chương 74

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cậu ngồi im, ánh mắt như điềm tĩnh cũ hướng về người đàn ông phía đối diện, thần thái, ánh mắt lẫn vẻ đẹp đều giống anh như tạc. Cậu dám chắc, khi anh già đi, chắc chắn cũng sẽ mang hình dạng giống người đàn ông này như đúc.

- Tôi nghe viên thư ký của tôi nói, phải vất vả lắm anh ta mới liên lạc được với cậu. Con trai tôi giấu cậu rất kỹ, phải không?

- Phải ạ, anh ấy làm tất cả chỉ để bảo vệ cháu. Nhưng đâu có qua mặt được chú, chú vẫn tìm thấy chúng cháu đấy thôi.

- Nó rất yêu cậu, thật sự, ngoại trừ mẹ nó ra, nó chưa từng đãi ngộ với ai như vậy...

- Đó không phải là đãi ngộ, thưa chú. Đó là tình yêu. Cháu cũng yêu anh ấy như thế, cũng sẽ bảo vệ anh ấy như thế.

- Vì cậu, nó dám từ mặt ta, nó tuyên bố sẽ không bước vào ngôi nhà này nữa, nhưng... - Ông đưa mắt nhìn sang căn phòng bên cạnh, có một chàng trai đang đứng ở đó, theo dõi sát sao cuộc nói chuyện giữa hai người họ.

- Do đó, hôm nay hãy kết thúc mọi thù hận, kỳ thị hay khổ đau đi. Cháu có một câu hỏi, chú sẵn lòng trả lời chứ?

- Cậu hỏi đi.

- Chú có yêu bà ấy không?

- Có. Cô ấy là người ta yêu thực lòng, mẹ của Trương, từ đầu ta đã bị gia đình ép buộc phải kết hôn với cô ấy, ta không còn cách nào khác.

- Vậy cớ sao chú lại ép buộc chúng cháu phải rời xa nhau? Bản thân chú cũng ghét bị trói buộc, cớ sao chú lại làm vậy với hạnh phúc của con trai mình? Chú dùng mọi thủ đoạn, kể cả phái các
cô gái đến dụ dỗ Trương,... - Cậu cười lạnh. - Đồng tính cũng là tình yêu, không cần chú chấp nhận hay không, nó vẫn là tình yêu.

- Ta... ta sai rồi...

- Cám ơn chú đã hiểu. Cháu không mong chú tiếp nhận cháu, chỉ mong chú tiếp nhận hạnh phúc của con trai mình.
------------
- Trương, xem ra mọi chuyện đã kết thúc rồi nhỉ. Ba cậu lúc nãy có vẻ vui lắm. Cậu đó nha! Người của cậu thật là tuyệt vời, cậu ta chỉ nói mấy câu mà đã khiến vị chủ tịch thét ra lửa này im như thóc.

- Tất nhiên, vợ tôi là cực phẩm! - Anh hất mặt, vô cùng kiêu ngạo. - Hy vọng sau này cậu giúp đỡ ba tôi.

- Tất nhiên, nhưng có lẽ không đến phần tôi đâu, mẹ kế của cậu rất tốt, bà ấy tự tay chăm sóc, quán xuyến mọi việc cho ba cậu đấy.

- Ừ, rồi tôi sẽ dẫn vợ ra chào bà ấy. Mà, chuyện cậu với anh chàng tiếp viên đẹp trai kia thế nào rồi?

- Ai, cậu đã cho tôi một chút động lực, có lẽ tôi phải tung nước cờ chủ chốt cuối cùng tóm gọn em ấy thôi! - Chàng thư ký mơ màng nói.

- Ừ, cậu ăn chơi trác táng đủ rồi, đến lúc tìm một bến đỗ đi thôi. Haha, ai ngờ cuối cùng cậu lại yêu một người đàn ông!

- Trương đại ca, anh nên xem lại chính mình đi! Ít ra ông đây vẫn là kẻ chiếm thế thượng phong nhé!

- Thôi, vợ tôi chờ. Tôi đi đây, mong tin tốt của cậu. Nếu là tin xấu thì tôi sẽ chuẩn bị quan tài cùng bó hoa cúc tưởng niệm cho cậu!

- Chết tiệt, Trương, tôi trù cho cậu bị trĩ chết đi!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net