Nurarihyon no Mago(2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cảnh báo: Mặc dù biết tui viết dòng này cũng chả có tác dụng gì nhưng tui vẫn phải nói: Chương này có nội dung 18+ đề nghị cẩn thận xem xét khi đọc.

__________________________________

Có lẽ ngay cả ông trời cũng nhìn không nổi Giang Kỳ nhàn nhã như vậy, cho nên hôm nay đã có phiền toái tìm tới cửa.

Giang Kỳ cũng đã từng nghĩ tới vô số lần khi cậu và đối tượng công lược gặp nhau, nhưng cậu hoàn toàn không tưởng tượng được là loại tình huống này a, nhìn cái người vừa cơm nước xong đã chạy mất bóng kia, Giang Kỳ chỉ cảm thấy trong lòng xuất hiện một tia giận dỗi.

Dám ăn quỵt cho dù ngươi là cha của hài tử tương lai cậu cũng không thể tha thứ!

Nura Rihan cảm thấy hôm nay vốn dĩ là không nên ra cửa, trước kia mỗi lần hắn ăn quỵt, đại đa số chủ tiệm tuyệt sẽ không đuổi theo, mà số ít cũng sẽ bị tốc độ và thể lực lấy làm tự hào của hắn trốn được, nhưng mà tên chủ tiệm này tuy rằng thể lực thua hắn, tốc độ cũng chậm hơn so với hắn, nhưng mà.... Vì cái gì sức lực đối phương lại lớn như vậy a a a!!! Lại một lần nữa tránh thoát được cục đá ném lại đây, hắn lau mồ hôi không tồn tại trong lòng vẫn còn sợ hãi.

Hơn nữa hắn chính là yêu quái, tuy rằng chỉ có một nửa huyết thống, nhưng cũng không phải nhân loại có thể so sánh được! Hắn còn không có sức lực lớn như vậy đâu!! Ngay cả trong đám yêu quái cũng tìm không ra được mấy tên! Vậy nhân loại này là thế nào? Nura Rihan liếc mắt nhìn Giang Kỳ đang đuổi theo phía sau một cái. Đã không nhìn thì thôi vừa nhìn thấy đã dọa hắn thiếu chút nữa thì hồn lìa khỏi xác.

Má ơi! Vì cái gì nhân loại này có thể tay không nhổ lên một cây đại thụ aaaa!!!

Giang Kỳ mang theo ý nghĩ tuyệt đối không thể buông tha người ăn quỵt kia, nhất định phải bắt được đối tượng công lược không dễ dàng nhìn thấy này, bắt hắn cùng cậu sinh bánh bao, hai ý nghĩ không mưu mà hợp cho nên đuổi càng hăng say.

Quần chúng xung quanh: "......" Mẹ ơi, mau ra đây xem thượng đế này!

Mà Nura Rihan lại ôm ý nghĩ tuyệt đối không thể bị một nhân loại bắt được, bằng không quả thật mất hết mặt mũi yêu quái, cũng muốn thử nghiệm một chút giới hạn của nhân loại này, chạy trốn đến càng lợi hại hơn.

Hai người ở trên phố một đuổi một chạy, gà bay chó sủa(.... ) gà bay trứng vỡ (.......?), ở giữa đường phố sầm uất vượt nóc băng tường, ngươi truy ta trốn, rất náo nhiệt.

"Ngừng --" Nura Rihan xoay người đối mặt với Giang Kỳ, thở hồng hộc nói "Cho.....cho tôi nghỉ ngơi một lát."

Giang Kỳ đồng dạng cũng rất mệt khom lưng thở dốc, đại thụ cầm trong tay cũng không dám buông, "Dám ăn cơm bá vương(ăn không trả tiền, ăn quỵt đó), chán sống rồi đem tiền giao ra đây!"

Nura Rihan hừ lạnh một tiếng, ngồi xổm xuống dưới đất.

Giang Kỳ nhìn đối phương ngồi dưới đất tỏ vẻ không muốn bỏ tiền gân xanh trên trán nổi lên, lại nhìn trên người đối phương không có một cái túi nào cậu không thể tin tưởng hỏi, "Anh không phải là không có tiền chứ?"

