Plot I : Chương 1.2: Hạc trong lồng vàng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Tách tách"

Ở giữa đám đông một cậu bé với mái tóc đen, đôi đồng tử sáng long lanh trông chập chững chỉ mới tuổi thiếu niên. Trên tay y cầm theo một chiếc máy ảnh nhỏ, rất nhanh nhẹn và thoăn thoắt, y đã chụp lại sự kiện dị thường này khi vua không chỉ khiêu vũ với một tên dân thường mà còn tôn hắn lên làm hoàng hậu.

"Hảo, hảo.. mình vớ được mánh lời rồi tuyệt quá đi!!"

Y khẽ run nhẹ rồi vui sướng thốt lên như mình vừa vớ được mỏ vàng.

"Bruder Österreich sẽ vui lắm đây. Mình thì sẽ được thăng tiến, mày thật là giỏi Thiên Tân, Thiên Tân thật là giỏi quá!!"

Cậu vừa hát vừa khen chính bản thân mình, phải cậu bé này chính là Thiên Tân, dù có vẻ ngoài lốc chốc có chút giống kẻ phiêu bạt không có học hành dạy dỗ tử tế ấy thế mà đâu ai biết được rằng y cũng là con cái của một gia đình quý tộc gần với hoàng thân. Sinh ra chỉ là con thứ trong nhà, quyền thế vốn từ đầu đã thuộc hết cho người anh cả nhưng Thiên Tân lại vô cùng được 'người ấy' ưu ái nên mới có danh dự được ngồi ở hàng đầu tiên khiến y tự do chụp ảnh mà không sợ bị tóm ra ngoài như những tên nhà báo ngoài kia.

Tay soát lại những bức ảnh trong máy, kể ra cái tên dân thường đó cũng đẹp phết, ừm... có chút hơi già. Thiên tân nhịn cười, nào nào tại sao y lại cười xấu người khác như thế nhỉ. Bỗng có ý tưởng lóe lên trong đầu y.

" A......Có ý tưởng rồi, quả này mình sẽ giàu lắm cho coi aha!! Bruder sẽ thích lắm cho coi!!."

........__________________________......

Buổi sáng tinh mơ với tiếng chim hót líu lo, tiếng hót sẽ rất hay nếu như Prussia không nằm ở đây và không nằm ở phòng hoàng thái tử.. à không là đức vua.

"Đ..Động phòng rồi.. với người mình yêu nữa"

Hắn đang sốc, sốc từ đêm qua đến giờ mà vẫn chưa hết sốc, hắn đã 'ở một đêm' với vua đúng không?? Lại còn hắn là hoàng hậu.

Hắn hoảng loạn, chốc chốc lại nhìn về phía vị vua trẻ đang ngủ ngon lành rồi quay đi, ôi chúa tôi sự thật chỉ có một chối cãi không được rồi. Khoan khoảng chừng là vài giây, hắn ngồi dậy khẽ kéo chăn lên nhìn xuống dưới rồi để từ từ đắp lại.

"....."

"Lỡ làm rồi nhiệt tình quá rồi"

Hắn ôm mặt, bình thường là hậu phải "được ôm" đúng không? Đằng này hắn "ôm" vua luôn rồi. Cái này liệu có phải tội không nhỉ? Nếu có chắc hắn bị tử hình mất.


Hắn suy nghĩ hết cái này đến cái kia, lúc bồn chồn lúc thì tưởng tượng ra nhiều thứ kỳ quái rồi tự mình đỏ mặt, như rồi khuôn mặt hắn trầm lại đắn đo trong suy nghĩ rằng:


"Liệu như thế này sẽ ổn chứ? Không sớm cũng muộn, chắc chắn sẽ có chuyện không hay"


Bỗng bàn tay nào đó bất ngờ ôm lấy hắn, khiến hắn thoát khỏi suy nghĩ của mình mà lập tức quay lại, đưa đôi mắt sáng nhìn con người trước mặt, cậu khẽ mỉm cười với hắn rồi trao nhẹ nụ hôn lên trán đối phương:


"Guten Morgen, tình yêu của ta!!"



