Tiếp

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 51 - 100

Chương 051 : Vợ à , còn phải suy tính sao

Hợp đồng nói rất rõ ràng , Lạc thị sẽ bắt đầu thu mua toàn bộ mặt hàng từ công ty vĩnh tân , ngoài ra sẽ ứng trước 40% tiền cọc , vấn đề này đã giúp vĩnh tân trải qua khó khăn hiện tại

Cầm giấy hợp đồng trên tay , Vũ Nghê hơi run rẩy , mở to hai mắt sợ rằng mình đọc nhầm . Chẳng lẽ phần thỏa thuận này hắn không thu lợi nhuận à ?! Vũ Nghê nhịn không được trong lòng dâng lên nghi vấn , cô không tin hắn đối với mình tốt như vậy ?!

Năm phút trôi qua , Vũ Nghê để hợp đồng xuống , hoài nghi nhìn hắn "Anh nói thật sao ?! Anh xác định nội dung trên hợp đồng là không sai chứ ?!"

"Dĩ nhiên !" trên mặt Lạc Ngạo Kiệt ra vẻ ôn hòa

"Tại sao ?! Tôi không tin anh lại tốt như vậy !" Tự dưng đưa tay ra giúp đỡ , phải chăng có âm ưu

"Ha ha" thấy vẻ mặt phòng bị của cô , Lạc Ngạo Kiệt cười to một tiếng "Phó Vũ Nghê , em quả thật không ngốc ?! Cũng hiểu được sẽ không ai tự nhiên đối tốt với mình như vậy , có đúng hay không ?!"

Một câu nói của hắn khiến Vũ Nghê im lặng hồi lâu . Đáng chết , hắn lại đang muốn cô "Lạc tổng giám đốc , tôi thích bàn bạc chuyện công việc , chứ không muốn dính dấp đến cái khác quá nhiều !" Cô đem hợp đồng giơ lên . "Có thật anh chuẩn bị cho tôi không ?! Không có bất kỳ yêu cầu gì nữa chứ ?!"

"Quái lạ , em có thể tin tưởng người lạ , nhưng lại đề phòng chồng mình ?!" Hắn chê cười quay đầu nhìn về chỗ khác , sau đó ngó cô "Em có đặt niềm tin lộn chỗ không đấy ?!"

Cô một chút cũng không muốn nhìn thấy bộ dạng kiêu ngạo đó của hắn "Nếu như Lạc tổng giám đốc không còn yêu cầu nào khác , tôi đương nhiên rất vui vẻ , rất cảm kích anh , cám ơn ! Bây giờ chúng ta có thể ký hợp đồng chưa ?! Ký hợp đồng xong , tôi liền có thể lấy được 40% khoản tiền đúng không ?!"

Lạc Ngạo Kiệt thu hồi nụ cười , tràn đầy tà mị dựa về phía Vũ Nghê , đè thấp tảng âm càng thêm hấp dẫn "Đúng vậy , ký hợp đồng xong , lập tức sẽ có 40% khoản tiền chuyển vào vĩnh tân . Nhưng là đúng như lời em nói , thỏa thuận này thực sự không phải cho không —— A ~ tôi nghĩ tôi muốn ~~ ——"

Bàn tay to của hắn sờ lên ngực Vũ Nghê , dùng sức bóp một cái.

Hành động tà ác kia khiến Vũ Nghê liên tục lui về phía sau mấy bước , gương mặt ngượng ngùng hiện lên hai sắc đỏ hồng . "Anh ——"

Gương mặt anh tuấn tràn đầy tiếng cười man rợ , sau đó bỏ tay vào trong túi quần tây , lông mày nheo lại "Tôi chờ em trong phòng nghỉ . Vợ à , em còn phải cân nhắc nữa sao ?! Nghe nói , ngân hàng lại bắt đầu thúc giục khoản nợ rồi ?!"

Nói xong , hắn thông thả đi tới phòng nghỉ trang trí đầy đủ tiện nghi . Nhìn theo bóng lưng của hắn , ánh mắt cô trở nên căm giận . Sau đó nhìn lại hợp đồng trong tay , đôi mắt xinh đẹp vô lực khép lại . Cô còn có lựa chọn khác ư ?!

