Chương 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tiến vào rừng sâu, Nguyệt Linh Nhi như dự định ban đầu, tranh thủ hái nhặt lấy những thứ mình biết có luyện dược được.

Đa số chúng sẽ là linh thảo, một số khác chỉ là dược thảo bình thường.

Mà linh thảo cũng không phải là cỏ dại, rau dại ven đường, để có thể hái được chúng Nguyệt Linh Nhi đã bỏ ra rất nhiều công sức, lợi dụng kiến thức uyên bác của mình mà đi rất sâu vào rừng, hang động, vách đá những nơi nguy hiểm để hái lượm chúng.

Không chỉ vậy còn để có thể thu nhặt nhiều hơn trong một thời gian ngắn, Nguyệt Linh Nhi cũng không ngại phải miễn cưỡng nâng cảnh giới của mình lên thêm ba tầng nữa để có di chuyển nhanh hơn trong rừng sâu.

Cách thức tăng cảnh giới cũng không còn giống như ban đầu, nhưng sự tàn bạo mà nó mang lại, trên thế giới này chắc chắn chẳng có bao nhiêu người dám thử.

Trong qua trình thu thập linh thảo của Nguyệt Linh Nhi, sẽ vô tình nhặt được một vài linh thảo có công dụng không cần dùng đến, vào lúc này, Nguyệt Linh Nhi sẽ lợi dụng thể chất đặc biệt của mình để trực tiếp ăn chúng. Công dụng của các loại linh thảo này vô cùng tàn bạo, ăn vào người, lấy cảnh giới Luyện Thể như Nguyệt Linh Nhi, người bình thường không có thể chất đặc biệt đảm bạo có thể vì hấp thu không nổi dược lực mà độc chết. Dẫu sao thì, cái gì bổ quá cùng sẽ là độc, nên chuyện đó hoàn toàn không phải cái gì khó lý giải. Còn về riêng Nguyệt Linh Nhi, bởi vì có thể chất đặc biệt, có thể hoà tan luyện hoá hoàn toàn dược lực của linh thảo thì lại trái ngược như vậy. Cô hoàn toàn có thể hấp thu được hết dược lực của linh thảo và nó chỉ mang đến một chút khó chịu, kể cả không cố gắng chống đỡ, cô vẫn có thể nhẹ nhàng để nó tự dịu đi.

Chính vì điều đó, kể cả khi không cần vận khí trong cơ thể để cưỡng ép đột phá như lúc trước, hay phải luyện quyền pháp cơ bản giống như Dạ Minh đang bị bắt làm, cảnh giới của Nguyệt Linh Nhi vẫn nhảy vèo vèo lên chỉ cần cô muốn.

Khu rừng này trước đầy là một nơi có linh khí mỏng manh nên trên đường hái linh thảo, Nguyệt Linh Nhi cũng ít đụng phải linh thú, (một loại động vật nhờ vào sự ảnh hưởng của linh khí thiên địa mở ra linh trí có thể tu luyện như con người), mà đa số cô gặp cũng chỉ là mấy con thú hoang dã bình thường.

Chúng đối với một đứa trẻ như cô hầu như không hề có chút uy hiếp nào cả.

Bằng kinh nghiệm thực chiến đã thấm thuần qua nhiều năm tu luyện vẫn còn trong đầu của mình, cô hoàn toàn cơ thể nhạy bén quyết định được khi nào nên đánh và không nên đối đầu với bọn thú hoang dã và linh thú cấp thấp trong khu rừng này.

Đa số thì cô đều lựa chọn né tránh hết vì giết mấy con thú này cũng chẳng có được lợi ít gì.

Nhưng tất nhiên, không phải là con nào cô cũng sẽ lựa chọn né đi, có một số ít dã thú và linh thú hay làm kẻ bảo vệ cho một chút ít linh thảo mà cô cần.

