BROOK

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

“Nếu có nước mắt, ta sẽ khóc cho thoả thích vì sung sướng!”

“Cô đơn trên con tàu lớn, khúc hát này là điều duy nhất khiến tôi có cảm giác tồn tại…”

“Tôi thực sự rất vui khi được sống… Bởi vì ngày hôm nay… Vì một ngày như hôm nay đã đến!”

“Laboon, cậu còn nhớ chúng tôi không? Bất cứ khi nào tôi nghĩ đến cậu đều thấy trái tim tôi như bị bóp chặt… Chúng tôi đã không thể vượt qua được Đại hải trình! Đồng đội của chúng ta đã chết cả rồi… Tôi đã mất hết tất cả nhưng ít ra… tôi sẽ giữ mái tóc xù mà mọi người đã nói giống Laboon! Tôi sẽ bảo vệ nó với cuộc sống của mình… và nhất định chúng ta sẽ gặp lại nhau! Hy vọng cậu vẫn chờ tôi… với lời hứa… ở mõm đá đó!!!”

“Chết đâu phải là cách chuộc lỗi!”

“Luffy, tôi hứa với cậu sẽ trở nên mạnh mẽ hơn nữa!”

“Luffy đã chết rồi ư? Thật nực cười!  Cậu ấy vẫn còn sống và sẽ là người trở thành vua hải tặc!”

“Với chúng tôi, đây là hòn đảo của nỗi đau, bến cảng kỉ niệm của thất bại, nhưng cũng là hòn đảo của một khởi đầu mới. Và nhiệm vụ của chúng tôi cũng như các đồng đội là khởi xướng nên cuộc phiêu lưu này!”

“Ngươi có quyền gì mà nói! Ngươi đã chết bao giờ đâu?! Chết mà trở thành biểu tượng của nỗi hận thù được á?!!! NGU XUẨN! Chết rồi tất cả còn sót lại chỉ là bộ xương thôi!!!”

“Trên đời này ta ghét nhất những kẻ coi rẻ sinh mạng mình... Sặc mùi ô nhục!”

“Thuyền trưởng Luffy của chúng ta... sẽ là Vua Hải Tặc tương lai... chỉ cần tin vào điều đó thì còn có gì có thể khiến chúng ta sợ hãi?!!! Bây giờ... ta sẽ chứng minh những gì mình định làm!!!”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net