Lại nữa rồi trái tim của Prussia lại lệch đi một nhịp, hắn yêu mọi thứ của con người này mất rồi, hắn thề dù có đánh đổi cả mạng sống hắn cũng sẽ chấp nhận hy sinh chỉ để bảo vệ cậu. Hoặc có lẽ là thế chăng?


Germany khẽ xoa nhẹ mái tóc của Prussia, rồi áp xuống người hắn ôm chầm lấy cảm nhận hơi ấm của đối phương, cậu muốn như thế này, bản thân chính cậu cũng đã đem lòng yêu hắn từ khi nào, một con người đã nuôi nấng cậu từ rất bé.

............___________________________..............

Sau buổi lễ động trời ấy, Thiên Tân nhảy chân sáo, miệng không ngừng hát thoắt cái đã chạy về nhà. Y liền chạy đến thẳng phòng của 'người ấy':


"Bruder, Bruder, em có tin hot" -Chân y nhảy nhót không ngừng


"Có chuyện gì thì từ từ rồi nói. Em đang hành xử thiếu chuẩn mực của một vị quý tộc đấy."


Một giọng nói phất phảng trong phòng. Giọng này thanh nhưng không quá cao cũng chẳng quá trầm. Không có gì hốt hoảng mà bình tỉnh bay xa ra khắp phòng, theo sau là tiếng đàn piano du dương.


"Ơ dạ..."


Thiên Tân ấp úng tư thế bỗng nghiêm lại, y sửa lại vạt áo và dõng dạc nói:


"Bruder à... Em có thứ này cho anh xem. Và em có một ý tưởng nhỏ".


Thiên Tân nhanh nhảu đưa cho gã chiếc máy ảnh của mình, tiếng đàn kết thúc bằng một nốt trầm, gã nâng nhẹ gọng kính rồi nhận lấy chiếc máy ảnh của y, từ tốn mở ra xem.


"Chà...." - Austria cười khanh khách rồi vỗ vai cậu nhóc, Ánh mắt hớn hở nhìn về phía y.


"Làm tốt lắm Thiên Tân, không hổ danh là thành viên của gia đình quý tộc chúng ta."


Thiên Tân liền nhoẻn miệng cười rất tươi:


"Vậy giờ, em làm luôn nhé?,"


Gã nhìn y mà gật đầu rồi đứng dậy, đi vào tủ đồ lựa bộ y phục, trong lúc lựa cũng đáp lại rằng:


"Cứ làm đi, chuyện còn lại ta sẽ là người lo liệu"

............_____________________________..........


"Có vẻ như hôm nay sẽ có chuyện không hay cho lắm" - Prussia cứ bồn chồn không yên, bản thân cũng có trực giác khá nhạy nên mà cảm thấy kỳ lạ rồi thì nó cứ đeo bám mãi đến hắn cho tới khi mọi chuyện thực sự giải quyết, vậy nên hắn mới học được một chiêu mà có thể một bước xác định được mối nguy cần tìm.


Suy đoán- phải là nó dựa vào tình hình tối qua đang loạn hết cả lên mà sáng nay bình yên là một điều vô lý, với lại cái tin hắn là hoàng hậu của Germany nó còn vô lý hơn, tất nhiên lành ít dữ nhiều, kiểu gì cũng sẽ có chuyện.


"Phụtttttttt_.. khụ khụ khụ.." -Germany ho sặc sụa run run cầm tờ báo. Thực ra lúc trước cậu cũng đã đoán trước được cái tình hình này rồi, dù gì Prussia và cậu cũng sẽ lên trang nhất của báo, chỉ là...


"Tên khốn nhà báo nào dám để vợ ta tận 87 tuổi chứ hả!!???"


"Vợ ta mới 28!!!"


"À...ừm" - Prussia hít một hơi thật sâu, có chút quay mặt đi mà suy ngẫm. Có lẽ do hắn không biết tự chăm sóc mình nên có hơi...