Nura Rihan đã hoàn toàn từ bỏ ý nghĩ chạy trốn, dù sao bản thân cũng là yêu quái vị chủ tiệm này cũng không thể làm gì chính mình dứt khoát thừa nhận. "Đúng vậy!"

Hắn cư nhiên còn không biết xấu hổ mà thừa nhận! Σ(っ°Д °;)っ

#Bàn về việc nam thần quá vô sỉ phải đỡ như thế nào cho tốt#

Giang Kỳ chỉ cảm thấy trong cổ họng nghẹn một hơi khó chịu vô cùng tức giận quăng đại thụ qua một bên *đùng* một tiếng.

Nura Rihan nuốt nuốt nước miếng: "......"

Giang Kỳ có hơi khó xử cậu đúng thật là không thể làm gì đối phương, ngoại trừ đối phương là yêu quái cậu căn bản đánh không lại, hơn nữa hắn còn là đối tượng nhiệm vụ....... Từ từ đối tượng nhiệm vụ?

Giang Kỳ ngẩn ra nhìn chằm chằm Nura Rihan nửa ngày cười không có ý tốt. Người kia bị nụ cười này của cậu làm cho sởn tóc gáy không biết vì cái gì hắn có một loại dự cảm không lành, Hừ? Sao có thể! Đối phương dù thế nào cũng chỉ là một nhân loại thôi!

Giang Kỳ gật đầu như chuyện đương nhiên nói: "Nếu không có tiền vậy lấy thân gán nợ đi!"

Nura Rihan khoanh tay trước ngực cười tà nói: "Ha? Thì ra là cậu thèm muốn sắc đẹp của tôi nên mới đuổi theo sao?"

"Ừ." Giang Kỳ quét toàn thân trên dưới của hắn bắt bẻ nói"Cố mà làm đi."

Cho rằng đối phương sẽ thẹn quá hóa giận hoặc là dứt khoát không thừa nhận Nura Rihan trầm mặc: "............" Da mặt cư nhiên cùng hắn giống nhau, dày như vậy? Nhưng mà, hắn thích!!!!

Giang Kỳ tiến lên một bước đứng trước mặt hắn nhìn xuống siết chặt nắm tay, một quyền đánh vào vách tường phía sau lưng hắn cười hỏi, "Chẳng lẽ anh không muốn?"

Đây là trắng trợn uy hiếp đúng không? Đúng không? Đúng không?.........

"Tôi như thế nào không muốn? Không có không có, tuyệt đối không có, ha ha ha!" Nghĩ đến đối phương tùy tiện vung tay đã có thể nhổ một cây đại thụ Nura Rihan rất thức thời mà lựa chọn thỏa hiệp.

Rõ ràng là nhân loại sức lực lại như thế nào lại lớn như vậy! Chẳng lẽ cậu ta cũng có huyết thống yêu quái? Nhưng hắn không cảm giác được yêu khí của yêu quái trên người cậu ta!

Bởi vì đối phương là mỹ nhân cho nên Nura Rihan theo bản năng không có cự tuyệt nội tâm lại âm thầm cười.

Giang Kỳ mang theo Nura Rihan trở lại quán ăn, bình tĩnh bỏ qua ánh mắt sùng bái của nhóm nhân viên cửa tiệm đi vào phòng của mình.

Các ngươi cho rằng ta sẽ nói cho các ngươi là trong lòng tiểu nhân nhi Giang Kỳ đã vui vẻ tới mức lăn lộn sao? Thật là quá ngây thơ rồi!!!

"Ông chủ quá đẹp! Không hổ là nam thần của ta!" Chúng nhân viên cửa tiệm.

Giang Kỳ mang theo Nura Rihan vào phòng chỉ vào cái giường duy nhất nói: "Đi lên."

Nura Rihan cả đời phóng đãng không kiềm chế được lợi dụng năng lực bản thân ngụy trang thành người khác vào nam ra bắc, gặp qua đủ thể loại người đủ loại kiểu dáng, nhưng chưa bao giờ gặp qua người nào như người trước mặt này, không tuân theo lẽ thường như vậy!! Lần đầu tiên gặp mặt đã lên giường gì đó! Rất ngượng ngùng được không!

Nhưng mà bị đối phương chiếm tiện nghi......

