PN: Khi Nura Rikuo biết được lão ba nhà mình chưa chết còn có vị hôn thê là nam

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

__________________________________

Nura Rikuo cảm thấy tố chất tâm lý của anh càng ngày càng mạnh, năm 10 tuổi sau khi biết được lão mẹ nhà mình là nam, anh nghĩ về sau mặc kệ chuyện có bao nhiêu kinh hãi thế tục thì mình vẫn có thể bảo trì đủ bình tĩnh nhưng quả nhiên là anh vẫn quá ngây thơ rồi.

Thật hiển nhiên anh đã đánh giá cao năng lực thừa nhận của mình ví dụ như tình huống trước mặt này.

Đờ mờ ai có thể cho anh biết vì cái gì lão ba đã sớm mất của mình sẽ xuất hiện ở trước mặt anh aaaa! (」゜ロ゜)」

Khóe môi Nura Rikuo run rẩy nhớ lại.

…………………………………………………………………………………………………… Ta là phân cách tuyến nhớ lại ……………………………………………………………………………………………………


Từ sau khi Nura Rikuo đánh bại Hagoromo Gitsune thì bắt đầu sinh hoạt vườn trường bình thường nhưng mà thật sự được như vậy sao?

“Thật là Nura, chuyện cậu là yêu quái cư nhiên không nói cho tớ hại tớ nơi nơi tìm kiếm yêu quái có tồn tại hay không?” Kiyotsugu Kiyojuji từ sau khi biết được Nura Rikuo là yêu quái thường xuyên oán giận như vậy.

Nura Rikuo xấu hổ cười với cậu ta.

Đột nhiên Kiyotsugu Kiyojuji hưng phấn cười rộ lên nói “Tớ rốt cuộc tìm được yêu quái ha ha ha ha!!!!”

Mọi người quay đầu thật không nỡ nhìn thẳng.

Kiyotsugu như là nhớ tới cái gì nói “Đúng rồi mọi người vì chúc mừng chuyện tìm được yêu quái này tớ mời mọi người đi ăn được không?”

Nura Rikuo xua xua tay “Tớ không đi đâu.”

Yuki Onna ở một bên phụ họa “Thiếu chủ không đi tôi cũng không đi.”

Kiyotsugu lớn tiếng phản bác “Không được các cậu chính là nhân vật chính  cần thiết đi!!!”

Khóe môi Nura Rikuo giật giật thấy cậu ta kiên quyết như vậy đành thỏa hiệp “Được rồi.”

Kana ở một bên nhìn thấy bộ dáng Rikuo có chút không muốn kỳ quái hỏi: “Rikuo hôm nay cậu có chuyện gì sao?”

“………… Không có.” Hôm nay là ngày đại ca đến đây anh tới trễ chút chắc là không có chuyện gì đâu nhỉ? Nura Rikuo có chút không xác định nghĩ.

“Được rồi xuất phát!”

………

Sau khi mọi người tới nơi.....

Kana nhìn đến tên quán ăn mở miệng nói ra điều mà mọi người đang thắc mắc “A? Quán ăn này tên thật kỳ lạ cư nhiên chỉ có hai chữ 'Quán Ăn' này.”

Kiyotsugu kiêu ngạo cười: “Các cậu đừng nhìn cửa hàng này bình thường đồ ăn bên trong phi thường ngon! Tớ hao hết trăm cay ngàn đắng mới tìm được, này tớ nói cho các cậu biết tớ như thế nào phát hiện nó, đó là trong một lần……… A? Người đâu?”

Nura Rikuo vỗ vỗ bả vai Kiyotsugu“Đi nhanh đi bọn họ đã sớm vào rồi.”

Kiyotsugu nghe vậy quay đầu nhìn về phía quán ăn quả nhiên nhìn thấy bóng dáng tiêu sái của bọn họ tức muốn hộc máu “Này từ từ đợi tớ với!”

Sau khi mọi người đi vào nhìn thấy cảnh tượng khí thế ngất trời bên trong kinh ngạc cảm thán ra tiếng: “Oa! Thật náo nhiệt. Nhưng mà hết bàn rồi chúng ta ngồi chỗ nào?”

Kiyotsugu đắc ý mà vỗ vỗ ngực “Yên tâm tớ đã đặt bàn ở tầng hai rồi!”

Lên tầng hai mọi người cảm giác được rõ ràng so với tầng một thì yên tĩnh hơn nhiều, rải rác thấy mấy người mặc quần áo chỉnh tề xem ra cũng là kẻ có tiền.

