Chương 10 Ma lực huyết thống

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 10 Ma lực Huyết thống

Buổi sáng, Fye như thường lệ thức dậy thì Kurogane đã đi Học viện từ sớm.

Quản gia đã gọi người chuẩn bị điểm tâm và y phục sẵn cho tiểu thiếu gia.

"Thưa ngài, việc ngài nói hôm qua đã chuẩn bị xong!" Nhìn tiểu thiếu gia đang thong thả ăn điểm tâm, mỗi cử chỉ đều phát ra phong thái từ tốn, tao nhã khiến Philip cảm thấy rất thành tựu.

Chỉ trong ba tháng, tiểu thiếu gia đã học hết tất cả những gì cần thiết cho một Quý tộc mà người thường phải mất nhiều năm, lại còn thành thục như thế, ông không còn gì để dạy ngài ấy nữa rồi! Còn Krel thiếu gia... ông quyết định đem đống thư phàn nàn của các Giáo sư đưa cho tiểu thiếu gia, ngài ấy chắc chắn sẽ có biện pháp! Quản gia Philip thầm nghĩ.

"Thế à? Vậy sáng nay ta muốn đến đó đọc sách, tốt nhất đừng cho người làm phiền ta!" Fye thả chiếc khăn ăn xuống, xoay người thong thả hướng ra vườn.

Hôm qua Fye đã đề nghị xây một nơi đọc sách ngoài khuôn viên, lấy lý do là để thư giãn nhưng thực chất anh cần một nơi để nghiên cứu Ma pháp ở thế giới này.

Tòa đình nhỏ được thiết kế theo phong cách phương Đông cổ điển, hình thức lục giác tinh và một cột trụ trung tâm chống đỡ như anh yêu cầu. Lập một kết giới xung quanh, anh bắt tay vào thiết kế một ma trận không gian. Cảm nhận được nguồn ma lực xanh thẫm khổng lồ đã lâu không dùng đến từ từ lan tỏa khắp người, Fye đưa tay chậm rãi vẽ lên không trung những chú văn phức tạp, ma pháp trận dưới chân càng tỏa sáng theo ngôn linh.

Một hồi lâu sau, một không gian trắng xóa xuất hiện trước mặt Fye, rộng lớn bằng Hoàng cung Celes. Anh thở dài, lại nữa rồi! Anh chỉ muốn một căn phòng nhỏ để thí nghiệm thôi mà >_<

Từ khi đến Thế giới này, ma lực của anh càng không ổn định. Bên cạnh ma lực xanh thẫm trước đó, hình như trong người anh có thêm một cỗ ma lực đỏ táo bạo, rất khó kiểm soát. Cảm giác không ổn định này... rất giống Harry! Fye chợt nhận ra, có lẽ đây là ma lực của Vu Sư đang chảy trong huyết mạch của cơ thể này.

Tuy rằng một nửa ma thuật vốn có của anh đã giao cho Phù thủy Không gian lúc đó để đổi lấy cánh tay giả cho Kurogane nhưng vẫn còn rất mạnh a, nguồn ma lực đỏ này lại có thể thoát khỏi sự trấn áp của anh, huyết thống Slytherin này cũng rất mạnh không kém đây! Fye phiền não. Cứ không ổn định như vậy mãi cũng không tốt, Thế giới này chắc cũng đã có một cách gì đó chứ...

Nghĩ vậy Fye tạm gác chuyện ma lực lại, làm thêm một vài ma pháp ảo giác, biến nơi này thành một tòa thành băng tuyết mang hình dáng cung điện Ruval nguy nga ở Celes, nơi anh đã trải qua tuổi thơ ấu bên cạnh vua Ashura, được cảm nhận sự quan tâm, ấm áp đầu đời, nơi anh được Ngài ấy dạy cho ma pháp, học cách mỉm cười, và cũng là nơi kết thúc tất cả... bằng chính tay anh!

