#Đoản_19

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đêm, từng cơn gió thổi lạnh buốt, dáng người nàng cô độc bước đi trên con đường tới tẩm cung của hắn, càng nhìn càng cảm thấy xót xa.

"Hoàng thượng, chàng không thể nói yêu ta dù chỉ một lần sao?"

"Ta biết ta là kẻ độc ác, những chuyện ta làm không thể dung tha, ta biết ta mãi mãi không có được chàng!"

"Mỗi lần ta nhìn thấy chàng hạnh phúc bên nữ nhân khác, tâm can ta đau nhói vô cùng. Vì sao, người đó không phải ta?"

"Chàng nói ta biết đi, phải làm sao chàng mới yêu ta?"

Nước mắt nàng rơi, từng giọt mang đầy đau khổ, đến khi hối hận hai bàn tay nàng cũng đã dính đầy máu tanh! Nàng tự hỏi bản thân, vì sao phải đi đến bước đường này?

Nàng đưa đôi bàn tay thon dài chạm nhẹ lên khuôn mặt hắn, vô cùng nhẹ nhàng, sợ rằng khi hắn tỉnh giấc, lại cho người đuổi nàng đi.

Nàng cứ ngồi đó, ngẩn ngơ nhìn hắn, cho đến khi một tiếng động phá vỡ bầu không khí.

Bên ngoài, 5 tên sát thủ mặc áo đen nhanh chóng hạ ngục 2 thị vệ, đẩy cửa xông vào. Nàng vội lau nước mắt, trốn vào trong góc, tay cầm sẵn một bình hoa.

"Hây aaaaaaaaaaaaaa..."

Choang.

Tiếng bình hoa vỡ tan, một tên sát thủ bị nàng đập trúng đầu, ngã lăn xuống đất. Nàng nhìn hắn, đôi tay run run, nàng lại...lại giết người nữa rồi!

4 tên còn lại liền xông đến, may mà nàng từ nhỏ học trộm được chút võ nghệ từ cha, có thể đánh lại 4 tên đó.

Khi đã giải quyết xong 4 người họ, nàng vội vàng lay hắn dậy, trong lúc không để ý bị đâm một nhát vào bụng.

Nàng gục xuống đất, một tay bịt vết thương, tay còn lại cầm thanh kiếm dưới sàn đâm thẳng vào tim kẻ lúc nãy.

Nàng bỏ kiếm ra, cả người nhễ nhại mồ hôi, đến sức để cầu cứu cũng không có.

"Hoàng...hoàng thượng..."

Bấy giờ, hắn mới mở mắt nhìn xung quanh, bàng hoàng tỉnh dậy. Cảnh tượng đó đã đủ khiến hắn hiểu được mọi chuyện.

Hắn ôm lấy cơ thể mềm nhũn của nàng, đưa tay sờ vào vết thương chí mạng, hắn dường như quên mất những chuyện sai trái trước kia của nàng, ôm lấy nàng vào lòng.

"Tiểu Đan, sao nàng phải làm như vậy? Sao phải vì ta mà không tiếc hi sinh bản thân như vậy?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#hệ #sẽ