Vũ Nghê tiến vào phòng nghỉ , còn chưa kịp lúng túng đã bị Lạc Ngạo Kiệt ôm lấy . Không nói lời nào , hắn lập tức đem cô áp sát vách tường , dùng thân thể dính sát vào người cô , từ từ hôn lên cái trán , dọc theo chiếc mũi xinh xắn , từng điểm từng điểm hôn xuống phía dưới

Áo sơ mi , váy ngắn , từ từ trượt xuống sàn nhà —— Không có màn dạo đầu quá nhiều , hắn trực tiếp tách hai chân cô ra , đem vòng vào bên eo của mình

"Ưm..." môi đỏ mọng bật lên tiếng rên mê người , thở dốc trong không gian bí ẩn

Nụ hôn của hắn làm cho toàn thân cô run rẩy , căn bản không cách nào thoát khỏi ma lực đó . Thân thể của cô dường như đã phản bội lý trí , muốn đẩy hắn ra mà đẩy không được , lại càng bám hắn chặt hơn . Nhất thời cô cảm thấy mình quá bất lực , nước mắt cứ thế chảy ra ——

Khi tiến vào đúng chỗ sâu nhất của Vũ Nghê , phút chốc hắn cảm nhận được rằng từ trước đến giờ chưa ai làm hắn sung sướng thế này , điều hắn cần chính là loại cảm giác này ——

Chương 52: Buổi tối nói chuyện đứng đắn

Ánh đèn neon rọi vào cửa sổ trong phòng , phản chiếu hai bóng dáng đang quần lấy nhau trên giường lớn . Sau khi kích tình đi qua , người đàn ông mới từ từ rời khỏi cơ thể mềm mại kia , nằm ngã vào một bên thở hồng hộc . Khoảng khắc bộc phát của hắn trước đó đã sớm làm Vũ Nghê kiệt sức , thể lực gần như tiêu hao , chỉ biết chìm vào giấc mộng ngủ ngay

Nhớ đến việc cô chỉ biết vui vẻ mà đáp ứng mình , hắn dường như cười thầm . Ngón tay hắn vẫn đang lướt nhẹ qua lại trên thân thể mềm mại và tinh tế kia . "Không , tôi tuyệt đối không muốn" Vũ Nghê giống như đang gặp ác mộng , từ trên giường đột nhiên thức tỉnh , sợ tới mức kêu to "Không muốn !"

"Ha ha" Lạc Ngạo Kiệt khoái trá bật cười , trên mặt đầy vẻ ngông cuồng

Tiếng cười mạnh mẽ của hắn khiến Vũ Nghê kinh hoảng dần dần tỉnh lại , nặng nề thở dốc chuẩn bị mặc quần áo xuống giường

"Em nên nghỉ ngơi một chút , lát nữa chúng ta đi dùng bữa tối !" Hắn ở phía sau ra lệnh cho cô

"Không cần đâu , tôi còn có chuyện phải đi trước !"

"Trễ như thế , em còn có chuyện gì ?! Đừng nói với tôi là ~~ em còn hẹn gặp đối tác . Bây giờ cũng đã tám giờ tối , việc gì còn có thể làm giờ này ?!" (8 giờ tối @_@ .... Trời , LNT với VN hoan ái tới mấy tiếng đồng hồ , oh yeah T__T)

Cô tránh lời hắn không kiểm soát được mà hét :"Anh đừng đem suy nghĩ của mình gán ghép cho người khác , buổi tối ngoài những việc không đứng đắn cũng còn nhiều thứ để làm !"

"Đây là ý kiến của tôi , buổi tối chỉ có những chuyện như thế , còn có việc gì khác ?!" Hắn cố ý nhấn mạnh

"Đó là cách thức sống của anh , không phải của tôi !" Trên thế giới này chắc chỉ có hắn mới nghĩ như thế . Trước đó bọn họ đã ký hợp đồng với nhau , cô chỉ muốn trở về công ty ! "Bây giờ tôi phải về công ty , tôi còn có chuyện rất quan trọng !"

