[DaChuu] VỰA DẤM YOKOHAMA MANG TÊN DAZAI OSAMU

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Tác giả: 祁寒洲

Link raw: https://ccclaire814.lofter.com/post/30a77853_1c669d10e

==

"Chuuya-kun qua Ý công tác một thời gian nhé?" Mori Ougai như có như không gõ gõ bàn gỗ. Con mắt màu đỏ tươi đánh giá hai cậu thiếu niên trước mặt.

"Thế thì tốt quá! Chuuya đi rồi, không khí sẽ trở nên tươi mát hơn ~" Dazai Osamu bỏ qua cảm giác kỳ lạ dưới đáy lòng, cười gõ gõ lòng bàn tay.

"Vâng, Boss." Nakahara Chuuya ngó qua Dazai, khóe miệng gượng cười, "Đúng lúc tôi cũng không muốn thấy tên Cá Thu thối này." Nói xong, Chuuya đè vành mũ xuống, ra khỏi văn phòng trước.

"Dazai-kun không đuổi theo Chuuya-kun à?" Mori buồn cười nhìn anh chàng nào đó vẫn đứng im không nhúc nhích.

"Sao tôi phải đuổi theo cậu ấy? Boss." Dazai nghiêng nghiêng đầu, "Cho dù tụi tôi là cộng sự thì cũng đâu nhất định phải một hai dính nhau như kẹo mạch nha?"

Đạo lý tôi hiểu hết, nhưng cậu có thể đừng siết chặt nắm tay nữa có được không? Mori đau đầu.

Chắc nguyên cái Mafia Cảng này cũng chỉ có hai đứa này chưa biết tình cảm của đối phương dành cho mình... Xét theo phương diện nào đó mà nói, hai đứa này đúng là xứng đôi không giống người thường. Đều bất ngờ chậm hiểu như nhau, đặc biệt trong chuyện tình cảm.

"Nếu không còn việc gì nữa thì tôi đi trước đây." Dazai thả lỏng tay ra, để lại mấy dấu ấn hình trăng lưỡi liềm nhàn nhạt trên lòng bàn tay.

Thôi chuyện của thành niên để tụi nó tự giải quyết đi, đầu tiên phải giải quyết một chuyện khác quan trọng hơn.

Mori sau một hồi lâu trầm tư:

"Elise-chan ~ Sao hôm nay em không mặc cái váy tôi mới mua? ~"

--

Dazai rất bực bội.

Hắn không biết sao mình lại bực nữa, nhưng cái cảm giác xa lạ này khiến hắn ít nhiều có chút bứt rứt.

Quên đi, tới phòng tra tấn vậy ~

Chuuya cũng rất tức giận.

Cái tên Dazai kia mong mình đi đến vậy sao? Sao anh ta còn chưa đuổi theo.

Thôi, công việc quan trọng hơn.

--

Chuuya đi một lèo hai tháng liền.

Trong hai tháng này, mỗi ngày tâm trạng của Dazai hạ xuống theo cấp số nhân.

Không có bé lùn, không có ai chơi đùa với mình; không có thẻ để đoạt; không có rượu ngon miễn phí để uống.

--

Lúc hắn nghe tin Chuuya về liền xoay người ngã từ trên ghế sofa xuống. Hắn nhanh chóng sửa sang lại quần áo, "Chuuya mà thấy nhất định sẽ cười nhạo mình, chứ không phải vì mình mừng khi em ấy về đâu."

Vừa thấy bóng người thấp bé quen thuộc kia, Dazai đã định bày cái mặt cà khịa, kết quả chưa kịp bày ra thì đồng tử đã co rụt lại, sau đó, hắn nhìn chằm chặp vào cô gái đứng bên cạnh Chuuya.

Cô này còn đang nắm tay Chuuya, trông rất thân mật, trai tài gái sắc, cực kỳ xứng đôi.

Nhưng Dazai thấy sao cũng thấy khó chịu, cái tay kia, thật chướng mắt. Chém đứt là xong nhỉ...

"Dazai?" Chuuya thấy hắn cứ đứng im ỉm liền qua vỗ vào vai hắn.

Dazai nhìn anh, đáy mắt còn chưa tan âm u.

Chuuya cau mày, "Đồ khốn nhà anh lại sao nữa?"

Dazai không nói một lời đã túm lấy tay anh, kéo một mạch tới phòng vệ sinh.

Mori thấy cảnh này, bĩu môi quay qua nhắc nhở cô gái vừa mới nắm tay Chuuya, "Mấy ngày gần đây tiểu thư đừng tới Yokohama sẽ tốt hơn."

--

"Này! Dazai, anh rốt cuộc bị sao vậy!" Chuuya gạt tay Dazai ra.

"Rửa tay." Dazai không thèm để ý túm lại tay anh, vặn mở vòi nước, sau đó dùng sức rửa tay anh cho thật sạch.

"Anh có bệnh à?! Cá Thu thối chết tiệt!" Chuuya nhìn người đàn ông trước mặt, mới không gặp có mấy tháng, bệnh nặng lên rồi...?

"Cô ta chạm vào em." Giọng điệu sặc mùi chua, ngăn thế cũng không ngăn được.

Chuuya ngơ ngẩn hồi lâu mới gian nan hỏi, "Anh, anh ghen đấy à?"

Động tác trên tay Dazai cứng đờ, hắn thề thốt phủ nhận, "Sao tôi có thể ghen chỉ vì chuyện nắm tay nhỏ nhoi như thế? Chibi đừng quá tự mình đa tình."

"Nhưng em còn chưa nói anh ghen chuyện gì đâu."

"..." Đáng chết.

Dazai Osamu, lần đầu tiên cảm nhận được tâm trạng của những kẻ từng bị hắn đẩy xuống hố lửa.

--

Sau đấy, cách hòa hợp của Dazai và Chuuya vẫn không thay đổi.

Nhưng sao tôi lại thấy chua thế nhỉ? Mori quan sát hai đứa ầm ĩ trước mặt với sắc mặt phức tạp vô cùng.

Hình như cảm nhận được ánh mắt của Mori, Dazai lặng lẽ chắn trước người Chuuya.

Mori:...

Tôi chỉ có hứng thú với loli dưới 12 tuổi mà thôi!

Hôm nay, Mori Ougai vẫn thành công bị bầu không khí ân ái màu hồng phấn của Song Hắc đập vào mặt.

=== HẾT ===


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net