Part 27: Haitani Ran x Sanzu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

ăn khuya đê🥳🥳🥳

[ RanSan ] Sketch
Warning: Gayship, R18. Dị ứng thể loại này vui lòng lướt qua, notp cũng lướt qua luôn. Ý kiến toxic, đục thuyền xin phép tát vào mồm. Cảm ơn.
_________________________

Có một tiệm xăm mới vừa mở, ở ngay cạnh căn cứ của những kẻ bất lương cầm đầu cả một vùng Kantou này. Những người ở xung quanh đây đều không hiểu, có vô số những nơi thiên thời địa lợi nhân hoà cho anh chủ này mở tiệm, nhưng tại sao anh ta lại chọn mở ở một nơi nguy hiểm như thế này?
Mất mạng như chơi.
Haitani Ran bảo, bởi vì những tên bất lương có nhiều nhu cầu xăm mình hơn là người thường, nên anh nghĩ mở một tiệm xăm để phục vụ những tên bất lương cũng là một cách làm giàu. Và cũng bởi vì tiệm xăm nằm ở một nơi vừa heo hút lại nguy hiểm nên không ai dám tới, dù cho anh xăm rất đẹp. Nhưng Haitani Ran chung quy cũng không cần lắm, làm vì đam mê thôi, chiếm khoảng 40%. 60% còn lại là do mắt xanh của anh lỡ va trúng một kẻ sát nhân mất rồi.

"Sanzu Haruchiyo à, đẹp"

Haitani Ran khẽ mỉm cười, trong khi đôi mắt vẫn đang dán chặt vào màn hình ti vi. Trên đó lại đang phát lệnh truy nã mà anh đã nghe tới mòn cả tai, nhưng chưa lần nào là anh hết hứng thú. Haitani Ran thừa nhận rằng Sanzu rất đẹp, đẹp tới mức trong tiềm thức của anh bắt đầu có những suy nghĩ không được đứng đắn khi trông thấy hắn.

"Còn mở cửa không?"

Haitani Ran giật cả mình, dòng suy nghĩ ban nãy cũng vì tiếng gọi này mà bị cắt ngang. Với tay lấy chiếc điều khiển rồi giảm nhỏ âm lượng xuống, anh chẳng cần quay qua nhìn cũng biết vị khách nào xuất hiện rồi, nên cố tình không tắt ti vi.

"Còn" - Câu trả lời ngắn gọn được đưa ra, Ran nhường chỗ, kéo ghế cho khách nằm xuống, để tiện việc xăm.

"Này, hôm nay xăm hình này đi" - một tấm hình trông có vẻ như lông vũ được Sanzu nhét vào tay anh. Ran ngắm nghía nó một lúc, rồi khẽ cười:

"Lại nữa à?"

"Nói nhiều"

Liếc mắt qua biểu cảm của Sanzu lúc bấy giờ, Haitani Ran cũng không hỏi gì thêm nữa. Anh nghĩ thầm, ừ thì tuy rằng được khách tin tưởng, ngày nào cũng có tiền thì thích thật đấy, thế nhưng có một điều mà Haitani Ran không hiểu, đó là tại sao chàng trai tên Sanzu này đều lui tới đây mỗi ngày như vậy?
Tiệm xăm, chứ không phải là quán ăn ven đường.
Ngày hôm nay lại là một hình xăm mới, và Sanzu muốn anh xăm nó ở nơi ngực trái của cậu. Haitani Ran không phải lần đầu xăm cho Sanzu, nhưng vẫn không tránh khỏi lúng túng, cùng những ý nghĩ không mấy đứng đắn khi nhìn vào khuôn ngực đầy đặn cùng hai đầu nhũ hồng kia.

"Ốm à? Mặt đỏ hết lên rồi kìa?"

Nhận thấy rằng anh chủ tiệm xăm quen thuộc đang có chút không ổn, Sanzu liền cất giọng ân cần hỏi han.

"... Không" - đoạn anh ngừng lại đôi chút, rồi tiếp lời - "sẽ đau một chút, ráng chịu nhé" - Haitani Ran cảnh báo, trước khi để từng đường kim chạm tới nơi nước da non mềm kia.

"Không sao, tôi chịu được" - Sanzu nhẹ giọng đáp lại. Chàng trai tóc hồng nghĩ thầm, làm như tôi không biết mấy cái ý nghĩ không chính trực của anh ấy, thế Haitani Ran có biết vì sao tôi lại tới đây mỗi ngày, cho dù thân thể này sắp kín những nét mực của anh rồi hay không?