Nghe được lời cô nói , Lạc Ngạo Kiệt không ngừng cảm thán "Cha em thật sự may mắn , có người con hiếu thảo như em . Vì công ty , vì ông ấy , em đều dốc sức đến cùng !"

Sự nhạo báng của hắn gần như vô tình đâm vào đáy lòng của Vũ Nghê , thân thể cô cứng đờ "Ông ấy là cha tôi , đương nhiên tôi phải hiếu thảo !"

Hắn cười nhạt lắc đầu một cái , nhưng trên mặt rõ ràng châm chọc . Vũ Nghê dùng động tác nhanh nhất mặc quần áo vào , để có thể lập tức rời khỏi nơi này . Cô không thể chịu đựng nổi sự mỉa mai của hắn , cứ phải thế này mãi , cô sẽ có cảm giác đang bị vứt bỏ

Chuông điện thoại chợt vang lên.

Lạc Ngạo Kiệt sờ tới điện thoại rồi bắt máy "Tư Vũ không có ở chỗ tôi . Đáng chết , con bé mất tích khi nào ?!"

Tư Vũ ?!

Vũ Nghê đã ăn mặc chỉnh tề chuẩn bị đi , thì cảm thấy lo lắng nên dừng bước . Tư Vũ mất tích ?!

"Được rồi , báo cảnh sát trước đã , sau đó chúng ta chia nhau tìm !" Lạc Ngạo Kiệt giọng hơi run rẩy cúp điện thoại , sau đó vội vã mặc quần áo

"Tư Vũ , cô ấy mất tích ư ?!" Vũ Nghê lo lắng hỏi

Mặc dù cô và Tư Vũ cũng chỉ gặp mặt nhau có hai lần , cũng chưa từng nói chuyện qua, nhưng quả thật là không muốn bỏ mặc một cô gái đáng thương như thế

"À , tôi phải đi tìm Tư Vũ , nếu em muốn trở lại công ty , tôi sẽ cho người chở em !" Lúc này Lạc Ngạo Kiệt đã mặc xong quần áo chuẩn bị rời đi

Nhìn vẻ mặt lo lắng của hắn , Vũ Nghê cũng không biết tại sao mình lại đuổi theo hắn "Tôi cùng anh đi tìm Tư Vũ , có được không ?!"

Chương 53: Tư Vũ mất tích

Tư Vũ mất tích , Lạc gia sử dụng tất cả người giúp việc trong nhà tìm kiếm . Trải qua ba ngày ba đêm vẫn chưa nghe được tin tức của cô . Bất kể nói thế nào thì cũng là con dâu của Lạc gia , cho nên Vũ Nghê cũng phải quan tâm đến em dâu của mình

Rạng sáng mười hai giờ rưỡi , Lạc Ngạo Kiệt thâm trầm đi tới cửa nhà . Tư Vũ không thể vô cớ rời nhà , do đêm nay bà vú có nói về vấn đề kết hôn của Lâm Hiên và Tư Vũ , càng làm hắn phải suy nghĩ . Trong ba năm qua , chỉ trừ đêm tân hôn là họ còn ngủ cùng nhau , ngoài ra thì toàn chia phòng mà ngủ . Lâm Hiên thân là bác sĩ ngoại khoa nổi tiếng cũng không thường về nhà

Đáng chết, cùng là đàn ông đương nhiên hắn hiểu được vì sao Lâm Hiên không về nhà . Có lẽ là do bận công việc , nhưng đa phần là cùng người con gái khác . Thân là đàn ông thì ba năm qua không thể không dục vọng ?! Trừ phi là thân thể có bệnh không tiện nói ra . Nếu như hắn đoán không nhầm , thì nhất định là Tư Vũ phát hiện Lâm Hiên cùng người con gái khác ở cùng nhau , do không chịu được đả kích nên chọn cách rời đi

Vũ Nghê đang mặc áo ngủ trên người từ ghế sa lon nhảy xuống , tiến lên đón lấy áo khoác của Lạc Ngạo Kiệt quan tâm mà hỏi "Vẫn chưa có tin tức của Tư Vũ sao ?!"

