Chương 3 Cái đuôi trắng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chuyện là sáng nay khi Yoichi rời khỏi nhà đã cảm thấy có điều gì đó rất lạ, cái ba lô đeo chéo người hôm nay cảm giác cái gì đó nó ngọ nguậy, tàu điện dừng đến ga anh xuống mới mở ba lô ra thật bất ngờ cục bông xù màu trắng kia lại ở trong đây. Cục bông co rút ngẩng đầu lên nhìn anh, có vẻ thỏ nhỏ rất vui khi nhìn thấy anh nhìn nó kìa ve vẩy đôi tai dài của mình, anh bật cười.

" Đi thôi, Usagi "

Trắng trắng nhỏ gật đầu lia lịa, nàng không phải vui khi thấy ngươi đâu, ta đây đang rất vui khi được thả rông ra ngoài đấy.

Leo lên vai Yoichi ngồi vững vàng nhìn hàng người đông đúc thói quen sinh hoạt của họ rất khác với tiên cung nàng cứ thế nhìn từng dòng người lướt qua họ vội vã họ bình thản, họ thờ ơ. Cuối cùng đã đến nơi cần đến, lạnh thật.

" Lạnh lắm không? Vào lại balo nhé "

Thỏ nhỏ lắc đầu rúc rồi dụi dụi vào cổ anh :" Haha nhột ".

Anh gỡ khăn quàng cổ ra quấn lại cho cả anh và thỏ nhỏ đang không chịu xuống khỏi vai anh, thấy đã đủ ấm yên tâm hơn hẳn. Nhìn địa chỉ trên tờ giấy ngước lên nhìn toà nhà.

" A, cậu là Isagi Yoichi "

Quay qua anh nhận ra :" Ryosuke Kira? Cậu cũng được gọi đến đây ? "

" ừm, bất ngờ thật đó, sau khi thắng trận chung kết tỉnh tối hôm sau mình nhận được giấy gọi đến đây, không ngờ cậu cũng được đó "

" Đúng là bất ngờ thật " anh cười gượng. Thỏ nhỏ thấy anh nhiều tâm sự hơi khó chịu tên đang đứng kia tức khắc cạp vào khăn kéo kéo.

" Ơ, sao thế lạnh hả vào trong nha " anh xoa đầu Usagi nói với Kira " Mau vào thôi trễ mất "

Anh chàng gật đầu theo sau Yoichi đi mở cửa, bên trong không khí khá căng gần 300 con người đều nhìn về hai người như muốn ăn tươi nuốt sống cảm giác thật đáng sợ. Kira có nói anh chàng nhận ra khá nhiều người quen mắt ở đây họ đều là tiền đạo ở khắp nơi trên Nhật Bản được triệu tập tới đây, họ đều rất giỏi, chỉ điều đó thôi cũng khiến Yoichi có chút áp lực.

" Xin chúc mừng tất cả các cậu, những viên ngọc thô "

Tất cả đều nhìn về giọng nói phát ra, người con trai cao m8 dáng gầy mái tóc đen, anh ta mắt có quầng thâm đeo kính hờ hững nhìn xuống tất cả mọi người ở dưới sau đó thay vào vẻ hờ hững anh ta trở về dáng vẻ nghiêm túc giọng cũng trở nên cứng rắn :" Tất cả các cậu, những tiền đạo dưới 18 tuổi, đều được đặc biệt tuyển chọn dựa theo tiêu chí của tôi và đề xuất có mặt ở đây, 300 người các cậu, xin tự giới thiệu tên tôi là Jinpachi Ego "

Anh ta không dài dòng nữa bắt đầu giới thiệu sơ lược về toà Blue lock và dự án điên rồ của mình, có khá nhiều người phản đối nhưng họ không lên tiếng chỉ có mỗi Kira anh dám nói và đều bị Ego đuổi đi cũng như mấy người khác nữa. Anh ta bắt đầu nói sâu hơn nữa đánh đồng vào tâm lý của họ rất nhanh phản ứng đều giống như dự đoán tất cả im bặt, cánh cửa dần mở ra không ai lao lên, thỏ nhỏ chóng mặt với những lời hắn nói, giật mình nhận ra Yoichi đã bắt đầu lao lên một tay cẩn thận giữ thỏ ở trên vai nhanh chóng chạy lên phía trước.

