Chúa Quỷ 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngón tay Yushiro xoa nhẹ đuôi mắt cậu, động tác đầy yêu thương.

- Muzan không nhớ sao? Ta đã từng hỏi cậu "nếu muốn sống tiếp, nhưng ở một thân phận khác, không còn là con người nữa, thì cậu có đồng ý không"?

Muzan nhớ, lần đầu gặp mặt, khi mà trong phòng chỉ có cậu và Yushiro, hắn đã hỏi vậy. Nhưng khi đó cậu không coi đấy là câu hỏi quan trọng mấy, chỉ nghĩ đó là một câu trò chuyện đơn giản.

Và Muzan đã trả lời "chỉ cần sống là được".

Chỉ cần có thể sống tiếp, dù có biến thành ma quỷ, cậu cũng chấp nhận.

Bởi cậu rất sợ chết, điều đó cũng phải thôi, con người ai mà chả sợ chết. Khi mà cái chết luôn kề cận bên mình, sẽ có hai loại người. Loại một, ngày càng sợ hãi cái chết, khát vọng sống mãnh liệt hơn ai hết. Còn loại hai, chai lì trước cái chết, đã sẵn sàng đón lấy cái chết, chìm vào giấc ngủ vĩnh hằng.Và cậu thuộc loại một.

Cho dù mỗi ngày đều bị bệnh tật hành hạ, lồng ngực đau đến không thở nổi, phải co mình lại, một mình ôm nỗi đau tê tái, thuốc đắng đến mức mất đi vị giác, thì Muzan vẫn muốn sống.

Sao cậu có thể ra đi thanh thản nổi  như trong những tác phẩm văn học dùng lời lẽ hoa mỹ để nói về cái chết, hòng làm nhẹ đi sự thật trầm trọng chứ.

Nhất là khi, Muzan có thứ mà cậu muốn vĩnh viễn chiếm lấy.

Yushiro.

Ta yêu ngươi, nên ta càng không thể rời đi thế gian này.

Muzan nghĩ vậy, cậu càng muốn sống hơn. Đã bao lần bị cơn đau giằng xé thể xác, Muzan đều nắm lấy vạt áo hắn, siết chặt, dù đau đến độ ngất đi, cậu vẫn không buông tay.

Mỗi lần nhắm mắt đi vào giấc ngủ, Muzan thường cầu nguyện trong lòng. Chỉ ngủ một giấc thôi, một giấc thôi, chứ không phải một giấc ngủ vĩnh hằng. Và thật may mắn, tỉnh dậy phát hiện mình vẫn còn sống, Yushiro ở gần ngay cạnh.

Nhưng cậu ốm yếu, tùy thời sẽ không cẩn thận ngã vào cái ôm của Tử thần. Yushiro thì khỏe mạnh, một điều chắc chắn rằng hắn sẽ sống lâu hơn cậu.

Muzan đã từng tuyệt vọng đến mức chuẩn bị lôi kéo Yushiro chết cùng.

Nếu cậu chết, hắn cũng phải chết.

Hai người họ vĩnh viễn không tách rời.

Cùng nhau sống, cùng nhau chết.

Cậu mà xuống địa ngục, Muzan vẫn sẽ không chút do dự kéo Yushiro đi cùng.

Tình yêu của Muzan là điên cuồng, là chiếm hữu, là nặng nề.

Nếu không phải thuốc của Yushiro có hiệu quả, cậu cảm nhận rõ mình đang khỏe lên từng ngày, lý trí còn sót lại trong Muzan đã biến mất.

Hạnh phúc làm sao khi phát hiện mình trở thành một sinh vật trên con người. Phải, Muzan thấy hạnh phúc. Dù cái giá là ăn thịt con người, đồng loại trước kia của mình.

Giây phút biết chính Yushiro biến mình thành ra vậy, Muzan liền cảm thấy nhẹ nhõm.

Như vậy liền có nghĩa hắn tiếp thu cậu thành quái vật, không chán ghét cậu.

Yushiro thấy Muzan ngây ra một lúc, sau đó thở nhẹ ra, mỉm cười.

- Vậy thì quá tốt rồi.

Yushiro ôm lấy cậu, hắn cũng cười.

Đúng rồi, quá tốt. Cuối cùng thuốc cũng có hiệu quả thật.

Em là sự hoàn hảo của tạo hóa.

Và...

Hắn khẽ thốt ra tiếng nói dưới đáy lòng.

- Tôi yêu em, Muzan.

Tôi yêu kiệt tác của tôi.

Tia sét chói lóa rạch ngang bầu trời âm ỉ ra làm đôi, tiếng sét khiến gia nhân giật mình lỡ đánh rơi bình hoa xuống đất, vỡ thành những mảnh thủy tinh, tiếng mắng liền đổ ập xuống. Không ai biết được, hôm nay, trong phủ Ubuyashiki, một con quỷ đã ra đời, con quỷ đầu tiên, về sau sẽ trở thành nỗi sợ của loài người kéo dài đến hơn nghìn năm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net