Lạc Ngạo Kiệt nheo lại tròng mắt , như có điều suy nghĩ nhìn chằm chằm vợ mình

Vũ Nghê bị hắn nhìn như thế nên có chút lúng túng , đôi mi thanh tú nhíu lên "Anh ... anh sao lại nhìn tôi như vậy ?!"

"Nghê , em tựa hồ rất quan tâm chuyện Tư Vũ ?!"

Ngữ khí của hắn khiến Vũ Nghê hoài nghi và không thoải mái "Ý của anh là sao ?!"

"Em cứ trả lời đi ?! Bây giờ là tôi đang hỏi em ——" Lạc Ngạo Kiệt thâm trầm u ám , ánh mắt hồ nghi giống như thanh kiếm để ngang cổ họng Vũ Nghê , có thể ra tay lấy mạng cô tức thời

Hắn từng bước từng bước tiến tới gần cô , làm cô phải thối lui về phía sau "Tôi không hiểu rõ anh ở đây hoài nghi cái gì , Tư Vũ là của em gái của anh , tôi quan tâm đến , chẳng lẽ bất thường ư ?! À , có lẽ anh không coi tôi là vợ của mình , nhưng theo luật pháp , Tư Vũ vẫn là em dâu tôi , đúng không ?!"

Nói xong lời nói này , Vũ Nghê giận đến con ngươi đỏ bừng lên . Hắn có thể không thích cô , nhưng là tại sao hắn có thể hoài nghi cô ~~ cùng người khác xằng bậy ! Mặc dù hắn không nói ra miệng , nhưng nhìn biểu tình của hắn cũng đủ nói lên tất cả

Uất ức của cô cũng không xóa bỏ được vẻ mặt nghi ngờ đó . Lạc Ngạo Kiệt vẫn nham hiểm nhìn cô "Tôi cũng có lời muốn nói với em , em nên nhớ cho kỹ lời cảnh cáo của tôi . Nếu như em dám phá hư hạnh phúc của Tư Vũ , tôi nhất định không bỏ qua cho em !"

"Tôi không có ——" Vũ Nghê dùng sức lắc đầu tri hô , hi vọng hắn có thể nghe rõ

Nhưng có một số việc không phải chỉ cần lời nói thì sẽ khiến người khác tin tưởng . Con người của hắn luôn có quan điểm như thế . Nam giới muốn trợ giúp nữ giới nếu không có mục đích thì hơi lạ . Năm ngàn vạn đó , nhất định có mưu đồ !

Nhìn thấy hắn vẫn chưa tin mình , Vũ Nghê vọt tới hôn hắn một cái , ngăn cản động tác lên lầu của ai đó "Ngạo Thực , nếu anh không tin tôi , anh có thể đi điều tra , tôi không muốn bị anh trách oan như vậy !" Cô thật sự hi vọng hắn có thể điều tra quá khứ của cô . Như vậy , như vậy hắn sẽ biết được ~~ lần đầu tiên của cô , chính là do hắn cướp mất

"Em muốn tôi điều tra cái gì ?! Điều tra các người thường gặp nhau tại quán cafe hay sao ?!" Lạc Ngạo Kiệt nhẹ nhàng chất vấn , môi mỏng giễu cợt nâng lên

"Anh cho người theo dõi tôi ?!" Cô run rẩy hỏi.

"Em thừa nhận ?!"

"Chuyện này thì tôi thừa nhận , nguyên nhân chỉ vì vay tiền , ngoài ra giữa chúng tôi căn bản không có gì ——" Vũ Nghê kích động giải thích

Lạc Ngạo Kiệt vuốt ve khuôn mặt Vũ Nghê , tà mị nói :"Cũng may là giữa các người không xảy ra chuyện gì . Nếu không , tôi tuyệt đối không bỏ qua !"

Chương 54: Ân ái trước khi công tác

Những lời này của hắn khiến Vũ Nghê thở phào nhẹ nhõm đồng thời cảm kích không thôi . Cũng may hắn vẫn tin tưởng mối quan hệ giữa cô và Lâm Hiên !

"Lên lầu đi , tôi muốn em ngay bây giờ !" Lạc Ngạo Kiệt vỗ vỗ phía sau lưng của Vũ Nghê , ý bảo nàng lên phòng

Cô thấy tâm tình như bị đảo ngược , sững sờ nhìn hắn "Không phải anh đang giận tôi sao ?!"

