Tiếp

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 101: Vì yêu nên giao dịch! (10)

Lúc này, Lăng Hạo Hiên đã trở lại, anh lấy tiền vừa mới rút từ ngân hàng ra, đem một vạn tới trước mặt Tề Nhân Kiệt, nói:

" Đây là một vạn Văn Hinh nợ anh, hiện tại tôi thay cô ấy trả lại cho anh.

Tề Nhân Kiệt nhìn một xấp tiền vẫn còn mới tinh trước mắt mình, mới ngẩng đầu lên, khóe miệng chợt nở nụ cười, nói:

" Anh cứ thích giúp người khác trả nợ như vậy sao? Nhưng mà hình như anh cũng không có đủ tiền?"

Anh cười liếc xéo Lăng Hạo Hiên, Lăng Hạo Hiên đầu tien có chút sững dờ, nhưng ngay sau đó liền hiểu ra.

" Số còn thiếu, tôi sẽ lại nghĩ cách."

Đi làm được một thời gian, nên anh cũng tích cóp được chút tiền, nếu như mà vẫn chưa đủ như anh ta nói, anh có thể đem căn nhà nhỏ của mình đi bán, hẳn là cũng được chút tiền.

Lúc này, Tề Nhân Kiệt đột nhiên đứng lên, đi ra phía cửa,

" Hợp đồng kia tôi quyết định hủy bỏ, chúng ta kí lại hợp đồng thôi."

Nghe lời anh nói, Lăng Hạo Hiên nóng nảy, cho là Tề Nhân Kiệt muốn đổi ý, vội vàng theo anh đi ra ngoài, bỏ lại Văn Hinh một mình ngơ ngác đứng ở đằng kia, gương mặt mờ mịt có chút khó hiểu nhìn theo.

Hợp đồng ?

Hợp đồng gì?

Lăng Hạo Hiên sao lại kí hợp đồng với Tề Nhân Kiệt?

Ôm một bụng đầy nghi vấn, nhưng cũng chỉ có thể đợi Lăng Hạo Hiên để hỏi cho rõ.

Lăng Hạo Hiên đi theo tề Nhân Kiệt trở lại tập đoàn Gấm Vinh, vẫn là phòng tiếp khách lúc trước, Tề Nhân Kiệt cầm tờ hợp đồng kia ra, sau đó xé nát .

" Tại sao lại phải kí lại hợp đồng? Lúc trước không phải chúng ta đã bàn bạc thống nhất rồi sao?"

Lăng Hạo Hiên đã gấp đến độ sắc mặt trở nên tái nhợt, nếu như Tề Nhân Kiệt đổi ý, vậy thì số tiền Văn Hinh còn thiếu người ta, sẽ không có cách nào để trả.

" Tôi quyết định thây đổi chủ ý."

Tề Nhân Kiệt vứt bản hợp đồng bị xé nát trong tay, sau đó lấy ra một bản hợp đồng mới, đưa tới trước mặt Lăng Hạo Hiên,

" Anh xem một chút đi, nếu đồng ý chúng ta trực tiếp kí lại hợp đồng."

Lăng Hạo Hiên nghi ngờ nhìn anh một cái, sau đó cầm hợp đồng lên nghiêm túc đánh giá, khi nhìn thấy giá trị bằng tiền ghi trên đó thì hai mắt trợn to

" Mười triệu?"

Anh ngẩng đầu kinh ngạc nhìn Tề Nhân Kiệt, vẻ mặt tựa hồ như không hiểu tại sao lại thế. Đây là giá trị bằng tiền mà ban đầu anh đưa ra, ( anh ở đây là TNK), nhưng mà anh lại nhất định không đồng ý bán, nhưng sau đó bởi vì nóng lòng muốn trả nợ cho Văn Hinh, nên mới đề nghị bán với giá năm trăm vạn, chỉ muốn mau chóng có tiền giúp Văn Hinh thoát khỏi kiếp khổ ải này.

Nhưng mà giá trị năm trăm vạn này vẫn không đủ, còn thiếu một trăm vạn, anh đang định bán nhà của mình đi, sau đó dùng sáu trăm vạn trả cho nhà họ Du, để họ trả tự do cho Văn Hinh. Anh lại không nghĩ tới, Tề Nhân Kiệt đột nhiên lại đổi ý.

