Chúa Quỷ 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Phủ Ubuyashiki tới một vị khách quý, đám người hầu được biết đó là họ hàng xa của chủ, em họ của thiếu gia, Ubuyashiki Aiko. Nàng tiểu thư ấy đẹp như cái tên, thân hình nhỏ nhắn, làn da trắng hồng, đôi mắt trong veo, đặc biệt nàng cười lên rất đẹp. Aiko khác với những quý tộc mà đám gia nhân từng gặp, không kiêu ngạo hất hàm sai khiến bọn họ, trái lại thái độ nàng rất thân thiện, đôi khi mi mắt cong cong mỉm cười với họ. Nàng là vị chủ nhân tốt nhất.

Ubuyashiki Aiko xuất hiện xua đi phần nào không khí âm trầm lạnh lẽo trong phủ, làm dây thần kinh của gia nhân tại đây cuối cùng cũng được thả lỏng.

Yushiro đã gặp nàng, đồng thời hắn cũng có thiện cảm với thiếu nữ. Vậy nên, đôi khi hai  chạm mặt thường sẽ dừng lại cười nói với nhau vài câu. Hiện tại cũng vậy.

- Hôm nay hoa trong vườn nở rất đẹp, y sư đi ngắm với ta chứ?

Đôi mắt thiếu nữ chăm chú nhìn hắn, trong mắt còn cất giấu chờ mong. Yushiro ngẩn ra, cảm giác từ chối có chút khó. Hắn hơi nhíu mày, vẻ khó xử nói.

- Tôi e là không được, bệnh của thiếu gia, tôi không thể rời xa thiếu gia Muzan quá lâu.

Hắn lộ ra nụ cười xin lỗi. 

Nghe hắn từ chối, Aiko mím môi, gương mặt hiện rõ thất vọng nhưng thiếu nữ không nhụt chí.

- Nhưng Aiko nghe nói bệnh tình của anh ta đã chuyển biến tốt đẹp rồi, với cả y sư ở mãi trong phòng tối không thấy ngột ngạt sao? Đi một lát thôi cũng được...

Yushiro im lặng, đối mặt với lời mời lần thứ hai thì càng khó từ chối. Nhưng hắn biết rõ, nếu đồng ý đi ngắm hoa cùng Aiko thì vài giây sau Muzan sẵn sàng xé nát cô em họ này. 

- Khụ khụ...

Một cơn ho đột ngột xen vào cuộc nói chuyện, hai người nhìn sang bắt gặp Muzan đã từ bao giờ đứng ở cách đấy không xa, cả người gần như hòa vào trong bóng tối, làn da trắng như sứ kết hợp với dung mạo diễm lệ khiến người liên tưởng tới những yêu ma quỷ quái xinh đẹp.

Aiko vì ý nghĩ của mình mà sửng sốt, nàng thấy có lỗi bởi cho rằng so sánh một người với yêu quái là rất bất lịch sự, đặc biệt đấy là người thân.

Mặc dù rất ít tiếp xúc với Muzan, đặc biệt không hiểu sao người nọ còn mang cho Aiko một cảm giác không mấy dễ chịu. 

Yushiro tiến lên phía trước, vươn tay đỡ lấy Muzan, đối phương cũng thuận theo dựa người vào hắn. Nhìn ở góc độ của Aiko là cả thân thể của anh họ nép vào người y sư, tưởng chừng cả hai đang ôm nhau.

Tư thế...quá thân mật. 

Ý nghĩ này vừa xuất hiện, Aiko lại biết mình nghĩ nhiều, đây là điều đương nhiên, vốn dĩ thân thể của Muzan không tốt nên cần có người đỡ.

- Yushiro, ta mệt.

Hoa hồng trong lòng đã nói thế, Yushiro mỉm cười trả lời.

- Ta về phòng. 

Từ khi Muzan xuất hiện, cậu ta còn chẳng thèm liếc Aiko một cái, thái độ làm lơ thể hiện rất rõ. Điều khiến Aiko không thoải mái là tất cả sự chú ý của y sư tập trung hết lên người cậu ta. Hai người hoàn toàn coi Aiko thành vô hình.

Nàng tiểu thư được chiều chuộng từ nhỏ lần đầu gặp trường hợp này, tủi thân muốn khóc. Mắt thành cả hai cứ thế xoay người rời đi, Aiko phồng má.

- Chờ chút. 

Hai người chỉ dừng bước chứ không quay đầu.

Aiko cắn môi. 

- H...hôm nay, sao chúng ta không ra ngoài ngắm hoa, hoa nở rất đẹp, còn có-

Chưa kịp nói hết câu, Muzan không kiên nhẫn liền lên tiếng.

- Ồn ào thật. Đây không phải phủ của ngươi.

Đồ sâu bọ. 

Cuối cùng cậu quay đầu nhìn em gái.

Mắt đỏ không chứa chút tình cảm nào giống như con dao găm cứa vào da thịt, có sức nặng vô hình đè xuống, Aiko hơi hé miệng, bản năng định kêu cứu, lại phát hiện cổ họng mình không thể phát ra bất kì thanh âm nào.

Cho đến khi hai người rời đi, Aiko vẫn đứng tại chỗ. Nếu nhìn kĩ có thể phát hiện, cả người cô hơi run rẩy, sắc mặt trắng bệch, biểu hiện trạng thái hoảng sợ cực độ. 







Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net