Những con như vậy cô đều sẽ quyết định ra mặt, cùng chúng tranh đấu, để giành lấy linh thảo kia vì chúng đều xếp vào hàng thuộc quý hiếm đối với khu vực này.

Kể cả chúng có phải là một trong số loại có chứa dược phẩm mà cô cần luyện đan hay không, trong trực giác của cô hiện tại, mấy loại linh thảo như vậy đều sẽ đáng hái hết. Biết đâu sau này lại cần dùng đến.

Và ngày hôm nay cũng thế, Nguyệt Linh Nhi lượn quanh khu rừng, đi càng ngày càng sâu vào rừng để đến những nơi mới mẻ hơn tìm linh thảo, đến gần trước buổi trưa, thì cô đã vô tình tìm thấy được một loại linh thảo có thủy tính, mọc dưới nước, thân giống dây leo ẩn sâu bên dưới mặt nước, lá màu xanh dương xoè ra như lá xen mọc trên mặt nước và có quả như quả mọng, xung quanh còn toả ra một lớp hàn khí giống như hơi nước.

Nhìn từ xa thì nó chẳng khác gì một loại quả nào đó màu xanh lam bị đống đá đặt trên chiếc dĩa băng ở mặt hồ cả.

Đây là một loại linh thảo theo kiến thức Nguyệt Linh Nhi có tên chính là Hàn Tức Quả.

Công dụng cũng không nhiều, dược lực ôn hoà, thích hợp cho người tu hành nguyên lực hệ hoả và băng phục dụng để tu luyện.

Luyện đan dược thì cũng là loại tài liệu chủ chốt cho một loại đan dược tên là Âm Dương Hoá Luyện Đan, một loại đan dược cấp hai, hổ trợ đẩy nhanh tốc độ của người tu luyện song hệ băng hoả thông qua dược lực giúp điều hoà hai thuộc tính đối nghịch này.

Mà nó lại vừa hay, thể chất của Nguyệt Linh Nhi cũng là loại băng hoả, thích hợp có thể sử dụng được loại linh thảo này, kể cả ăn tươi hay luyện đan đều được cả.

Cho nên, kể cả khi không hề có ý muốn tu luyện lại cảnh giới trong đầu, Nguyệt Linh Nhi thấy được loại linh thảo này, xuất phát từ bản năng của thể chất đặc biệt của cô, cô cũng tự khắc thấy một sự khao khát.

"Nhớ lại, ba ngàn năm trước mình đã rất thích ăn thứ này như kem cùng với thịt Hoả Thị Điểu."

Không chỉ vậy, nó còn mang lại cho cô một số hồi ức tuổi thơ trước kia tại thế giới này.

Đó là thời điểm mà cô mới bước chân vào con đường phiêu lưu ra thế giới. Có một thời điểm Nguyệt Linh Nhi rất hay thu thập những loại thảo dược có tính hàn thế này, rồi ép nhuyễn nó ra như một loại kem đựng thành ly để ăn chung với một loại thịt linh thú rất ngon khác.

Mùi vị của nó, trong ký ức của cô chính là không tệ, nhiều năm sau khi cảnh giới đã cao lên cô cũng không còn ăn những loại linh thảo thấp kém này nữa, giờ nhớ lại cô mới cảm thấy hoài niệm mùi vị thơm ngon thanh mát ấy.

"Mấy hôm nay cũng hơi nóng nhỉ..."

- Ực.

Trong vô thức, Nguyệt Linh Nhi nuốt nước bọt nhẹ.

"Nhưng..."

Đôi mắt song màu vô thần của Nguyệt Linh Nhi hơi quan ngại liếc góc bờ gần đó. Muốn hái, muốn ăn nó cũng được thôi, nhưng cô vẫn còn một mối nghi ngại cần phải giải quyết để làm chuyện đó.

"Băng Hoả Hàn Ngạc, quả nhiên là nó sẽ canh giữ loại linh thảo này. Cảnh giới của nó cao hơn mình nghĩ."