Tề Nhân Kiệt ngồi đối diện với anh, lại ngênh ngang gác hai chân lên, thản nhiên nói:

" Tôi đồng ý mua thành quả nghiên cứu khoa học của cậu với giá mười triệu, chủ yếu vẫn là vì Văn Hinh. Thật ra là trước đó, tôi cũng đã biết chuyện. khi đó tôi đã muốn giúp cô ấy, nhưng mà cô ấy sống chết không đồng ý, hôm nay có anh ra mặt giải quyết, không còn gì tốt hơn nữa rồi."

Chương 102: Vì yêu nên giao dịch! (11)

" Anh và Văn Hinh..."

Lăng Hạo Hiên lộ ra vẻ nghi ngờ, mặc dù anh không ở trên thương trường, nhưng cũng đã nghe nói qua những tin đồn về Tề Nhân Kiệt, những tin đồn tình cảm, thường xuyên xuất hiện trên mặt báo, anh muốn không biết cũng khó khăn.

Tề Nhân Kiệt trong truyền thuyết được đồn thổi, nếu gặp phụ nữ xinh đẹp sẽ không bỏ qua, chẳng lẽ Văn Hinh cũng bị anh ta...

Ý nghĩ trong lòng vừa mới tới, chỉ một giây sau liền bị gạt bỏ, mặc dù Tề Nhân Kiệt thích gái đẹp, nhưng Văn Hinh cũng không phải loại phụ nữ tùy tiện kia.

Dường như đã nhìn thấu suy nghĩ trong lòng anh, Tề Nhân Kiệt bỗng chốc như đã hiểu ra cái gì, đột nhiên trên mặt anh ( TNK) lộ ra một tia cười xấu xa, nói:

" Đúng như những gì trong lòng anh nghĩ, Văn Hinh quả thật chính là bạn gái trước của tôi, có điều chúng tôi sau đó chia tay, bởi vì cô ấy nói cô ấy muốn tới nhà họ Du, muốn làm thiếu phu nhân nhà họ Du, cho nên mới bỏ tôi rời đi."

" Anh nói bậy, Văn Hinh không phải người như vậy!"

Lăng Hạo Hiên lập tức phản bác lại, trong lòng anh, Văn Hinh là cô gái thuần khiết nhất trên đời này, làm sao cô có thể ở chung một chỗ với người như Tề Nhân Kiệt chứ, càng không quan tâm tới danh phận thiếu phu nhân của hào môn, nhất định là người đàn ông này ăn nói hồ đồ.

"Nếu anh không tin lời tôi nói, tôi có thể cho anh xem thứ này."

Tề Nhân Kiệt cười thần bí rồi đi tới kệ sách rút ra một tờ báo, nhét vào trước mặt Lăng Hạo Hiên

Lăng Hạo Hiên nửa tin nửa ngờ, cầm tờ báo lên, lập tức trợn to hai mắt,

" Không thể nào, đây là nhà báo viết lung tung."

Trên báo, chính là dòng tin đồn nói nhà họ Du ngược đãi con dâu, Tề Nhân Kiệt sau khi thấy phản ứng của anh, cảm thấy vô cùng thú vị

" Có phải viết lung tung hay không, không bằng anh đi về hỏi Văn Hinh, hỏi xem cô ấy đã trở về như thế nào?"

Tề Nhân Kiệt thấy Lăng Hạo Hiên ngồi xuống đối diện mình, lại cười vô cùng vui vẻ.

"Không thể nào!"

Lăng Hạo Hiên đập mạnh tờ báo lên mặt bàn, sau đó hung hăng nhìn chằm chằm tề Nhân Kiệt, giận dữ nói:

" Văn Hinh tới nhà họ Du chỉ là đi..."

Anh nói tới đây đột nhiên ngừng lại, anh không thể đem chuyện Văn Hinh tới nhà họ Du là người thay thế nói với Tề Nhân Kiệt, mặc dù Văn Hinh chỉ vì thay cha trả nợ mới đi làm người thay thế, nhưng chuyện này cũng không phải chuyện gì vẻ vang, nếu truyền ra ngoài, thì cô còn mặt mũi nào làm người nữa.