Chỉ có điều nghe giọng điệu mệnh lệnh chính mình lên giường của nhân loại trước mắt này, Nura Rihan không bình tĩnh được nữa vì cái gì lại là hắn ở mặt dưới?

Cho nên Nura Rihan quay người lại kéo tay đối phương nhân lúc đối phương đứng không vững thuận thế nhào vào trong lồng ngực chính mình.

Một tay vuốt nhẹ mái tóc đen nhánh của đối phương một bên cong môi lên cười nhẹ đùa giỡn nói: "Tiểu mỹ nhân tôi tên Nura Rihan còn cậu?"

Giang Kỳ bị hành động của đối phương làm cho cậu có chút thất thần, nghe được người kia hỏi lập tức phản ứng lại bình tĩnh nói: "Giang Kỳ."

Đờ mờ cậu cư nhiên trúng mỹ nhân kế! Là do cậu quá cơ khát sao?!

"Giang Kỳ? Thật là một cái tên kỳ lạ về sau tôi gọi cậu Tiểu Kỳ được không?" Sau đó ái muội ở bên tai Giang Kỳ thổi một hơi vừa lòng cảm nhận được thân thể của người trong lồng ngực có chút run rẩy.

Bị nụ cười của Nura Rihan làm cho đầu váng mắt hoa Giang Kỳ cắn chặt răng đồng dạng ái muội trả lời "Được~."

Cái tên yêu tinh này! Hạ thân Nura Rihan nháy mắt đã nổi lên phản ứng ảo não nghĩ thầm, qua buổi tối ngày hôm nay sau này chắc chắn sẽ không bao giờ đến đây nữa!

Đột nhiên Giang Kỳ cười nhẹ nhân lúc Nura Rihan chưa kịp chuẩn bị, bắt lấy hai tay của hắn áp ở mép giường, cầm lấy mảnh vải ở đầu giường đem tay của hắn trói vào cột giường động tác lưu loát liền mạch, Nura Rihan kiến thức không tốt muốn giãy giụa cũng bị trấn áp dưới sức mạnh của Giang Kỳ.

Nura Rihan bị trói ở trên giường, nhìn thân thể nhỏ nhắn của đối phương đùa giỡn nói. "Cậu sẽ không phải muốn đè tôi chứ?"

Đều là nam nhân Nura Rihan dĩ nhiên không muốn ở mặt dưới rồi. Chính là hắn quét mắt nhìn về phía nửa người dưới của Giang Kỳ, cậu ta được không vậy?

Nhìn ánh mắt không chút che giấu nào của đối phương, lông mày Giang Kỳ giật giật. Tay phải che lại đôi mắt của hắn bò lên trên người đối phương "Đợi chút nữa thì anh sẽ biết tôi có được hay không."

Thật ra sau khi Nura Rihan mở miệng nói lời kia đã hối hận, đây là tự tôn của nam nhân a vạn nhất đối phương luẩn quẩn trong lòng, không muốn mở trói muốn đè hắn thật, vậy chẳng phải hắn mất nhiều hơn là nhận về sao?

Đối phương dùng tay che lại đôi mắt của hắn, bên tai vang lên âm thanh cởi quần áo hắn sẽ không phải thật sự bị đè chứ? Nura Rihan nghĩ tuyệt đối không được!!

Ngay khi Nura Rihan đang muốn phát động yêu lực mạnh mẽ tránh thoát trói buộc, thì cảm giác nửa người dưới đã cứng lên của mình tiến vào một nơi ấm áp lại ẩm ướt làm hắn gần như phát điên.

Nura Rihan:...... Đờ mờ!

Giang Kỳ ngồi ở trên người Nura Rihan quần áo che khuất bộ vị gắn kết của hai người thân thể chậm rãi lên xuống. Trong lòng không chút để ý nghĩ sang chuyện khác chỉ làm một lần có thể mang thai hay không? Nghe nói tỷ lệ mang thai giữa yêu quái và nhân loại rất thấp vậy dứt khoát làm thêm vài lần đi?

