NGƯỜI CỔ ĐẠI BÀY TỎ NHƯ THẾ NÀO?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



1. Nguyên văn: Em không thích anh.

Thơ cổ: Ngã dữ xuân phong giai quá khách, nhĩ huề thu thủy lãm tinh hà.

(Tạm dịch: Ta và gió xuân đều là người qua đường, còn nàng mang theo thu thủy ôm trọn cả ngân hà.)

Câu này có ngụ ý: Ta yêu nàng nhưng nàng lại trao trái tim mình cho người khác.

---

2. Nguyên văn: Chúng ta kết hôn đi.

Thơ cổ: Nguyện hữu tuế nguyệt khả hồi thủ, thả dĩ thâm tình cộng bạch đầu.

(Tạm dịch: Năm tháng qua đi ngoảnh nhìn lại, chỉ mong dùng cả thâm tình đi đến bạc đầu.)

---

3. Nguyên văn: Cho dù kết cục thế nào, cũng rất hân hạnh được gặp người.

Thơ cổ: Tam sinh hữu hạnh ngộ kiến nhĩ, tung nhiên bi lương dã thị tình.

(Tạm dịch: Tam sinh hữu hạnh được gặp ngươi

Dù cho đau thương cũng là tình.)

---

4. Nguyên văn: Một đời chỉ yêu một người.

Thơ cổ: Ký hứa nhất nhân dĩ thiên ái, nguyện tận dư sinh chi khảng khái.

(Tạm dịch: Tất cả tình yêu của đời này ta dành trọn cho một người, nguyện ý dùng tất cả sự cố gắng trong đời này để yêu nàng.)

Ý nghĩa: Trao tình yêu của mình cho duy nhất một người, không thay đổi, không hối hận.

---

5. Nguyên văn: Em đã dần quên anh.

Thơ cổ: Tiệm hành tiệm viễn tiệm vô thư, thủy khoát ngư trầm hà xử vấn.

(Tạm dịch: Càng cách xa thư lại càng ít, biển cả mênh mông biết hỏi cá ở đâu?)

---

6. Nguyên văn: Em vẫn luôn nhớ anh.

Thơ cổ: Thiên nhai địa giác hữu cùng thời, chỉ hữu tương tư vô tận xứ.

(Tạm dịch: Chân trời góc bể rồi cũng tận,

Chỉ có tương tư mãi chẳng phai.)

---

7. Nguyên văn: Thật sự rất khó chịu.

Thơ cổ: Bán thân phong vũ bán thân thương, bán câu biệt hận bán tâm lương.

(Tạm dịch: Một nửa gian khổ nửa tổn thương,

Nửa không tiếc hận nửa lòng lạnh băng.)

---

8. Nguyên văn: Cảm thấy mình rất cô đơn.

Thơ cổ: Nhân sinh thiên địa gian, hốt như viễn hành khách.

(Tạm dịch: Đời người trong trời đất,

Tựa như khách qua đường.)

--

9. Nguyên văn: Yêu từ cái nhìn đầu tiên

Thơ cổ: Chích duyên cảm quân nhất hồi cố, sử ngã tư quân triều dữ mộ.

(Tạm dịch: Cảm lòng chàng một phen ngóng lại,

Tim này nhớ ai bao ngày sang)

---

10. Nguyên văn: Em đợi anh.

Thơ cổ: Hàn đăng chỉ thượng lê hoa vũ lương, ngã đẳng phong tuyết hựu nhất niên.

(Tạm dịch: Đèn lạnh trên giấy mưa lạnh hoa lê,

Tình yêu đôi ta lại đợi thêm một mùa.)

Ý nghĩa: Gửi nàng! Đêm rét vẫn ngồi dưới ánh đèn chốn cũ học hành khổ cực, mùa đông lại tới, hoa lê lại nở. Đúng lúc hoa lê nở bỗng có cơn gió thổi qua khiến từng cánh hoa rơi rụng tựa cơn mưa mùa hạ nhưng lại đẹp hơn vạn phần. Nhìn những cánh hoa bị chôn vùi trong bùn đất khiến ta thấy cô đơn, phiền muộn biết bao. Không biết khoa thi ấy có đáng giá để ta đợi một năm nữa hay không.

---

11. Nguyên văn: Em rất nhớ anh.

Thơ cổ: Thử tình vô kế khả tiêu trừ, tài hạ mi đầu, khước thượng tâm đầu.

(Tạm dịch: Tình này chẳng thể khuây nguôi,

Vừa nơi khóe mắt đã nơi đáy lòng.)

Bản dịch của Nguyễn Thị Bích Hải -  thivien.net

----

12. Nguyên văn: Nếu anh đã thay lòng, vậy em sẽ buông tay.

Thơ cổ: Thử tình ứng thị trường tương thủ, nhĩ nhược vô tâm ngã tiện hưu.

(Tạm dịch: Tình này muốn cùng người gìn giữ,

Người đã vô tình thì ta cũng đành buông.)

---

13. Nguyên văn: Chúng ta chia tay đi.

Thơ cổ: Nhất biệt lưỡng khoan, các sinh hoan hỉ.

(Tạm dịch: Nguyện sau khi chia tay

Đôi ta đều hạnh phúc.)

---

14. Nguyên văn: Em không thể không có anh.

Thơ cổ: Thử sinh cố đoản, vô nhĩ hà hoan.