Bởi vì, tôi muốn anh.
Sanzu cười thầm trong lòng.
Khi mũi kim bắt đầu chạm tới da, Sanzu lại cố tình có những hành động khiến Ran mất tập trung. Ngón tay Sanzu khẽ cong lại bấu chặt vào tay ghế, gương mặt bấy giờ lộ rõ vẻ đau đớn nhưng lại thêm vài phần thoả mãn, biểu cảm này khiến Ran có đôi chút khó xử. Anh hít sâu một hơi, cố gắng xua đi những suy nghĩ không lành mạnh lúc bấy giờ. Nhưng khi đường kim mới chỉ đi được một nửa, thì cổ tay của anh bỗng nhiên bị Sanzu tóm chặt lấy khiến anh giật mình, mũi kim chệch khỏi đường line.

"Làm cái gì vậy? Bỏ ra xem nào" - Nơi cổ tay bị nắm chặt tới đau, Ran buộc phải buông máy xăm hình, để nó rơi xuống sàn nhà. Sanzu xoáy sâu ánh nhìn vào đôi đồng tử màu tím nhạt, trong lòng không khỏi cảm thấy thích thú, liền dở giọng trêu chọc.

"Thợ xăm mà chẳng tập trung gì cả. Coi này, lệch tùm lum hết rồi, giờ tính sao đây?"

"Còn không phải tại cậu..."

"Tại tôi?"

Sanzu khẽ nheo mắt. Ran Haitani bỗng cảm thấy nhịp thở đang dần trở nên gấp gáp, anh vội né đi ánh nhìn đầy hàm ý kia.

"Hỏng rồi, không làm được nữa đâu"

"Hỏng thì đền thôi chứ nhỉ?" - Sanzu hơi cao giọng.

"Đền? Tự cậu làm hỏng còn muốn tôi đền?" - Haitani Ran cảm thấy con người này thật là ngang ngược quá đà rồi, anh thích hắn thật đấy, nhưng không có rảnh mà dung túng cho hắn nhé.
Sanzu thở dài. Cùng là đàn ông nên chỉ cần nhìn qua ánh mắt là hiểu ngay, chỉ là hắn không hiểu, tại sao anh có thể nhịn được lâu như thế? Thoáng nghĩ nếu là hắn, thì hắn lập tức phải giải quyết luôn rồi.
Nhu cầu ấy.

"Tôi đền"

Sanzu dứt khoát đáp một câu, Haitani Ran chẳng hiểu gì cả, cho tới khi anh cảm giác được tay hắn đang đặt ở giữa hai chân anh.

"Làm cái g-"

"shhhhhh" - Sanzu ngay lập tức chặn họng anh. Hắn lấy thế chủ động, đem anh đặt lên hắn vừa nằm, còn bản thân thì quỳ bên dưới. Haitani Ran giật mình thon thót khi nhận ra điều mà Sanzu sắp làm, anh vội đẩy đầu hắn ra, nhưng Sanzu lại kịp thời giữ tay anh lại.

"Quậy thế nhỉ? Đây là đang đền bù đấy, đừng có phá" - Không để anh phản ứng thêm, Sanzu ngay lập tức ngậm nó vào trong miệng, tiến hành việc khẩu giao. Bất ngờ nhận sự kích thích cao trào, Ran không nhịn được liền ngửa đầu ra phía sau, phát ra tiếng gầm gừ be bé, nom chừng thoả mãn lắm. Kĩ thuật của Sanzu thật tốt, có thể khiến anh sung sướng tới lu mờ cả tâm trí như vậy. Liếc thấy biểu cảm của anh, hắn hài lòng, cố tình ngậm sâu hơn nữa, để thứ đó chạm tới cuống họng, rồi lại dùng lưỡi bao xung quanh. Haitani Ran sướng tới run người, liên tục nắm lấy tóc của Sanzu mà ấn vào sâu hơn, khiến hắn vừa nhìn là biết, nhịn quá lâu rồi.

"Thế nào?" - Sau một hồi khẩu giao, Sanzu ngước nhìn anh với một chút tinh dịch vẫn còn vương nơi khoé miệng. Đẹp mê người.

"Tốt" - Haitani Ran không đáp nổi câu nào khác ngoài từ ngữ ngắn gọn này. Sướng tới mờ cả mắt.
Sanzu cười. Quả nhiên, là con người thì không ai có thể thắng nổi sự hoang lạc mà tình dục mang lại. Haitani Ran vẫn chưa dứt cơn mê man, lại liền bị Sanzu ôm lấy mà đè xuống mặt nệm.

"Chỉ thế thôi thì chán lắm, nhỉ?"

"Muốn gì đây?" - Hai mắt Ran mờ mờ, anh nhìn Sanzu, khoé miệng khẽ cong lên đôi chút.