Thấy anh đang nói được một nửa lại ngừng lại, Tề Nhân Kiệt chợt nhíu mày, hỏi:

" Văn Hinh tới nhà họ Du là vì sao? Đi trả nợ sao?"

Thấy bộ dáng này của Lăng Hạo Hiên, anh đột nhiên cảm thấy, Văn Hinh đi tới nhà họ Du cũng không đơn giản chỉ là trả nợ, nói không chừng còn có bí mật gì mà không thể nói cho người khác biết.

Anh còn có thể xác định một chuyện, Lăng Hạo Hiên này, yêu Văn Hinh, hơn nữa còn là yêu vô cùng sâu sắc, yêu đến chết đi sống lại.

Anh vừa rồi chỉ thử một chút, quả thật là vậy.

"Không có, không sai, chính là đi trả nợ ."

Lăng Hạo Hiên có chút mau lẹ, vì muốn che giấu sự chột dạ của mình, anh cầm bản hợp đồng lên xem lại một lần nữa.

" Anh thật định dùng mười triệu để mua sao?"

Sau khi xem xong, anh vẫn không xác định hỏi Tề Nhân Kiệt, cảm giác như anh ta là thương nhân, sao lại tự nhiên đem năm trăm vạn tặng cho người khác.

Chương103: vì yêu nên giao dịch! (12)

Tề Nhân Kiệt nhíu mày,

" Tôi nói rồi, tôi sẽ tăng thêm năm trăm vạn, hoàn toàn là vì Văn Hinh, dù sao cô ấy cũng đã từng là người phụ nữ của tôi, cuối cùng tôi cũng không thể trơ mắt nhìn cô ấy bị chủ nợ bức tử được.

Anh nói xong, ung dung nhìn phản ứng của Lăng Hạo Hiên.

Quả nhiên, sắc mặt Lăng Hạo Hiên sau khi nghe những lời đó liền thay đổi hẳn, anh há mốm muốn vì Văn hinh mà phản bác lại mấy câu, nhưng nghĩ lại thấy như vậy cũng được.Cứ mặc kệ anh ta nói đi, dù sao chỉ cần trong lòng anh nhận định Văn Hinh không phải người con gái như vậy là được, hôm nay việc quan trọng nhất chính là mau chóng trả sáu trăm vạn Văn Hinh còn nợ nhà họ Du , những chuyện khác sau này hãy nói.

" Vậy tôi thay mặt Văn Hinh cám ơn ý tốt của anh."

Anh cắn răng nói, sau đó cầm bút kí tên , đẩy hợp đồng tới trước mặt Tề Nhân Kiệt.

"Không cần, chút tiền này đối với tôi không đáng gì cả."

Tề Nhân Kiệt lên giọng như cố ý muốn chọc giận Lăng Hạo Hiên, giọng nói và vẻ mặt như là đang bố thí vậy, khiến Lăng Hạo Hiên giận đến nghiến răng nghiến lợi.

Nếu như trong tay anh có dao giải phẫu, thật muốn cho anh ta hai nhát dao, cái khuôn mặt kia cười khiến cho người ta chán ghét.

Tề Nhân Kiệt cũng kí tên mình xuống hợp đồng, sau đó lấy từ trong ví da chi phiếu năm trăm vạn, đưa cho Lăng Hạo Hiên, nói:

" Mau cầm đi trả nợ cho Văn Hinh đi, anh giúp tôi nhắn lại với Văn Hinh, nếu như cô ấy còn muốn trở lại bên cạnh tôi, tôi vẫn rất hoan nghênh cô ấy."

Lăng Hạo Hiên nghe vậy, hung hăng trừng mắt liếc anh một cái, sau đó cầm chi phiếu rời đi. Hiện giờ có mười triệu, Văn Hinh cuối cùng cũng được tự do rồi, nghĩ thế, anh không nhịn được cười vô cùng vui vẻ.