Cảm thấy động tác của người phía trên chậm lại, Nura Rihan bất mãn Giang Kỳ thất thần nâng eo thật mạnh hướng lên trên đâm tới vừa lòng nghe được thanh âm rên rỉ của người phía trên "Tiểu Kỳ mỹ nhân ~ không thể thất thần nha mau lấy tay của cậu ra giúp tôi cởi trói"

Cẩn thận kiểm tra bộ vị gắn kết có được quần áo che giấu tốt hay không, sau khi quan sát thật sự không có vấn đề gì, Giang Kỳ mới nâng tay từ đôi mắt của Nura Rihan dời đi.

Biểu tình đối phương quá mức bình tĩnh, đầu tóc đen nhánh rũ xuống bên tai, nếu không phải trên mặt mang theo ửng hồng không bình thường còn có quần áo một nửa treo ở trên người, người ngoài nhìn vào biểu tình của Giang Kỳ, tuyệt đối không thể tưởng được bọn họ đang làm loại chuyện này.

Bộ dáng cấm dục này của cậu làm đồ vật chôn ở bên trong đối phương của Nura Rihan càng thêm cứng rắn làm càng thêm ra sức.

☆ Kéo rèm a~~~ ~! ☆

Hài hòa hài hòa hài hòa hài hòa hài hòa hài hòa hài hòa hài hòa hài hòa hài hòa hài hòa hài hòa hài hòa hài hòa hài hòa hài hòa......

Làm thêm vài lần đến tận khi Giang Kỳ cảm thấy chân của mình có chút bủn rủn, lại lần nữa dùng tay che lại đôi mắt của Nura Rihan đem vật kia rút ra sau đó đứng lên. Chất lỏng màu trắng chậm rãi theo hai chân trắng nõn chảy xuống, hình ảnh dụ hoặc người khác như vậy đáng tiếc người duy nhất có thể nhìn thấy lại bị bịt kín đôi mắt.

Dùng quần áo treo ở trên eo che lại nửa người dưới Giang Kỳ hướng phòng tắm đi tới. Lưu lại Nura Rihan ở trên giường dục cầu bất mãn.

"Tiểu Kỳ em ít nhất cũng phải cởi trói cho tôi trước chứ!" Thấy Giang Kỳ tỏ vẻ không muốn để ý đến mình Nura Rihan bĩu môi nhắm một con mắt lại, tay trực tiếp phá nát mảnh vải đang trói buộc tay mình ngồi dậy ngây ngô cười.

Nghe thấy tiếng cười của Nura Rihan Giang Kỳ nhăn mi lại "Cười cái gì! Tôi đói bụng rồi đi dọn cơm cho tôi!"

"...... Tôi cũng không phải người hầu của cậu." Nura Rihan bĩu môi ngoài miệng tuy rằng nói như vậy nhưng thân thể vẫn rất thành thật mà đi ra ngoài.

Nghe thấy tiếng bước chân bên ngoài đã đi xa, Giang Kỳ thở phào một hơi rửa qua loa dấu vết trên thân thể mình một chút, sau đó lười nhác nằm ở bên trong bồn tắm không có nước thả lỏng cơ thể mệt mỏi.

Nura Rihan và Echizen Nanjiro không giống nhau, một người là nửa yêu đã sống mấy trăm năm, một người lại là võ sĩ nhân loại vẫn luôn không trưởng thành, cho nên Giang Kỳ có thể hiểu rõ, trò đùa nhỏ của cậu ở trước mặt Nura Rihan căn bản không đủ xem, mà Giang Kỳ cũng chắc chắn Nura Rihan sẽ không giết mình, dù sao hắn cũng không phải là người thích giết chóc, không, là nửa yêu, hơn nữa hắn mới vừa chiếm được tiện nghi. Cho nên cậu mới có thể không chút khách khí sai sử hắn.

Nhưng hiểu rõ là một chuyện, hành động lại là một chuyện khác, cho nên thời điểm Nura Rihan đi ra ngoài cậu mới có thể thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Đến nỗi các ngươi hỏi vì cái gì bồn tắm không có nước, khụ! Đương nhiên là vì giữ lại đồ vật màu trắng ở bên trong cơ thể gia tăng tỷ lệ mang thai rồi.

Tác giả có lời muốn nói: Liêm sỉ của xuẩn tác giả đã rơi hết.
╮( ̄▽ ̄)╭

Hai chương bù cho mn đó nha! Ngồi bấm đt tạch tạch như một con điên mà muốn gãy lưng luôn rồi QAQ!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net