

(Hồ đồ)

"Tiền Bội Đình đừng chạy! Uống!"

"Khổng Tiếu Ngâm, thêm một ly!"

"Tako, tiếp tục đi"

"Đều dậy đi, uống!"

(Thanh xuân dành cho bàn rượu nhỏ

Túy sinh mộng tử chính là uống)

Thất Ngũ: run rẩy

Ba người còn lại của 734: không dám động đậy, không dám động đậy

Vòng cuối cùng chỉ còn lại Momo, Tako và Tiêu Âm, người chiến thắng cuối cùng là ai thì không biết, chỉ biết tất cả mọi người ngủ đến chiều ngày hôm sau mới tỉnh.

🦢:"Là mình lỗ mãng, mình xin lỗi"

"Mình sẽ không bao giờ nói làm chết Mạc Hàn nữa"

"Mạc Hàn, Mao Đài của loài người"

"Cam bái hạ phong"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net