"Muốn anh..."

"Chiều"

Lời nói vừa dứt, Haitani Ran lập tức lấy lại thế chủ động, đem con người nhỏ hơn kia đè xuống dưới thân mình. Một tay anh đỡ lấy gáy hắn, một tay ghì chặt lấy cổ tay hắn, thế rồi chẳng ai bảo ai, cả hai đều tự cuốn nhau vào một nụ hôn nồng say. Lớp vải mỏng vướng víu nhanh chóng được cởi bỏ, Haitani Ran không khỏi thán phục kiệt tác trước mặt, tất cả đều là hình mà anh xăm cho hắn.

"Thế nào? Đẹp chứ?"

"Rất đẹp" - Anh cười, âu yếm đặt lên từng hình xăm nhỏ một nụ hôn, rải đều khắp cơ thể hắn. Sanzu khẽ oằn mình khi anh chạm tới nơi đầu ngực nhạy cảm, hắn rên, bé thôi, nhưng đủ khiến anh chết mê.

"Giọng hay thật đấy..."

"Nahhh..." - Sanzu nhếch miệng, tự nâng hông mình cao lên một chút khi Ran từ từ tiến vào. Dù gì cũng là lần đầu tiên, nên dĩ nhiên không thể tránh khỏi việc bị đau. Sanzu khẽ cau mày, mẹ nó, thế mà trên myreadingmanga miêu tả cảm giác khi làm sung sướng lắm, thì ra toàn là lừa dối cả. Bố tiên sư lũ khốn nạn.

"Sao thế? Đau à?" - Ran ngừng lại đôi chút khi thấy biểu cảm trên gương mặt Sanzu, tóc hắn ướt cả rồi, khắp trán cũng toàn là mồ hôi, xem ra gắng gượng lắm.

"Đau chết mẹ" - Sanzu thều thào, hắn không muốn nói thêm bất cứ một câu nào nữa, bởi không có sức.
Haitani Ran giữ lấy eo hắn, cắn môi, gắng sức đưa nó vào sâu hơn. Sau khi đã yên vị bên trong, mị thịt ấm áp bắt đầu bao quanh lấy, Haitani Ran lúc ấy chỉ kịp nói câu xin lỗi, rồi bắt đầu thuần thục đưa đẩy ra vào. Sanzu cau mày khi cảm nhận được thứ kia của anh đã chạm tới nơi sâu nhất bên trong mình, Haitani Ran cúi xuống, ghé sát tai hắn, tiếng gầm gừ khe khẽ hoà cùng tiếng rên rỉ, xen lẫn cả những từ ngữ giống như "yêu cậu, rất yêu cậu" nóng rực chất si dại, anh quấn lấy cơ thể hắn quá.

"Thích không, h...m?" - Haitani Ran vừa gắng sức đưa đẩy, vừa không quên dò xét bạn tình.

"Thích... cái mả cha mày" - Sanzu cọc cằn đáp. Mệt bỏ mẹ còn bị hỏi mấy câu linh tinh, không cáu mới lạ.
Nhận được câu trả lời không mấy vừa ý từ người dưới thân, Ran cười xoà, lại tiếp tục dùng lực thân dưới di chuyển trong hắn, miệng còn không ngừng rên rỉ. Toàn thân Sanzu bủn rủn, cả người chuyển động theo từng cúc thúc của anh. Cuối cùng cũng cảm nhận được một chút khoái lạc, Sanzu rên lên một tiếng be bé, một tay kia còn định đưa xuống định bụng tự giải quyết bản thân thì nhanh chóng bị Ran bắt lại. Nắm thóp được điểm yếu của hắn, anh cứ liên tục đâm sâu vào nơi nhạy cảm nhất, khiến Sanzu không chịu nổi nữa, buộc phải phát ra âm thanh đầy mùi nhục dục, có điều ngày càng lớn hơn, cũng nhanh hơn.

"nahhh... agh- ch-ỗ đó... n-n-ữa... ah shhhh!!!"

"cố một chút nữa thôi..."

Chỗ cổ tay bị anh nắm đỏ ửng lên, đau tới mất cả cảm giác. Đôi chân trần vắt lên bờ vai của anh chủ tiệm xăm, tiếp tục hứng trọn những cú thúc chứa đầy sự ham muốn, yêu thương hoà lẫn cùng điên cuồng của hai kẻ vô tình nhìn trúng nhau.

"Điên mất thôi..."

Haitani Ran hổn hển.

Mỗi đêm đều mơ thấy kẻ sát nhân, chính là mơ được cùng hắn chìm trong đê mê khoái lạc, quấn chặt lấy nhau không rời.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net