Tề Nhân Kiệt đưa mắt nhìn Lăng Hạo Hiên rời đi, nụ cười vô cùng đẹp trai đột nhiên lịm đi, ngay cả cặp mắt luôn khiến người khác mất hồn kia, hai tròng mắt đen xinh đẹp cũng lộ ra một tia lạnh lùng, khiến cho người ta phải nhượng bộ mà lui binh, cách càng xa càng tốt.

——— —————— —————— —————— ————

"Anh họ, rốt cuộc anh cũng chịu về nhà!"

Lạc Tình đang ngồi trên ghế sa lon xem tivi, nhìn thấy Du Thần Ích về nhà, lập tức vứt bỏ đồ ăn vặt trong tay, chạy về phía Du Thần Ích.

" Mẹ tôi đâu?"

Du Thần Ích chỉ lạnh lùng hỏi một câu, sau đó không thèm chờ Lạc Tình trả lời, liền trực tiếp đi lên lầu.

Lạc Tình bị lạnh nhạt lập tức suy sụp, ngồi thụp xuống, khuôn mặt nhỏ nhắn có chút oán hận nhìn Du Thần Ích đi lên lầu, cho tới khi anh vào trong phòng của Diêu Phương, cô mới hừ một tiếng, lại trở về ghế sa lon, tiếp tục xem tivi.

Lam Dật Thần đi tới cùng Du Thần Ích cũng cảm thấy mình bị xem nhẹ , bất đắc dĩ sờ sờ lỗ mũi, sau đó tới sô pha, ngồi bên cạnh Lạc Tìn, lộ ra nụ cười mê người, hỏi:

" Chuyện này, em họ, nghe nói..."

" Ai là em họ của anh!"

Lạc Tình lập tức cắt ngang lời anh nói, vả lại cũng không thèm nhìn Lam dật Thần tí nào.

( chỗ này gọi LdT là anh cho tình củm)

Lam Dật Thần cũng không hiểu, ở bên ngoài mình được phụ nữ hoan nghênh như thế nào , thế nào mà trước mặt nha đầu này lại biến thành cái bánh bao rồi, chẳng lẽ là thiếu sức quyến rũ?

Chương 104: Giải ước! 1

Anh nhìn Lạc Tình, nhớ lại cô ban nãy nhìn thấy Du Thần Ích thì nét mặt đầy hưng phấn, như mở cờ trong bụng, thì ra tiểu nha đầu này lại coi trọng anh họ mình, cho nên đối với người đàn ông khác cô chỉ coi như bùn đất mà thôi.

Nghĩ thông suốt rồi, trong lòng anh nhất thời cảm thấy dễ chịu hơn nhiều,

" Tôi nghe nói, chị dâu của em nhập viện rồi phải không?"

Du Thần Ích cũng chính là nghe được chuyện này , nên mới quay về nhà.

" Người phụ nữ ấy không phải là chị dâu của tôi!"

Lạc Tình lạnh lùng trả lời, khuôn mặt nhỏ nhắn lúc này tràn ngập sự khinh bỉ,

" Cô ta chỉ là một người phụ nữ vì tiền mà nghĩ mọi biện pháp để leo lên giường của anh họ tôi, loại người như thế, lấy đâu ra tư cách làm chị dâu của tôi? Cho dù anh họ có đồng ý, tôi cũng không đồng ý!"

ở trên đời này, chỉ có cô mới có tư cách làm vợ của anh họ thôi.

( Con này bệnh nặng)

" Cô ấy không phải là vợ Du Thần ích?"

Lam Dật Thần thất kinh ( kinh ngạc ), đột nhiên cảm thấy có cái gì đó mà anh không nghĩ ra được.

"Không phải!" Lạc TÌnh khẳng định.

Lần này, Lam Dật Thần ngoài cảm thấy tò mò, còn cảm thấy vô cùng hưng phấn. Cô gái tên Văn Hinh kia không phải vợ Du Thần Ích, nhưng lại ở trong nhà của Du Thần ích, hơn nữa Du Thần ích còn mang một bộ dạng như là hận không thể ăn tươi nuốt sống cô vậy, nhất định là có bí mật gì đây.

Du Thần ích đi tới của phòng của Diêu Phương < Diêu Phương tựa hồ đã sớm đoán được anh nhất định sẽ trở về, nên đã sớm ngồi chờ anh,

" Rốt cuộc cũng chịu về nhà hả?"