Tất cả ở đằng sau mới sôi sục bắt đầu gào thét đuổi theo đằng sau.

Điểm dừng cuối cùng lại ở bãi xe khách, Yoichi hơi ngạc nhiên theo phân công của cô gái thì tất cả đều lên những chiếc xe đang có ở đây họ sẽ đưa đến toà Blue Lock dự án sẽ bắt đầu từ địa điểm đó. Yoichi ngồi vào chiếc xe đó và đang được đưa đến toà Blue Lock nhìn ra ngoài kia lòng nghĩ đủ thứ tay vuốt ve thỏ nhỏ đang nằm trong lòng ngủ ngon lành.

" A, chết, mình nên giao Usagi cho ai bây giờ nhỉ ? "

...

' Tiểu Tứ, Tiểu Tứ '

' Tỷ tỷ? '

Trong màn đêm đen người con gái xuất hiện nhìn tiểu Tứ mỉm cười, tiểu Tứ đã lâu không nhìn thấy tỷ ấy liền lao vào lòng ôm chặt lấy tiểu Nhất. Tiểu Nhất xoa đầu muội muội của mình, nâng khuôn mặt xinh đẹp đã đẫm nước mắt của tiểu Tứ lau đi giọt nước mắt đó nàng mỉm cười:' Đừng khóc, tỷ rất khó tìm tiên khí của muội để liên lạc đó, sống là được '.

' Muội bị thiên lôi giáng lên giờ tiên khí ít ỏi muội nhớ các tỷ nhiều lắm '

Tiểu Nhất ôm lấy tiểu Tứ:' Tỷ cũng rất nhớ muội '

' Tỷ tỷ trên thiên đình sao rồi '

' Đã ổn, họ không tìm muội nữa, họ tha cho muội Ngọc Hoàng biết đó là lỗi của mình khi đã không kịp chú ý chúng ta để tiểu Tứ phải chịu khổ mà chạy trốn, Hằng Nga đã bị đày đi biệt hoang không được trở lại thiên đình. Mẫu thân và phụ thân họ nói rằng sẽ đến đón chúng ta sớm thôi, muội chơi chán rồi nhớ gọi để chúng ta đón đó '

' Vâng '

' Tỷ phải đi rồi, Huyền Mộng Cảnh không thể duy trì được lâu khi muội đang yếu tiên khí, nhớ sống tốt tỷ tỷ và tiểu Nhị, tiểu Tam sẽ liên lạc lại với muội '

...

" BON "

Không khí im ngắt mọi người đều nhìn vào kẻ xấu số bị dính trưởng kết thúc sự nghiệp bóng đá, kẻ đó vẫn ngơ ngác ngã khuỵu xuống không tin được mình đã bị loại, lời giải thích ấp úng của Yoichi. Trong lúc nàng ngủ đã bỏ qua điều gì thú vị rồi hả? Thỏ nhỏ ngồi dậy nhìn kẻ kia đang gào thét căm phẫn nhìn về Yoichi cũng liếc qua thỏ nhỏ khiến nàng co rúm lại, nàng làm gì sai hả?.

Sau khi lãnh đủ lí lẽ mà Ego nói Kira không thể phản bác được điều gì, anh căm phẫn nhìn tất cả những kẻ ở đây rồi rời khỏi phòng. Nàng muốn biết chuyện gì đã xảy ra, nhìn lên màn hình kia Ego đang nói với 11 người ở dưới cảm thấy có ánh mắt nhìn liền liếc qua, nhíu mày với thỏ nhỏ đang trốn tránh ánh mắt kia.

" Con thỏ kia là sao ? "

" Hả ? "

Yoichi vội vàng lên tiếng :" Là thú cưng của tôi, nó đi theo từ lúc nào tôi không biết đáng lẽ đã giao cho Anri rồi không ngờ nó trốn và đi theo tới đây rồi ngủ trên nóc tủ, thành thật xin lỗi ".

Ego không hỏi gì về con thỏ nữa liền chuyển chủ đề nhắc nhở với nhóm rồi tắt mất màn hình.