Đó là một con linh thú hình dáng có vẻ gần giống với cá sấu bình thường, nhưng toàn thân lại màu trắng toát như băng, phía sau những khớp gối chân còn mọc ra những mũi băng nhọn dài, ở chóp đuôi thì lại có một đóm lửa đang cháy hừng hực, mỗi lần nó thở cũng đều phung ra một luồng khói trắng.

Băng Hoả Hàn Ngạc là một loại linh thú sinh ra đã mang trong cơ thể song thuộc tính băng hoả, con trưởng thành đều sẽ có chiến lực cỡ giới Huyền Châu sơ kỳ. Mà cái con trước mặt Nguyệt Linh Nhi lúc này cũng chỉ mới có cảnh giới Ngũ Hành hậu kỳ mà thôi.

Trước kia, với loại linh thú này Nguyệt Linh Nhi còn có thể quơ một nắm lại dùng một đại kỹ năng miễu sát hết.

Đáng tiếc, bây giờ phong hoa luân chuyển, Nguyệt Linh Nhi lại có cảnh giới thấp hơn so với trước đây rất nhiều, nên đối diện với loại linh thú thấp kém thế này, cũng mang lại cho cô một chút cảm giác khó khăn.

Ngoài ra, đây cũng là con linh thú đầu tiên có cảnh giới tương đương với Ngũ Hành hậu kỳ mà cô từng gặp qua ở nơi này.

Nó mạnh vượt xa suy đoán của Nguyệt Linh Nhi về linh thú của nơi só xỉn này rất nhiều.

Điều này có thể lý giải là vì linh khí thiên địa của khu vực này đang dần tăng lên qua từng ngày, dẫn đến việc các loài linh thú sống lâu năm ở đây cũng được lợi mà mạ chóng tiến hoá để thích ứng với điều kiện.

Tất nhiên, chuyện như vậy đối với Nguyệt Linh Nhi là không tốt một chút nào.

Luyện Thể tầng sáu đối đầu với Ngũ Hành hậu kỳ, dùng chân nghĩ, dù cho khoảng cách giữa hai cảnh giới rút ngấn không khó, nhưng hai bên đối chiến không có bất cứ dụng cụ hổ trợ nào, cũng thấy tỉ lệ thắng là vô cùng bé.

Thế nhưng đây dẫu sao cũng là Nguyệt Linh Nhi, người đã có ba ngàn năm kinh nghiêm chiến đấu.

Như đã nói, với cô thì nó cũng chỉ là hơi khó một chút mà thôi.

Đắng đo một hồi, cũng không quá mất thời gian, Nguyệt Linh Nhi đã đưa ra được cách để tiêu diệt Băng Hoả Hàn Ngạc.

Cô đưa ngón trỏ lên miệng cắn nhẹ, để nó ứa máu ra.

"Thật phí phạm cho một con cá sấu nhỏ thế này, nếu như huyết mạch của mình không bị mất đi biến trở về sơ cấp, chỉ cần một hơi thở cũng đủ khiến con cá sấu nhỏ này sợ đến chết rồi."

Giống với việc vẽ pháp trận nơi luyện đan ở nhà tranh, Nguyệt Linh Nhi bây giờ cũng làm một chuyện tương tự như vậy với máu của mình trên tay, có điều là vẽ hẳn nó trên không trung bằng một sức mạnh đặc biệt khác để tạo thành hình dáng một lá phù.

Giống như chân không luyện đan, Nguyệt Linh Nhi vẽ phù lần này cũng dùng một phương tương tự, trong giới phù sư thì được gọi là cách không vẽ phù.

Nó không khó khăn giống luyện đan như vậy, cách không vẽ phù cũng lại là một kỹ thuật mà không có nhiều phù sư làm được, nhưng nó lại là một kỹ năng ma phù sư cấp sáu nào cũng phải biết làm.

