Buồn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm nay đánh liều một phen viết ngược tâm mà không biết có lấy được nước mắt của ai không nữa 😄

______________

- Nào uống đi uống cạn hết chén này

- hazzzz làm gì mà bữa nay bày đặt rủ đi uống rượu nữa

Chí Hoành chán nản nhìn con người say mèm kia

- hứ  . ...làm như...như có mình..mình cậu biết uống á ..tớ cũng biết _ Thiên nóc một ly rượu

- biết uống mà bây giờ say như vậy chắc ai vác đi cũng không biết nữa

- hứ .._ uống tiếp

* reng reng *

Tiếng chuông điện thoại của Chí Hoành vang lên

- tớ ra ngoài nghe điện thoại tí

- ukm đi đi

Chí Hoành nhận điện thoại từ nhà phải về gắp nên đã gọi cho Nguyên đến chở Thiên về ,Nguyên vừa vào trong quán đã thấy con người say khước kia ngồi lẩm bẩm gì đó ,bước đến nhưng không lên tiếng

- Hoành Hoành...bạn thân của hức tớ

...

- cậu là bạn thân ..tớ mà đúng không ..vậy mà tớ lại giữ một bí mật với cậu..không nói cho cậu nghe ..tớ xin lỗi

...

- một bí mật mà tớ chỉ giữ cho riêng mình

...

- cậu còn nhớ có lần mình đi học về cậu có nói về mình và Nguyên

...

- cậu nghe nói có người nói Nguyên thích mình đúng không và cậu quan tâm mình nói là đừng có chấp nhận cứ chăm lo học hành trước đã và cũng có nói Nguyên chắc chỉ là nhất thời rung động thôi ,khi không còn cảm giác nữa là sẽ bỏ như vậy mình vừa mất một người bạn vừa đau lòng

...

- mình hiểu chứ, mình hiểu suy nghĩ của cậu ,nhưng mà Hoành ơi lúc đó ...lúc hức đó mình và Nguyên đã quen nhau hai tháng rồi ..chỉ là mình không muốn nói với mọi người biết

...

- từ đó mình cứ suy nghĩ về chuyện của mình và Nguyên , có lúc phải ngồi khóc một mình ...mình thật sự rất sợ

...

- mình đã nói với Nguyên là đừng nói quan hệ của cả hai vì mình sợ tới lúc đó gia đình mình biết được sẽ cấm cản mình không cho mình yêu đương và có thể là đưa mình ra nước ngoài cấm liên lạc với Nguyên ....mình đã rất sợ nên đã giấu không nói với ai

...

- nhưng mà có lẽ như vậy là nguyên nhân cho việc cậu ấy nói chia tay ,cũng đúng thôi quen nhau mà không một ai biết lúc gặp nhau thì xem ngư không có gì ,tụi mình còn tệ hơn yêu nhau qua mạng

[ Nguyên : Thiên
                   Làm bạn có được không ]

- lúc mình nhận được tin nhắn tay chân mình cảm giác không còn sức nữa ,mình cố gắng không cho nước mắt chảy nhưng nó cứ chảy dài lên mặt mình ,mình khó khăn hỏi lại một câu

[ Thiên : có thể không đồng ý được không ]

...

- lúc đó mình chỉ mong có chút hy vọng là cậu ấy chỉ nói đùa nhưng không cậu ấy nhắn lại một từ làm tim mình tan nát " không "

...

- rồi mình không biết như nào mình trả lời cậu ấy là được rồi một tin nhắn cuối cậu ấy nhắn là cảm ơn

...

- cậu biết không ,mình không cần cậu ấy cảm ơn không cần xin lỗi chỉ mong một câu từ cậu ấy là " mình đùa thôi "chỉ mong thế thôi nhưng đời đâu phải cái gì ước là ước được

...

- đó là tin nhắn cuối cùng tụi mình nhắn với nhau về sau không có tin nào hết

...

- mỗi lúc đi học là tớ rất sợ ,sợ đối diện với cậu ấy ,lúc đó mình thật không biết làm gì

...

- mình vẫn luôn nhớ đến hai tháng mà tụi mình quen nhau ,ngắn nhưng cũng tràn đầy hạnh phúc ,cậu ấy luôn chọc mình cười với những dòng tin nhắn vớ vẫn ,có lúc cậu ấy nói " mình khó chịu quá đi" mình lo lắng hỏi lại " cậu bị gì thế đừng làm tớ lo " , "vì mình nhớ cậu nên khó chịu quá " , " cậu ..... Nhảm nhí "

...

- nhớ lại những lúc mình luôn len lén nhìn cậu ấy ,có lúc mình quay lại nhìn thấy cậu ấy cũng nhìn mình rồi bốn mắt nhìn nhau một lúc mình xấu hổ quay mặt đi chỗ khác rồi cười

...

- rồi lúc tụi mình đã chia tay mình cũng không dám nhìn cậu ấy nữa nhưng có một điều mình thật sự rất đau lòng

...

- là Lúc nào anh Tuấn Khải cũng chọc mình cả ,mình làm cái gì cũng Nguyên ơi coi Thiên nó ..rồi Nguyên ơi dạy lại Thiên đi kìa .....cậu có biết mình đau lắm không tại sao lại như vậy chứ ,đúng ngoài hai tụi mình ra thì chỉ có người thứ ba biết chuyện là anh Khải thôi nhưng sao cậu ấy không nói cho anh ấy biết chuyện chứ chẳng lẽ còn lưu luyến ??? Muốn cho mình hy vọng sao? rồi cho mình thất vọng ?

...

- và một chuyện nữa là Trình Trình nhắn tin với mình nói là thấy Nguyên đi với cô nào đó ,mình lúc đó chẳng nghĩ đến chuyện Trình Trình làm sao lại biết quan hệ của mình và Nguyên mà chỉ bỏ điện thoại qua một bên ôm gối khóc thôi

...

Thiên vừa nói vừa khóc rồi gục xuống bàn
Nguyên nãy giờ chỉ im lặng ngồi nghe Thiên nói mà đau làng nhìn cậu ,rồi nghe Thiên lẩm bẩm

- nói ra thật thoải mái mà ,mình sẽ quyết tâm quên cậu ấy đi không khóc nữa ,đúng vậy tại sao phải khóc chứ nước mắt quý vậy mà

...

- Vương Nguyên là cái đồ xấu xa ,đồ tệ bạc hừ ...

Nguyên lúc này đã rơi nước mắt rồi từ đầu đã cố gắng kìm lòng nhưng không được, mình đã tổn thương cậu ấy quá nhiều ,đã làm mất đi cả tình yêu lẫn tình bạn ,chỉ biết ôm Thiên vào lòng vỗ về ,cậu ấy bây giờ đã mệt mỏi mà ngủ đi trong lòng Nguyên

Nguyên cõng Thiên trên đường đã là 10h tối ,trên đường bây giờ là một người khóc cõng một người ngủ trên lưng nhìn khung cảnh thật xót xa

------------
Ối ói hơn 1000 từ 😆
Thật là mỏi tay chết mất
Mong là sẽ truyền được cảm xúc cho mọi người

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net