(Tạm dịch: Đời này vốn ngắn, không có ngươi thì chẳng có gì gọi là vui.)

---

15.Nguyên văn: Em đừng nhớ anh, anh cũng sẽ không nhớ em đâu.

Thơ cổ: Ngã đoạn bất tư lượng, nhĩ mạc tư lượng ngã,

Tương dĩ đãi ngã tâm, phó dữ tha nhân khả.

(Tạm dịch: Ta không nhớ tới nàng, nàng cũng đừng nhớ ta,

Trái tim dành trọn tình yêu cho ta kia hy vọng nàng hãy gửi gắm cho người khác.)

---

16. Nguyên văn: Gặp lại chỉ là người xa lạ.

Thơ cổ: Hầu môn nhất nhập thâm tự hải, tòng thử tiêu lang thị lộ nhân.

(Tạm dịch: Cửa quan đã nhập khôn ra
Tiêu Lang từ đó chỉ là người dưng)

Bản dịch của Nguyễn Minh - thivien.net

---

17. Nguyên văn: Đã nói không động tình, mà em lại động tâm.

Thơ cổ: Tình như phong tuyết vô thường, khước thị nhất động tức thương.

(Tạm dịch: Tình này tựa gió tuyết vô thường,

Khẽ động một cái đã lại thương)

--

18. Nguyên văn: Yêu nhau lại không đến được với nhau.

Thơ cổ: Hướng lai duyên thiển, nại hà tình thâm.

(Tạm dịch: Duyên nay đã cạn

Nhưng tình vẫn thâm)

--

19. Nguyên văn: Bỗng dưng thích em.

Thơ cổ: Dữ quân sơ tương thức, do như cố nhân quy.

(Tạm dịch: Lần đầu gặp người lại tựa đã quen từ lâu.)

---

20. Nguyên văn: Anh chỉ yêu mình em.

Thơ cổ: Nhân gian tung hữu bách mị thiên hồng, duy độc nhĩ thị tình chi sở chung.

(Tạm dịch: Dù thế gian này muôn vàn tuyệt sắc, nhưng ta chỉ cảm mến một mình nàng mà thôi.

• Thế gian muôn vàn tuyệt sắc, ta đây chỉ muốn mắc trong tim nàng)

--

21. Nguyên văn: Chúng ta bên nhau đi.

Thơ cổ: Dữ quân tương hướng chuyển hướng khanh, dữ quân song tê cộng nhất sinh.

(Tạm dịch: Cùng người xa lạ thành quen,

Cùng người sống cả một đời có nhau.)

--

22. Nguyên văn: Anh chỉ muốn mang lại cho em những điều tốt đẹp nhất.

Thơ cổ: Ngã nguyện đề bút họa tận thiên hạ, hứa nhĩ nhất thế phồn hoa.

(Tạm dịch: Ta nguyện nâng bút họa cả thiên hạ,

Hứa với người cả một đời phồn hoa.)

---

23. Nguyên văn: Chúng ta kết hôn đi.

Thơ cổ: Dĩ nhĩ chi danh, quán ngã chi tính.

(Tạm dịch: Lấy tên của nàng, dùng họ của ta.)

Ý nghĩa: Thời cổ đại, nữ lấy chồng phải theo họ của chồng. "Dùng họ của ta" ý muốn nói chàng trai muốn cưới cô gái làm vợ.

--

24. Nguyên văn: Anh yêu em.

Thơ cổ: Nhập mục vô biệt nhân, tứ hạ giai thị nhĩ.

(Tạm dịch: Mắt này chẳng chứa được ai khác

Xung quanh bốn phía đều là em.

• Trong mắt này chẳng còn người khác, bốn phía chỉ có nàng.)

---

25. Nguyên văn: Không buông bỏ được quá khứ.

Thơ cổ: Ký bất hồi đầu, hà tất bất vong.

(Tạm dịch: Đã không quay đầu lại,

Cớ gì mãi chẳng quên.)

---

26. Nguyên văn: Muốn cùng em đi chung một đoạn đường, cho dù kết cục có thế nào đi chăng nữa.

Thơ cổ: Bất cầu dữ quân đồng tương thủ, chỉ nguyện bạn quân thiên nhai lộ.

(Tạm dịch: Không mong được cùng người sát cánh,

Chỉ nguyện cùng bầu bạn trên đường ta đi.)

---

27. Nguyên văn: Yêu người trước mặt.

Thơ cổ: Hải để nguyệt thị thiên thượng nguyệt, nhãn tiền nhân thị tâm thượng nhân.

(Tạm dịch: Trăng dưới nước là trăng trên trời,

Người trước mặt là người trong tim.)

---

28. Nguyên văn: Anh thích em, em lại từ chối.

Thơ cổ: Phong truy lạc diệp diệp truy trần, thải vân truy nguyệt nguyệt tự minh.

(Tạm dịch: Lá theo lá rụng lá theo bụi,

Mây trôi theo nguyệt nguyệt biết chăng?)

---

29. Nguyên văn: Tự mình đa tình.

Thơ cổ: Tung ngã tâm hồng như thiết, dã nan dung nhĩ thiên xích hàn băng.

(Tạm dịch: Đáy lòng ta dù có bao nhiêu lửa,

Cũng không khiến trái tim nàng chảy tan.)

---

Dịch bởi: hyeyangs

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net