"Ha ha" hắn lại phát ra tiếng cười quen thuộc , áp sát mặt cô "Nhưng điều này cũng không thể trì hoãn việc ~ tôi muốn em , em nên cảm thấy may mắn , dù sao thì tôi vẫn thích cơ thể của em !"

"Anh ..." Không biết do tức giận hay vì ngượng ngùng mà gương mặt Vũ Nghê trở nên đỏ ngầu

Khi hắn ấn cô ngã xuống giường đồng thời dùng miệng cọ sát ở bên tai cô "Chiều mai tôi phải bay qua Los Angeles , nhanh nhất cũng đến nửa tháng mới có thể trở về !"

Không biết có phải mình nghe lầm hay không , nhưng là hắn đang giải thích cho mình biết việc riêng tư của hắn ?! Hơn nữa trong giọng nói còn mang theo nỗi buồn sâu sắc ?! Lúc trước hắn có về nhà hay không cũng chẳng thèm nói một câu

Cô không ngừng trốn tránh hơi thở nam tính của hắn , ngẩng mặt lên nhìn "Công tác nửa tháng ?! Liên quan đến chuyện kinh doanh sao ?!" Hắn xuất ngoại để lo toan cho công việc bình thường cao nhất cũng chỉ mất hai ngày . Đằng này đến mười lăm ngày , không phải quá lâu ư ?!

"Phải đi sang công ty chi nhánh xử lý một ít chuyện , thuận tiện cũng cần xem qua mấy đơn hàng !" Vừa trả lời vấn đề của cô , Lạc Ngạo Kiệt vừa kéo quần ngủ cô xuống . A ~~ nếu như là quần ngủ , thì nên cỡi lúc đứng lên sẽ dễ dàng hơn phải nằm như bây giờ ! Vũ Nghê đỏ mặt , mặc kệ hành động của Lạc Ngạo Kiệt

Lạc Ngạo Kiệt tách hai chân của Vũ Nghê , dùng ngón tay tà ác của mình gợi lên kích tình giữa hai chân đang ẩm ướt kia . Vũ Nghê có phần hận mình , rõ ràng trước đó là những nỗii đau , nhưng chỉ sau một khắc lại cho phép mình đi vào nhiệt tình mà hắn tạo ra . Thậm chí cô không thể phủ nhận việc mình nhớ nhung hắn . Hắn chỉ mới nói là xuất ngoại , mà cô đã bắt đầu thấy nhớ hắn rồi !

Cơ thể cô tràn ngập sự tiếp xúc da thịt với hắn , hông hắn di chuyển sâu xuống , chui vào nơi thần bí của cô . Hắn nhìn chằm chằm vào đôi gò má ửng hồng mê tình , hô hấp bất ổn nỉ non "Bằng không tôi kêu thư ký đặt thêm một vé máy bay , em đi theo tôi nhé !"

"Ưm ...Không ...được . Tôi-hiện-không-có-thời-gian ...!" Bị hắn đụng phải chỗ sâu nhất , âm thanh của cô nói ra như vỡ vụn từng chữ

"Ha ha , vậy tối hôm nay em nhất định phải ráng chịu đựng đấy !" Lạc Ngạo Kiệt gầm nhẹ như một con sư tử , ngay sau đó nâng người Vũ Nghê lên cao , bắt đầu điên cuồng di chuyển

Nghĩ đến nửa tháng không thấy cô , hắn liền không kiểm soát được , lần nữa lại muốn cô , mỗi một lần đều liều mạng dùng hết sức lực , đi vào chỗ sâu nhất của cô !