Germany nắm lấy tay Prussia, trong lòng có chút giận dữ.


"Ta nhất định phải đính chính lại vụ này, không thể để cho nó đẻ trứng, nàng đừng lo!!!"


"V_Vâng"


Germany nói vậy, hắn cũng yên lòng hơn phần nào, hắn tin Germany.


Không khí lãng mạn bỗng bị phá bởi tiếng gõ cửa của một lính nào đó, Germany khó chịu ra mặt rồi cũng trang nghiêm lại nghe tiếng nói vọng vào từ ngoài cửa:


"Bẩm .. thưa đức vua, vị hoàng thân Österreich muốn diện kiến với người."


"Österreich à?" -Germany cứ đắn đo mãi, cứ như không hề muốn gặp người "em họ" này, khẽ nhìn về Prussia, muốn hắn quyết định thay cho cậu, Prussia chỉ biết thở dài, biết rằng hầu như Germany chưa hề muốn gặp ai ngoài hắn , nhưng là một vị vua thì cần phải nên biết mặt họ hàng chút, có gì sau này còn biết nhờ người giúp đỡ.


"Ta nghĩ, ngài nên gặp mặt vị 'hoàng thân' đó, dù gì cũng là người máu mủ của ngài.."


Germany theo lời hậu, gật đầu đồng ý, cất tiếng vọng ra:


"Ta sẽ tới, hãy chăm sóc vị khách quý cho cẩn thận, bảo người đó hãy đợi một chút!!"


Sau khi truyền lệnh, tên lính đáp lại 'rõ' rất dõng dạc rồi rời khỏi, cậu quay lại nhìn hắn, rồi áp sát lại gần hôn nhẹ lên má đối phương. Prussia cũng có chút ửng đỏ mặt, cố tình đánh trống lảng:


"Đức vua, một khi hứa là phải làm, ngài phải nhanh chóng sửa soạn để còn tiếp đón khách quý."

"Cả nàng cũng phải đi cùng ta nữa, nàng là hoàng hậu của ta mà!"


Cậu khẽ đặt nhẹ nụ hôn vào tay hắn, rồi bắt đầu cùng nhau sửa soạn y phục và tiến tới sảnh chính của lâu đài.


Ngồi trên chiếc ngai vàng cùng hậu ở bên cạnh, hướng xuống nhìn vị nam nhân ở dưới bậc sảnh, trông ngoại hình cao ráo mà lại khá gầy, gã mở nụ cười thành kính nhưng lại tỏ vẻ cao ngạo, quỳ xuống kính cẩn:

"Thần, Österreich xin phép được diện kiến với đức vua, chúc ngài một ngày tốt lành.."

Thật tệ rằng hắn còn chả để ý vị bên cạnh nhà vua....

..........._________________.........

Những nhân vật mới xuất hiện trong truyện:

1 . Thiên Tân/ nam
Tuổi hiện tại:16
Chức vụ: Dân thường???. (Nhà báo nhỏ bí ẩn)

2. Austria (còn gọi là Österreich)/nam
Tuổi hiện tại: 20
Chức vụ: dân thường, chính trị gia.

Cho những ai không biết:

-Thiên Tân (tiếng Trung: 天津; bính âm: Tiānjīn; Phát âm tiếng Trung: [tʰjɛ́ntɕín]), giản xưng Tân (津); là một trực hạt thị, đồng thời là thành thị trung tâm quốc gia và thành thị mở cửa ven biển lớn nhất ở phía bắc của Trung Quốc.

Truyện có sự góp mặt của IggNicronguyetphamarmy cảm ơn hai bạn đã cùng mình chỉnh sửa truyện

TRUYỆN KHÔNG CÓ Ý XÚC PHẠM BẤT KỲ QUỐC GIA NÀO VUI LÒNG NẾU KHÔNG ƯNG XIN HÃY ĐỪNG ĐỌC MÀ TỰ ĐỘNG RỜI TRUYỆN


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net