Phần 2.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

🌸🌸🌸🌸🌸🌸

6. Sư tôn tổng tưởng tái bổ cứu hạ.

Tác giả: Mộc Tử Mặc Bạch

Văn án

Sách nói: văn có tranh luận, mới thật là văn hay.

Vì thế, Lâm Tiêu vặn vẹo mà xuyên qua quyển sách này, bất chấp hết thảy tranh cãi "Nữ chính đùa giỡn, không xứng với nam thứ", "Nam thứ không được yêu, cầu giải cứu","Buông tha cho nam thứ", "Nam thứ mới là nam thần, tác giả không nên yêu sinh hận", cười tủm tỉm mà tiếp tục quán triệt -- hắn ngược nam thứ vô số lần, còn để nam thứ lưu luyến chờ đợi nữ chính như lúc đầu.

Vì thế, trong sự oán niệm của mục bình luận sách mọc cao như núi, hắn xuyên rồi, xuyên thành... sư tôn của nam thứ.

Bình luận sách gợi ý -- bù đắp cho nam thứ, thương tiếc nam thứ, tiêu trừ tội nghiệt, nếu không, oán niệm của độc giả sẽ hóa thành roi da đánh ngươi.

Lâm Tiêu nhìn thiếu niên tuấn lãng dương quang im lặng trước mặt -- sủng thì sủng đi, dù sao năm đó vì ngược... khụ khụ nam thứ, nam chính là ai ta cũng thường xuyên quên...

Nhưng mà... Nhưng mà!

Cái này lúc nào lại hắc hóa tinh phân, tính cách tiêu biểu trước kia "XX, vì ngươi, đau khổ gì ta cũng có thể ăn" biến thành -- "Sư tôn, vì ăn ngươi, thời điểm ta cái gì cũng có thể không ăn, liền độc ác đáng sợ đây?!"

Chậm đã, đừng kéo quần ta, vi sư cảm thấy còn có thể bù đắp một chút!

7.Khắc thủ tiên quy

Tác giả: Đông Lai Bất Tự Bồng Lai Viễn

Văn án

Đây là một câu chuyện tu chân đơn giản.

Phương Khác nghĩ mình đã xuyên vào một quyển tiểu thuyết đam mỹ tu chân, hiểu biết của y về đam mỹ mới chỉ dừng lại ở văn chủ công. Nhưng đây là một thế giới chân thật.

Tu chân cũng không phải chỉ có giết người đoạt bảo, kẻ mạnh ăn kẻ yếu. Vì tu chân giả cũng là người, là người thì sẽ có mặt trái. Có tranh đấu, chắc chắn cũng có giúp đỡ lẫn nhau. Có áp bức, chắc chắn sẽ có phản kháng.

8. Muốn phi thăng thì yêu đi

Tác giả : Long Thất

Văn án

Thẩm Thanh Huyền là Liên Hoa Tôn Chủ, trâu bò tới mức chút nữa là phi thăng.

Cố Kiến Thâm là Ma tôn Cửu Uyên, cũng bá tới mức chút nữa là hủy diệt tam giới.

Tất cả mọi người đều cho rằng Thẩm Thanh Huyền và Cố Kiến Thâm gặp nhau nhất định sẽ đại chiến tam giới, hai người họ đấu tới ta chết ngươi sống mới thôi.

Mãi đến khi Thẩm Thanh Huyền bế quan trăm năm, chạm tới thiên cơ.

Thiên cơ nói rằng: Vạn năm ở giới tu chân không một ai phi thăng, nguyên do thang trời sụp đổ, phương pháp duy nhất để xoay chuyển chính là hành sự theo ngọc giản này.

Ngọc giản thượng thư:

Thứ nhất, gặp mặt Cố Kiến Thâm.

Thứ hai, cùng uống cùng say với Cố Kiến Thâm.

...

Thứ mười ba, xin vì Cố Kiến Thâm cởi áo tháo đai.

...

Thứ hai mươi mốt, cùng hưởng đêm xuân với Cố Kiến Thâm ...

Thẩm Thanh Huyền: "......"

9. Vầng sáng bạch hoá của nhân vật phản diện

Tác giả : Hảo Đại Nhất Quyển Vệ Sinh Chỉ

Văn án

Cùng về nơi nao? Chỉ có tuyết lạnh.

Người nào đi cùng ta? Chỉ có những năm tháng.

10. Sau khi phản diện nhặt được kịch bản

Tác giả : U Linh Ái CP

Văn án

Ngày nào đó, Vô Vi Đạo Tông Thanh Lan chân nhân bế quan, đọc được một quyển kỳ thư, trong sách chỉ rõ tên họ hắn nói hắn là đại nhân vật phản diện, nhưng mà khiến Ôn Thanh Lan không vui chính là, nhân vật chính trong sách là đồ đệ của hắn - Tiêu Cảnh, cuối cùng hắn còn chết trên tay tiểu đồ đệ?

Ngay lúc Ôn Thanh Lan tính toán thanh lý môn hộ tiêu diệt nghiệt đồ, hệ thống 《Chí Thần Truyện》 xuất hiện.....

Từ từ, cải tạo nhân vật phản diện nghịch tập thành thiên mệnh chi tử đâu, con đường nghịch tập có phải hay không không đúng? Nữ chủ đâu, nữ phụ đâu, thế nào lại có cảm giác mình nhặt sai kịch bản?

Tiêu Cảnh 'cười ngượng ngùng': "Sư tôn lại đùa, đồ nhi khi nào từng có hậu cung ba ngàn, trời tối rồi, để đồ nhi hầu hạ sư tôn đi ngủ."

Ôn Thanh Lan "..."

Tên nghiệt đồ khi sư diệt tổ bất kính sư trưởng này!




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net