Chương 118: Gần kết

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 118: Gần kết:>

Ema đi đến ngồi xuống kế bên giường bệnh của Michio, đưa tay chống cằm nhìn gương mặt dù đã tái nhợt đi nhưng vẫn rất xinh đẹp kia. Nỗi hận thù trong lòng cô bất giác tăng thêm nhiều lần nữa. Mỗi lần phải đối mặt với Michio, dù là trực tiếp hay gián tiếp cũng khiến Ema muốn hủy hoại cậu mãi mãi.

Từ cái hôm bị nhốt trong nhà kho, đám người Asahina đó là ác quỷ. Bọn chúng bỏ đói cô, thậm chí còn không cho cô một miếng nước nào cả. Đến lúc cô gần chết rồi, cửa nhà kho mới được mở ra. Kaname đứng bên ngoài, một kẻ được cho là tu sĩ luôn hướng về phật pháp, lại đang nhìn cô với ánh mắt ngoan độc, như rằng hận không thể giết chết cô ngay lập tức.

" Ema Hinata, đây được xem như một lời cảnh cáo. Anh em chúng tôi không muốn ngược đãi con gái chồng của mẹ mình. Vì thế cô nên tự biết điều đi. Tránh xa Michio càng xa càng tốt, chỉ cần bọn tôi nhìn thấy ánh mắt của cô đặt trên người em ấy, thì không đơn giản chỉ là bỏ đói đâu. "

Kể từ ngày đó, ngoài việc đi học, Ema khi về chỉ ru rú trong phòng của bản thân. Ban đêm thì canh lúc tất cả đều đi ngủ mà đi vào nhà bếp tìm đồ ăn. Anh em Asahina cũng nhường nhịn mà không nói gì, xem cô như vô hại. Nhưng... họ đâu biết cô nàng này đang âm mưu chuyện quái gì cơ chứ.

Ema muốn hủy hoại Michio. Một con người xinh đẹp đến thế, tốt đẹp đến thế. Một Omega tuyệt vợ như thế phải xứng đáng với một Alpha cường tráng, mà không phái suốt ngày bị nhốt trong căn biệt thự không khác gì nhà tù kia, hằng ngày phục vụ tình dục cho chính anh em ruột của mình. Như vậy, chẳng phải quá bi thảm sao? Chi bằng mình cứ hủy hoại cậu ấy đi, xem như giải thoát cho cuộc sống của cậu ấy.

Vì vậy, Ema đã mua độc trên chợ đen, hằng ngày đều canh mọi người ngồi vào bàn ăn mà lén vào phòng Michio bỏ thuốc vào trong nước, hoặc là thả vào bình hoa trên bàn. Từ từ, độc ngấm vào sâu trong cơ thể Michio. Đến hôm nay cũng đã có tác dụng, Ema vui lắm.

" Một Omega xinh đẹp như cậu lại phải chết sớm như thế, nhưng chết là giải pháp tốt nhất phải không nhỉ? Cậu yên tâm, cậu sẽ không một mình. Khi cậu đi rồi, tôi sẽ đến với cậu. Chúng ta bầu bạn, chỉ hai chúng ta thôi nhé? "

Ema vừa nói vừa cầm bàn tay của Michio lên dụi dụi vào đó. Cô lại nhìn cậu bằng đôi mắt nhu hòa.

*RẦM*

Cửa phòng bệnh mở ra, Tsubaki và Iori bên ngoài thấy Ema ở trong phòng bệnh thì vô cùng tức giận, cộng thêm việc anh Masaomi vừa báo rằng tình trạng hiện giờ của Michio là do Ema gây ra khiến cho hai người bọn họ càng không thể khống chế mình. Tsubaki chỉ muốn nhào lên mà đánh chết Ema tại chổ.

Nhìn thấy hai kẻ ngoài cửa, Ema vẫn không có gì biến đổi quá lớn. Cô nhìn bọn họ, sau đó lại tiếp tục nhìn Michio.

" Cậu thấy gì không? Có kẻ đến cản trở chúng ta kìa. Nhưng yên tâm nào Michio, tôi sẽ không để chúng ta rời xa nhau đâu. Không cần đám Alpha đó, hai Omega chúng ta cùng nhau sống chung, nhé? "

Sống mình cô đi, tôi không thích!!

[ Cười muốn đẻ, trời má.. ]

Ngay sau đó, cánh tay Ema đã bị Tsubaki thô lỗ cầm mạnh lấy rồi kéo ra ngoài phòng, trong khi đó thì Iori kiểm tra xem trong khoảng thời gian vừa qua, Ema có động gì đến Michio không. Khi nhìn thấy cậu vẫn ổn, anh thở dài một tiếng.

Ema bị đem về nhà Asahina để giải quyết. Cô bị nắm tóc lôi vào nhà dã man, dù có la hét liên tục thì đám người đó cũng chẳng buông tha cho cô. Anh em từ lâu đã ngồi đầy ở phòng khách. Tối hôm nay Yuusuke và cậu út Wataru sẽ đến bệnh viện trông chừng Michio.

" Ema Hinata, cô xem thường lời nói của chúng tôi à? "

Ema liếc nhìn từng người trong phòng khách, mỉm cười một cách giễu cợt.

" Mấy người là cái thá gì? "

" Một con đi*m như cô mà cũng có quyền nói câu này? Có tin tôi cho đám đầu đường xó chợ kia hiếp chết cô không, Omega xinh đẹp? "

" Tsubaki, đừng có dùng loại từ ngữ không hoa mỹ đó chứ. "

Trong mắt Ema nồng đậm sự chán ghét đối với gia đình này. Tại sao cha lại cưới phải người phụ nữ có mấy đứa con thế này chứ? Liệu bà ta giống các con của bà tao, đều đáng sợ và giả tạo như thế thì sao?

" Ema, tôi không mong việc cô đụng vào Michio. Nhưng cô đã làm ra chuyện đó. "

" Dù tôi biết Michio rất xinh đẹp, khiến cả Omega động lòng. Nhưng chúng tôi đã tin tưởng rằng cô biết an phận sau việc lúc trước. Nhưng có vẻ không phải rồi, tôi nghe Iori nói đến chuyện cô muốn sống chung với Michio, chẳng phải từ trước đến giờ vẫn sống chung sao? "

" Chỉ là cô không có tư cách đụng vào em ấy, việc cô đứng từ xa nhìn ngắm em ấy cũng khiến chúng tôi khó chịu. Nhưng mẹ đã nói không thể đuổi cô đi, chúng tôi miễn cưỡng chấp nhận. "

" Nhưng con người cũng phải có sự chịu đựng giới hạn. Cô có biết mình đã suýt giết chết Michio không hả? "

Mỗi người một câu, mà Ema vẫn im lặng.

END CHƯƠNG 118

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net