Kích tình chỉ vừa mới bắt đầu ——

Chương 55: Một cuộc gọi điện

Nỗi nhớ luôn là vị thuốc làm con người ta đam mê nhất , nếu không hắn bất quá chỉ mới rời đi có hai ngày , cô đã liền nghĩ đến hắn , không cách nào tập trung tinh thần cho công việc .Hơn nữa trong đầu thỉnh thoảng toàn là ~ toàn là những lời ân ái hắn nói với cô

Ví như ở bữa ăn tối thỉnh thoảng hắn cùng cô nói chuyện , hoặc khi hoan ái đi qua , hắn không đứng đắn kể một số thứ làm cho cô đỏ mặt tía tai . "Cạch ——" cô đem lấy bút ném trên văn kiện , hai tay ngượng ngùng che mặt . Đáng chết , đang trong lúc làm việc sao cô lại nghĩ tới những thứ này , nghĩ đến ~ cô lại càng có phản ứng

Không được , cô sao lại muốn hắn đến như vậy !

Còn chưa kịp suy nghĩ xong thì âm thanh bản nhạc chợt vang lên , Vũ Nghê vội vàng đảo mắt nhìn điện thoại trên bàn , Là hắn gọi điện thoại tới sao ?! Ngày hôm qua vào giờ này hắn cũng có gọi tới , nhưng trùng hợp là cô không có ở đây , nên không nhận được điện thoại . Khi nhìn lên màn hình liên lạc thì không ngừng ngẩn ra , là Lâm Hiên ?!

Vũ Nghê nhẹ giọng mở miệng :"Ơi ——"

"Chị dâu , xin chào . Tôi không có quấy rầy công việc của chị chứ ?!" giọng trầm thấp , lịch sự nhưng cũng không kém phần sâu sắc , trong giọng nói mang theo nỗi buồn sâu xa

"Hai ngày nay vẫn chưa có tin tức của Tư Vũ sao ?!"

Lâm Hiên cười khổ một tiếng "Nếu như có tin tức gì về cô ấy , tôi nhất định sẽ thông báo cho chị biết ! Đã tìm nhiều ngày như vậy , nhưng vẫn không có thu hoạch gì !"

"Tôi có thể hiểu tâm trạng của cậu , nhưng bây giờ thiếu kiên nhẫn thì khác gì uổng công !" Vũ Nghê trấn an mà nói

"Thà là cô ấy bị người khác bắt cóc , ít nhất còn có thể dùng tiền để đem chuộc , đằng này ...!" Hắn than dài một tiếng "Chị dâu , sau khi tan việc , chị có rãnh không ?!"

"Xin lỗi , gần đây công ty có mấy hợp đồng cần gấp , cho nên sợ rằng tôi không có thời gian !" Vũ Nghê không được tự nhiên đành phải nói láo . Lạc Ngạo Kiệt đặc biệt rất để ý chuyện này , vì thế cô không muốn tiếp tục gặp Lâm Hiên "Thật ... thật ngại quá ——"

"Không có gì , bất quá là tôi đang muốn tìm người trò chuyện . Nhìn ánh mắt trách cứ của cha mẹ vợ , lòng tôi cũng chẳng muốn về nhà , chỉ là muốn tìm bạn hữu tâm sự mà thôi ! Ai ~ chuyện này cũng thật khó nói , lại không tìm được người bạn hữu nào"

Giọng nói Lâm Hiên ngày càng nặng nề , tựa hồ như rơi lệ , điều này làm cho Vũ Nghê chua xót "Có lẽ sẽ nhanh tìm được thông tin của Tư Vũ thôi" Trừ việc này ra , cô thật không biết nên nói cái gì !

Lâm Hiên trầm mặc nửa phút , sau đó thấp giọng mà nói :"Chị dâu , chị bận thì chị làm việc đi !" Dứt lời trực tiếp cúp điện thoại.

Cầm điện thoại trong tay , Vũ Nghê có cảm giác băn khoăn . Lâm Hiên hiện là đối tác của công ty , hắn gọi điện thoại tìm cô , chắc là muốn tìm bạn hữu tâm sự . Dù sao thì lúc cô khó khăn nhất , hắn cũng đã chìa tay giúp đỡ . Chợt điện thoại lại vang lên

"Anh công tác xong rồi à ?!" Điện thoại không ngoài ai khác , đương nhiên là chồng cô —— Lạc Ngạo Kiệt

"Mới vừa rồi em nói chuyện với ai , tôi gọi đến mấy lần mà vẫn không gọi được !" Hắn không trả lời vấn đề của cô

"Ừ , là của khách hàng"

"Lát nữa em đi mua thêm một cái điện thoại nữa , rồi cho riêng tôi biết số sim đó !"