" Mẹ gọi điện nói người phụ nữ kia bị làm sao?"

Du Thần Ích sắc mặt sa sầm, dù cho người ở trước mặt anh là mẹ ruột, anh cũng không chút cố kị, cứ như thể là cả thế giới đều mắc nợ anh vậy.

Diêu Phương nhàn nhạt liếc nhìn anh, hời hợt nói:

" văn Hinh ngã từ lầu ba xuống, bây giờ đang ở trong bệnh viện, hẳn con đang rất cao hứng, đúng không?"

Bà nói xong, liếc mắt nhìn con trai mình.

Du Thần Ích sau khi nghe bà nói Văn Hinh ngã từ lầu ba xuống, trong nháy mắt, bất chợt thở ra một trận lãnh khí, " Bây giờ vẫn ở trong bệnh viện sao? Xem ra, cô ta mạng lớn, ngã như vậy mà cũng không chết?"

Ngã từ nơi cao như vậy xuống, mà không chết coi như cô thật sự may mắn rồi.

" Con nên đi thăm cô ấy một chút chứ?"

Diêu Phương nhàn nhạt hỏi, bà không tin con trai bà thật sự là người máu lạnh vô tình như vậy.

Du Thần Ích nghe vậy, trên mặt thoáng cái lại nặng nề thêm, " Cô ta sống hay chết thì có liên quan gì với con?"

Bỏ ngoài tai những lời bà nói, anh quay người đi ra khỏi phòng.

Diêu Phương nhìn cửa phòng bị đẩy ra , khuôn mặt được trang điểm tỉ mỉ xinh đẹp lộ ra một tia bất đắc dĩ, sau đó bà khẽ thở dài một tiếng.

Du Thần Ích xuống dưới lầu, thấy Lam Dật Thần đang không ngừng hỏi han Lạc tình cái gì đó, mà Lạc Tình thì chỉ tùy tiện trả lời anh. Thấy Du Thần ích , sự thiếu kiên nhẫn trên mặt Lạc tình đột nhiên biến mất, cô đứng lên hướng về phía anh nói: Anh họ, anh nói chuyện gì với bác vậy?"

Chương 105: giải ước! 2

Du Thần Ích xuống tầng một, vừa vặn thấy Lam Dật Thần đang không ngừng hỏi han Lạc Tình chuyện gì đó, mà nhìn bộ dạng của Lạc Tình dường như không hứng thú mà chỉ tùy tiện đáp lại. Thấy Du Thần ích, sự thiếu kiên nhẫn trên mặt Lạc Tình lập tức biến mất, cô lập tức đứng dậy tiến về phía anh, đon đả nói:

" Anh họ, anh với bác nói chuyện gì vậy?"

Lam Dật Thần thấy thái độ của cô hoàn toàn ở hai thái cực khác nhau ( hai mặt), bèn thở dài thật sâu, gương mặt tuấn dật tràn đầy vẻ bất đắc dĩ.

Du Thần Ích căn bản coi như không nghe thấy Lạc Tình hỏi gì, đi thẳng tới của chính, Lam Dật Thần thấy thế, biết anh lại muốn rời đi, vội vàng nhảy từ ghế salon xuống vội vã đi theo ra ngoài, " Thần Ích, chờ mình với!"

" Anh họ..." Lạc Tình đi theo sát anh , được mấy bước, nhưng mà Du Thần Ích lại không thèm để ý tới cô, cô dừng lại, mang theo bộ mặt đầy địch ý nhìn bọn họ rời đi.

" Thần Ích, cậu vừa mới về nhà lại muốn đi đâu?"

Mấy ngày nay, Lam Dật Thần trở nên thông mình hơn, mỗi lần đều vọt lên trước Du Thần Ích chiếm dụng vị trí lái xe, tình nguyện đảm nhận nghĩa vụ làm tài xế cho Du Thần Ích, cũng không cho Du Thần ích lái xe.

Thật là chuyện tức cười, ngồi xe của hắn ( DTI), không chừng lại phải trả giá đắt bằng cả tính mạng, chỉ có kẻ ngu mới để cho hắn lái xe.