Nguyệt Linh Nhi trước kia nghề chính của cô chính là phù sư lại được luyện đến cảnh giới thượng thừa, nên kể cả bây giờ, cô vẫn nắm giữ được kỹ năng đã sử dụng hàng trăm ngàn lần này.

Khác ờ chỗ chính là sức mạnh tinh thần lực của cô cũng không được như quá khứ, nên việc vẽ phù diễn ra cũng rất là chậm.

Giới hạn cấp độ lá phù cô vẽ ra cũng chỉ là cấp ba vừa đủ để hạ sát con cá sấu bên kia.

Khi lá phù được vẽ xong, Nguyệt Linh Nhi liền ấn nhẹ ngón trỏ lên lá phù một cái.

Ngay tức khắc, linh khí thiên địa liền bị cô điều động, một tia điện lớn như một con lôi long đột nhiên xuất hiện từ lá phù, những tiếng điệt giật nổ vang lên trong không khí, rồi nó uống lượng một đường lao thẳng đến con cá sấu đằng xa.

Đối với những loại linh thú, thuộc tính thích hợp nhất đó chính là sử dụng sấm sét.

Đây là thuộc tính vừa ít bị khắc, lại mang thêm khả năng xuyên thấu qua khả năng phòng thủ của những con linh thú có lớp da dày.

Nguyệt Linh Nhi, ba ngàn năm tu luyện thật dễ dàng hiểu điều này, cô ra đòn cũng chính là không hề muốn lưu lại một đường sống nào cho con cá sấu kia cả. Cô làm người là như vậy, trước giờ chưa bao giờ muốn để bất cứ chuyện bất trắc gì diễn ra cả. Để con cá sấu còn một hơi thở, rồi vùng dậy tấn công mình khi lại gần, lại càng không.

Thế nhưng tưởng như mọi chuyện diễn ra xong xuôi một cách êm đẹp thì vào ngay lúc tia sét của Nguyệt Linh Nhi sắp đánh trúng con cá sấu. Từ bầu trời bỗng nhiên một chấn động lớn xuất hiện, theo sau là một tiếng nổ. Sau đó, trước khi tia sét đánh trúng con cá sấu, một cái bóng bỗng từ bên trên lao thẳng xuống chắn ngay trước tia sét của Nguyệt Linh Nhi, vừa vặn dẫm lên người con cá sấu đang nằm phơi nắng kia, ép nó bẹp dí xuống mặt đất.

- Hả!?

Chứng kiến tia sét bay đến, cái bóng phát lên một tiếng bất ngờ, rồi bùm một cái, tia sét của Nguyệt Linh Nhi không chút tình cảm nào đánh thẳng vào người nó, nổ tung đem nó đánh văng thẳng sang một bên.

Sau đó, từ trên trời một bóng người cũng xuất hiện, toả ra một luồng khí vô cùng áp bánh.

Là một nam tử, mặt của hắn mười phần hung dữ, thế nhưng khi chứng kiến chuyện xảy ra với cái bóng kia cũng không khỏi tỏ ra một chút bất ngờ.

- ...

Với Nguyệt Linh Nhi, người có kinh nghiệm ba ngàn năm tu luyện, vì chuyện ngoài ý muốn này cũng ngẩn ra trong một thoáng.

Sau đó, cô mới nhận ra chuyện không đúng đang diễn ra.

"??? Cảnh giới Vĩnh Sinh? Còn cả, Hắc Ám Giới Tu?"

- Hắc Ám Giới Tu, quân bỉ ổi. K-Không ngờ người lại cho người mai phục đánh lén ta!

Bằng cách nào đó, tại cái nơi hoang vu hẻo lánh này, Nguyệt Linh Nhi lại vô tình chạm mặt với cảnh giới Vĩnh Sinh, không chỉ một mà là hai. Và qua lời ngươi bị cháy đen, cũng là cái bóng vừa hạ xuống con Băng Hoả Hàn Ngạc trước đó và vô ý ăn trọn tia sét từ lá huyết phù của Nhuyệt Linh Nhi, có thể thấy rằng kẻ còn lại đang bay trên trời kia không phải là người tu luyện bình thường.