Thật điên cuồng mà , vì một mình hắn mà phải chuẩn bị một cái điện thoại mới ?! Thật là —— "Công việc thuận lợi chứ ?! Anh sẽ trở về nước trước thời hạn ?!"

"Trước mắt thì thế , nhưng chưa thể nói trước kết quả . Mấy ngày nay tôi không có ở nhà , tôi gọi điện thoại là để nhắc nhở em phải về nhà đúng giờ ——"

"Điều này không cần anh phải lo , tôi biết rồi mà ! Nhưng thỉnh thoảng tôi cũng phải đi đây đó với bạn bè , như vậy cũng không thể sao ?!" Hắn mở miệng ràng buộc , trong lòng cô lại không chán ghét , đã thế còn dấy lên ấm áp

"Thời gian về nhà không thể vượt qua 21h !"

"Vậy còn anh thì sao ?! tôi có thể yêu cầu đối với anh chứ ?!" Cô không phục hỏi.

"Việc đầu tiên là để tôi quản lý em tốt đã . Chuyện của tôi , tôi có thể tự xử lý !" Giọng của hắn chần chờ , có chút xấu hổ "Được rồi , tôi muốn nghỉ ngơi trước !"

Mặc dù câu trả lời của hắn làm cô không hài lòng , nhưng là vẫn nhịn không được mà quan tâm nói :"Anh cũng đừng gắng sức quá , nhớ giữ gìn sức khoẻ , tạm biệt !"

Hắn chủ động gọi điện thoại cho mình , phải hay không quan hệ của cả hai đã trở nên tốt đẹp ?!

Chương 56: Tin tức trong ngày

Vũ Nghê nhẹ nhàng để tờ Global Times xuống , đôi tay che kín vẻ mặt thống khổ (Global Times : một tờ báo của nước ngoài)

Quan hệ của cả hai sẽ chuyển biến ?! Cô còn chưa dám mơ đến điều tốt đep này , tự giễu cười một tiếng . Trước hắn đã từng nói qua, hôn nhân đối với hắn mà nói chẳng có bất kỳ ý nghĩa nào , cô là vẫn không nên quên !

Lẳng lặng nằm trên mặt bàn , mắt vô tình dán trên tiêu đề 'Tổng giám đốc của Tập Đoàn Xuyên Quốc Gia Lạc Ngạo Kiệt thân mật cùng Hoa Hậu Thế Giới đi vào một khách sạn' . Tờ báo minh chứng bằng cách gia tăng thêm hình ảnh chân thật hai người ở cùng một chỗ

Nam nhân đẹp trai cùng mỹ nữ quyến rũ kết hợp quả thật rất bắt mắt , trong lòng cô bỗng dưng đau đớn , thật là rất đau

"Con gái , lần này 'vĩnh tân' có thể tránh được kiếp nạn này cũng đều nhờ vào con !" Phó Quảng Nguyên đẩy cửa đi vào . Hai đơn đặt hàng lớn mới vừa được gởi tới , hàng cũng đã chuyển ra bên ngoài , đối phương cũng chuyển thêm 60% khoản tiền vào ngân hàng , trong thời gian ngắn vĩnh tân đã giải quyết hết nguy cơ

Vũ Nghê thu hồi cảm xúc đau thương , ngẩng đầu nhìn hướng cha mình "Cha , bây giờ chỉ mới là mới bắt , vấn đề lớn còn tồn đằng sau ——"

"Chuyện này ta hiểu mà , ta sẽ mau chóng chỉnh đốn lại vĩnh tân !"

Vũ Nghê mỉm cười không nói thêm gì , chỉnh đốn cũng cần phải có thời gian và kỹ năng . Hơn nữa , ngay cả khi chỉnh đốn thì công ty cũng không có chuyển biến gì "Cha , cha cũng nên giữ gìn sức khỏe !"

"Con gái , chắc bây giờ con cũng không trách ta đã gả con cho Lạc Ngạo Kiệt chứ . Vẻ đẹp trời sinh của con

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net