Du Thần ích không để ý tới Lam Dật Thần, anh lấy điện thoại di động ra bấm một mã số, trực tiếp nói:

" Giúp tôi điều tra chút, người phụ nữ tên Văn Hinh đang nằm ở viện nào?"

Nói xong trực tiếp cúp điện thoại.

Lam Dật Thần nghe vậy, đột nhiên lộ ra nụ cười đầy giảo hoạt,

" Thật ra thì cậu để ý cô ấy, đúng không?"

Vừa rồi hắn nghe chính từ miệng Lạc Tình một chút chuyện, mới biết người phụ nữ tên Văn Hinh đó chỉ vì tiền mới tiếp cận Du Thần ích, sau này lại vì tiền mà phải làm người giúp việc nhà họ Du, sau đó hai ngày trước trong lúc làm việc không cẩn thận bị ngã từ lầu ba xuống, được đưa vào bệnh viện cấp cứu.

Lúc hắn nghe nói xong chỉ hít sâu một hơi, wow, ngã từ trên cao như vậy xuống đất, không chết thì cũng tàn phế nha!

Vốn hắn cho là Du Thần Ích đối với người phụ nữ kia chỉ có hận tới thấu xương, tình nguyện không bao giờ thấy cô ấy, không ngờ tới tên này đối với cô ấy vẫn là quan tâm , chuyện này có chút thú vị nha.

" Tớ chỉ muốn xem người phụ nữ ki rốt cuộc té thành cái dạng gì hay chết rổi ( chết cái **** ấy, )

" Du Thần Ích lạnh lùng liếc nhìn bạn tốt, đúng lúc ấy, điện thoại trong tay anh ta vang lên, anh ta ấn phím nghe điện thoại rồi sau đó cúp nhanh, nói với Lam Dật Thần:

" Tới bệnh viện trung ương."

"OK!" Lam Dật Thần trực tiếp quay đầu xe, căn bản cũng không quan tâm bên đường có xe nào khác không, quẹo 180 độ, sau đó nghênh ngang phóng , bỏ lại một vài tiếng chửi bới tục tĩu đằng sau mình. ( phải mình gặp mình cũng chửi)

" Văn Hinh tỷ, chúng ta tiêm thuốc thôi."

Tiểu Lăng bưng khay đựng dụng cụ y tế đi tới phòng bệnh, khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu nở nụ cười ngọt ngào với Văn Hinh. Cô nàng này đoán Văn Hinh và bác sĩ Lăng nhất định có quan hệ không bình thường, nên lấy lòng cô ấy tuyệt đối là không sai đi.

" Tôi không muốn tiêm thuốc, tôi không có bênh, tại sao ngày nào cũng bắt tôi tiêm thuốc "

Thật ra thì Văn Hinh vốn rất thích cô bé Tiểu Lăng này, nhưng mà sau khi cô bé tiêm thuốc cho cô 2 lần sau, cô thật sự là cười không nổi rồi.

Lúc này, cô đang đứng trước cửa sổ, gương mặt mang đầy phòng bị nhìn chằm chằm Tiểu Lăng, thậm chí còn chuẩn bị trốn đi.

Tiểu Lăng dường như đã đoán được Văn Hinh sẽ nói như vậy, vì vậy mới hướng về phía cô nở nụ cười thật tươi, vô cùng đáng yêu:

" Nhưng mà bác sĩ lăng đã dặn, nhất định ngày nào cũng phải tiêm thuốc cho chị."

Bác sĩ Lăng này cũng thật là kì quái, anh ấy bảo cô ngày nào cũng phải tiêm thuốc cho Văn Hinh tỷ, nhưng mà cũng không phải tiêm kháng sinh hay thuốc gì, mà chính là đường glu cô, căn bản là không cần thiết đối với Văn Hinh tỷ nha.

Chẳng lẽ, đúng như Văn Hinh tỷ nói, Bác sĩ Lăng là cố ý làm vậy với chị ấy? nhưng mà nhìn bác sĩ Lăng trông bộ dáng lịch sự , hẳn không phải là người như vậy đi.