Anh thở phào đi tới nóc tủ quần áo bế nó xuống, thỏ nhỏ nhìn chăm chăm vào mắt Yoichi con ngươi hồng ngọc lấp lánh hai chân trước chân sau chụm lại tròn vo trên hai bàn tay nó ngửi ngửi rồi làm nũng nó không muốn bị đem đi mất, không muốn chủ nhân bỏ nó lại.

Thực chất nàng rất sợ, trong cái toà nhà Blue Lock này không nơi nào gọi là bình thường cả đi phải sát sao với Yoichi nếu không lại lạc vào nhóm khác, không bị nộp lên chỗ ác ma kia thì cũng bị đem đi làm thịt thỏ, nghe bảo hạng càng cao mới được ăn ngon, hạng thấp thì toàn natto và cải ngâm. Thiếu điều đến nỗi họ chỉ cần thấy cái cần thấy là vồ chộp đến ngay, thật đáng sợ.

Đôi mắt vàng chớp chớp nhìn cục bông trắng, hiếu kì chọt chọt vào hông khiến nó tròn vo hơn, miệng cười không khép lại được anh nói :" Isagi tui mượn nó chút, nha ".

Yoichi hơi e ngại về việc này nhưng đành vậy, thả Usagi lên tay anh bạn mới quen. Xúc cảm ấm nóng mềm mại nơi lòng bàn tay anh bạn thích thú nâng lên nâng xuống vuốt ve cục bông trắng mỉm cười với Yoichi:" Bachira Meguru hân hạnh được làm quen, Isagi "

" Ờm, Isagi Yoichi rất vui được gặp mặt "

Anh nhìn Bachira đang vui vẻ chọt thỏ của mình trong đầu có rất nhiều câu hỏi muốn Bachira trả lời nhưng có lẽ để sau nhỉ.

Nàng đây đang rất khó chịu với tên nhóc hỗn xược này nha. Mắc gì cứ phải chọc vào hông chi vậy biết người ta có máu buồn không, nàng xù lông cạp vào ngón tay kia anh bạn hơi la lên, nắm bắt thời cơ nàng vọt xuống thân thể thỏ chạy nhanh hướng cửa mà tới nhưng rất nhanh bị một người bắt được bế lên.

Gương mặt đẹp trai cùng mái tóc đỏ nàng ngây người chăm chăm vào khuôn mặt đó, người này dịu dàng ôm thỏ nhỏ vào lòng vuốt ve:" Woa, lông mềm thật, cậu dưỡng kiểu gì được như vậy thế, Isagi ".

Yoichi bối rối : " Mình mới tắm cho nó từ hôm qua sử dụng sữa tắm của mèo mua ở tiệm thú cưng ".

Cậu bạn để ý chân phải trước của thỏ tò mò cất tiếng:" nó bị thương? Có nghiêm trọng lắm không?"

Kunigami nghe vậy tò mò đi qua xem, đúng là vậy thật mặc dù nó đang kết vảy mỏng bị lông trắng che lấp nhưng có vẻ mắt cậu bạn tóc đỏ rất tinh liền nhìn thấy ngay.

" Không, nó bị mảnh thủy tinh xượt qua đã được tiêm kháng sinh chống uốn ván nên không sao, ăn uống đầy đủ là khoẻ re "

" Hể~~ " Ngước qua Yoichi " Chigiri Hyoma rất vui được làm quen "

" Isagi Yoichi rất hân hạnh "

" Cho tôi con thỏ này nha "

" Hả? "

Bachira giãy nảy :" Không được, thỏ phải là của tôi "

Yoichi bất lực + bối rối:" Anou, nó là tôi nhặt được..."

Chigiri vuốt ve thỏ nhỏ hờ hững:" Vậy sao, tôi sẽ chăm sóc nó, cậu không cần phải lo lắng "

Cậu bạn liền nhảy bổ ra muốn cướp thỏ liền không qua được sự nhanh nhẹn của Chigiri, sự nhanh nhẹn đáng kinh ngạc né chú ong kia không một động tác thừa.

Nhưng, nàng chóng mặt, đói, nàng muốn ăn cà rốt.

Sau công cuộc tranh giành phần thắng nghiêng về Chigiri người sẽ đảm đương chăm sóc thỏ nhỏ, người chăm ké Isagi Yoichi. Vậy đó.

Thỏ nhỏ cùng sen team Z phiêu lưu ký trong Blue Lock bắt đầu.

————


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net