'Cứ xem như đây là một chút kỉ niệm trong mình đi.' Fye cười nhẹ lại có chút bi thương, cái chết của anh trai và vua Ashura luôn là một ám ảnh khó quên của anh, nơi này cũng vậy. Cơ thể của anh có chút mệt mỏi đây, đó là suy nghĩ cuối cùng của anh trước khi ngã gục xuống.

-------------

Khi Fye tỉnh dậy, đối diện với anh là khuôn mặt lạnh băng của Kurogane, đôi mắt màu đỏ sẫm có chút lo lắng khó giấu làm anh có chút chột dạ.

"Tỉnh rồi?" Giọng nói trong trẻo xen lẫn trầm đục của thiếu niên đang vỡ giọng vang lên. Giáo dục Quý tộc ít nhiều cũng có thành tựu, ít ra hắn cũng không phát hỏa với anh trước mặt nhiều người. Fye thầm may mắn, thế nhưng anh vui mừng còn quá sớm.

Kurogane phất tay ra hiệu quản gia tiễn bác sĩ về, người hầu cũng hiểu ý lui xuống. Chỉ còn hắn với Fye, nét lạnh băng trên mặt dần rút đi, ánh mắt lãnh liệt như ưng khóa chặt thân ảnh nhỏ gầy trên giường.

Fye sợ run người, muốn mở miệng giải thích lại không phát nên lời. Cổ họng anh... đau quá!

Kurogane nhận ra dị dạng của Fye, cầm cốc nước ấm trên bàn đưa tới, nhẹ nhàng đỡ anh ngồi dậy, rót từng ngụm vào miệng. Làn nước ấm chảy xuôi trong người, xoa dịu cổ họng đau rát khiến Fye lấy lại chút tỉnh táo, nhìn Kurogane đầy cảm kích.

Kurogane nhìn thân thể nam hài còn suy yếu trong lòng, thở dài một hơi rồi đứng dậy, chỉnh lại chăn cho hắn, chỉ bỏ lại một câu nói rồi rời đi.

"Nghỉ ngơi đi!"

Fye thật sự kinh ngạc, chỉ có thế thôi sao? Theo lẽ thường thì hắn phải xách cổ mình lên dụng hình bức cung một trận chứ! Được rồi, mình thừa nhận Kuro-sama không phải người bạo lực đến vậy nhưng ít ra cũng phải hỏi gì đó chứ... Có vẻ như lần này, hắn giận thật rồi! Mang theo tâm trạng thấp thỏm, pháp sư dần chìm vào giấc ngủ.

Đêm đã về khuya, Kurogane nhìn chằm chằm vào tòa đình viện mới xây đó, từ từ lại gần. Quản gia đã bảo không có vết tích của kẻ đột nhập hay nội gian, kết giới quanh nhà Streisser cũng không có dấu hiệu nứt vỡ, lúc phát hiện chỉ thấy tiểu thiếu gia nằm ngất xỉu ở đây, hơi thở suy yếu. Vậy vấn đề chắc chắn là nằm trên người tên pháp sư đó, cùng với nơi này!

Kurogane cảm thấy nơi này có gì đó không đúng, lại không thể giải thích. Tay hắn chạm vào chiếc trụ ở trung tâm, trên cổ dần hiện ra một sợi dây chuyền đính một viên ngọc màu đen, nếu có Fye ở đây nhất định sẽ nhận ra đó là trứng của Mokona, chỉ khác màu sắc. Ánh sáng xanh phát ra từ viên ngọc đen, cộng hưởng với ma pháp ở đây khiến Kurogane rơi vào một không gian trắng xóa.

Một tòa thành băng chìm trong tuyết trắng quen thuộc đập vào mắt hắn, khơi gợi một ký ức khó quên...

Đôi lời tác giả: Bí mật trên người Kurogane thật ra cũng không ít hơn Fye, có khi lại nhiều hơn nữa kia >_<. Mai mình sẽ up ngoại truyện, kể về cuộc hành trình của Kurogane đến thế giới này, và cái giá cho việc đó!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net