Chương 106: giải ước! 3

Tiểu Lăng dường như đã đoán được Văn Hinh sẽ nói như vậy, vì vậy mới hướng về phía cô nở nụ cười thật tươi, vô cùng đáng yêu:

" Nhưng mà bác sĩ lăng đã dặn, nhất định ngày nào cũng phải tiêm thuốc cho chị."

Bác sĩ Lăng này cũng thật là kì quái, anh ấy bảo cô ngày nào cũng phải tiêm thuốc cho Văn Hinh tỷ, nhưng mà cũng không phải tiêm kháng sinh hay thuốc gì, mà chính là đường glu cô, căn bản là không cần thiết đối với Văn Hinh tỷ nha.

Chẳng lẽ, đúng như Văn Hinh tỷ nói, Bác sĩ Lăng là cố ý làm vậy với chị ấy? nhưng mà nhìn bác sĩ Lăng trông bộ dáng lịch sự , hẳn không phải là người như vậy đi.

Nhưng mà, anh ấy là bác sĩ, còn cô chỉ là một y tá thực tập nhỏ bé, bác sĩ bảo gì thì phải ngoan ngoãn làm theo, không dám nói không.

" Cô đi gọi Lăng Hạo Hiên tới đây cho tôi!"

Văn Hinh giận dữ nói, cái tên Lăng Hạo Hiên này, hai lần bắt cô tiêm thuốc không nói làm gì, lần này lại còn thật sự ngày nào cũng bắt cô tiêm thuốc! Thật là hắn cố ý.

" Bác sĩ Lăng hôm nay xin nghỉ!"

Tiểu Lăng nói xong liền chuẩn bị tiêm cho Văn Hinh.

Văn Hinh thấy thế, cô thầm đem tám đời tổ tông nhà Lăng Hạo Hiên đem nguyền rủa,

" Cậu ta mới vừa rồi còn ở bệnh viện này , sao lại xin nghỉ rồi!"

Chẳng lẽ, cậu ta và Tề Nhân Kiệt đã rời khỏi bệnh viện rồi? hai người này, đến tột cùng là đang dở trò quỷ gì?

"Văn Hinh tỷ , chị đừng sợ, kĩ thuật của em rất tốt, đảm bảo sẽ không đau chút nào đâu, một chút xíu là xong rồi."

Tiểu Lăng đã chuẩn bị xong ống tiêm, sau đó cầm ống tiêm lên từ từ bước tới gần Văn Hinh, thanh âm nhỏ nhẹ giống như đang dỗ đứa nhỏ vậy.

Văn hinh nghe vậy, quả thực muốn coi thường cô, cô ấy mà cũng được gọi là có kĩ thuật tốt ( có tay nghề)? Lần đầu tiên lại tiêm chệch ven ( cái này người ta hay nói lúc tiêm không đúng mạch ), lần thứ hai lại chệch rồi lần thứ ba cũng vậy, lần này, còn không biết là cô ấy sẽ chọc kim tiêm vào cô bao nhiêu lần đây.

Lăng Hạo Hiên, tên khốn kiếp!

" Tôi không muốn cô tiêm cho tôi, tôi muốn đổi y tá khác!"

Cái khó ló cái khôn, Văn Hinh vội vàng lớn tiếng nói.

Tiểu Lăng nghe vậy, trên mặt lập tức lộ ra vẻ mặt bi thương,

" Văn Hinh tỷ, nếu như chị đổi y tá khác, vậy có thể em ngày mai sẽ bị đuổi khỏi bệnh viện mất."

"Tại sao?" Văn hinh tò mò, cô chỉ muốn yêu cầu đổi lại y tá thôi, không nghiêm trọng đến vậy chứ.

Tiểu Lăng cảm thấy uất ức, vẻ mặt đáng thương nói:

" Bởi vì chị là bệnh nhân đầu tiên của em, nếu như chị tố cáo em, nhất định em sẽ bị bệnh viện đuổi việc rồi."

"Ai nói tôi muốn tố cáo cô?"

Văn Hinh cảm thấy vô lực, thật sự là bội phục nha đầu này rồi.

Tiểu Lăng vừa uất ức vừa chậm rãi hướng tới gần Văn Hinh,

" Bởi vì chị yêu cầu đổi người, đồng nghĩa với

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net