Người tu luyện ở thế giới này được chia ra làm hai loại.

Một loại chính là Thanh Minh Giới Tu, những người tu luyện hướng về chính đạo từ từ sáng tạo ra một thế giới sáng sủa yên bình làm chủ và là con đường mà cả thế giới xem như một loại tu hành chính thống, phát triển vững mạnh qua hàng vạn năm.

Một loại khác thì lại đối lập tên là Hắc Ám Giới Tu, những người tu luyện tùy tiện không thể phân biệt chính hay tà, con đường tu hành cũng rất tùy tiện, muốn làm gì thì làm kể cả việc giết người uống máu tán tận lương tâm chỉ để nâng cao cảnh giới, không kiên cử bất cứ pháp tắc nào hướng về việc tạo ra một thế giới hỗn loạn chết chóc mà đi và nó được thế giới xếp vào hàng ngũ dị loại. Ngoài ra, bởi vì qua năm tháng thì trong giới Hắc Ám Giới Tu có nổi lên rất nhiều con người nổi bật, mang các loại tu hành gớm giết của mình ra hại thế giới, nên khi nhắc đến Hắc Ám Giới Tu đa phần tu sĩ sẽ đều nghĩ ngay đến đó những kẻ ma đạo, sớm thì trên thế giới này Hắc Ám Giới Tu cũng không còn được hoang nghênh nữa.

Hắc Ám Giới Tu cũng vì vậy mà không thường xuyên lộ diện trong giới tu sĩ.

Có phải chăng cũng chỉ là ẩn ấn nấp nấp lén lút tu hành cho đến khi đủ mạnh, mà một khi lộ diện thì đều sẽ trở thành mục tiêu săn giết của các Thanh Minh Giới Tu, chưa từng để tồn tại quá lâu.

Trong quá khứ, Nguyệt Linh Nhi cũng đối đầu không ít với những kẻ tu luyện theo đường lối không có quy cũ này.

Những với cái người bị hệ thống ép phải dịu thấp lúc đó, cô cũng ít để tâm lắm đến những kẻ như thế, có gặp đánh vài chiêu thì cũng bỏ qua, để những kẻ khác có hào quan nhân vật chính tiến lên kết thúc, ôm vinh quan về cho mình.

Và...đa số những kẻ cô gặp đó, chắc chắn cũng mạnh hơn rất xa cái tên nam tử đang đứng trên trời kia nhiều.

Nên kể cả lúc này, đứng dưới áp lực tà ác do Hắc Ám Giới Tu có cảnh giới Vĩnh Sinh điên cuồng toả ra để chấn áp tất cả sinh linh yếu hơn mình trong lúc chiến đấu, Nguyệt Linh Nhi phải chăng cũng chỉ thấy không thoải mái một chút, chứ chẳng có gì đáng nói để xảy ra.

Áp lực của một cảnh giới được tạo lên chính là bởi linh khí thiên dịa mà một cảnh giới có thể tích tụ và khống chế.

Người có cảnh giới thấp hơn bình thường chính vì không thể khống chế được linh khí thiên địa mình nắm giữ khi đối mặt với người có cảnh giới cao hơn nên mới xảy ra tình trạng bị áp chế.

Còn với Nguyệt Linh Nhi, người đã nắm giữ việc điều khiển thiên địa linh khí nhuần nhuyễn, nên không lạ gì việc không càm thấy gì dưới áp lực của cảnh giới Vĩnh Sinh, ngoài việc bị luồng khí ô nhiễm do tu luyện theo thiên hướng tà ác của Hắc Ám Giới Tu gây khó chịu một chút cho thân thể mới chỉ Luyện Thể nhỏ bé của cô.

















Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net