Shima Jirou lơ đãng nhìn lên bậc thang nhớ tới khi còn ở bên ngoài nhìn thấy quán ăn này chắc là có bốn tầng nhưng mà bọn họ hiện tại chỉ ở tầng hai vậy hai tầng trên dùng để làm gì nhỉ? Nghĩ như vậy cậu ta cũng hỏi ra miệng.

Kiyotsugu xấu hổ sờ đầu cười gượng nói: “Tớ cũng không biết vốn dĩ tớ muốn đặt bàn ở tầng 3 nhưng nhân viên nói không được.”

Torii Natsumi: “Vì cái gì không phải ở tầng 4?”

“Đó là chỗ của ông chủ.”

“À.” Mọi người hiểu rõ gật đầu.

Yura lẩm bẩm tự nói “Có yêu khí.” Nura Rikuo sờ sờ đỉnh đầu như suy nghĩ gì đó.

Khi mọi người ngồi xuống không lâu đã có người phục vụ lại đây “Các vị muốn ăn gì?”

Kiyotsugu nhận lấy thực đơn nhìn trên đó rậm rậm rạp chữ vuông khóe mắt giật giật, trên trán toát ra mồ hôi lạnh. Trước kia ba đã dẫn cậu ta tới đây vài lần hơn nữa đều là ba cậu phụ trách gọi đồ ăn cho nên cậu căn bản không phát hiện mình xem không hiểu thực đơn.

Làm bộ làm tịch mà trầm ngâm nửa ngày sau đó nói với phục vụ.  “Đem các món ngon nhất của các ngươi lên đây không quá 15 món là được.”

Phục vụ hơi hơi khom lưng nói “Được xin chờ một lát.”

Thấy đối phương đã đi xa Kiyotsugu thở ra một hơi kết quả ngẩng đầu liền thấy ánh mắt cá chết của mọi người nhìn chằm chằm mình.

“Này ánh mắt đó của các cậu là sao?”

Shima Jirou xua tay “Quả nhiên Kiyotsugu đồng học căn bản là không biết chữ trên menu đúng không?”

Kiyotsugu hừ lạnh một tiếng “Chẳng lẽ cậu biết?”

Shima Jirou nghẹn một chút ngay sau đó lập tức phản kích “Vừa rồi còn không biết là ai khoác lác đâu!”

“Cậu……”

Nura Rikuo nhìn hai người cãi nhau cười khẽ khóe mắt lơ đãng liếc qua đại sảnh sau đó ngây ngẩn cả người.

Yura đẩy đẩy bả vai Rikuo hỏi: “Sao vậy?” Theo tầm mắt đối phương nhìn qua kinh ngạc nói: “Đó không phải mẹ cậu sao?”

Hai người kia vừa dừng cãi nhau nên mọi người cũng vừa vặn nghe thấy những lời này đều quay đầu nhìn xem "A? Thật sự. Nura sao mẹ cậu lại ở chỗ này? Hơn nữa nhìn dáng vẻ hình như là đang đợi người hay là chúng ta đi qua chào hỏi đi!”

“Từ từ.” Nura Rikuo nhanh chóng ngăn cản mọi người.

“Sao vậy?”

“Có người tới.”

Nghe vậy mọi người nhìn qua, quả nhiên thấy mẹ Nura hưng phấn vẫy tay với người đứng trước cửa phòng ở tầng trên. Bởi vì vừa vặn là góc khuất cho nên bọn họ không thấy rõ mặt đối phương chỉ nhìn thấy ngoại hình mơ hồ hình như là một người đàn ông.

Kiyotsugu trêu đùa nói Nura Rikuo “Nura mẹ cậu sẽ không phải là tìm cha kế cho cậu chứ.”

Nura Rikuo tức giận rống to “Không được nói bậy!”

Yuki Onna ở một bên thoạt nhìn rất khẩn trương kéo kéo góc áo Nura Rikuo “Thiếu chủ chúng ta trở về đi!”

Nura Rikuo nhìn biểu tình chột dạ của đối phương càng thêm cảm thấy không đúng “Yuki Onna có phải cậu biết cái gì! ”

Cư nhiên là câu khẳng định, Yuki Onna cảm thấy mồ hôi lạnh trên người nàng càng nhiều hơn.

Đột nhiên Shima Jirou hô to đánh gãy Nura Rikuo đang muốn ép hỏi “ cùng người đàn ông kia đi lên tầng rồi chúng ta cũng nhanh đi theo đi.”

Yuki Onna muốn ngăn cản bọn họ nhưng nhìn thái độ ngầm tán thành của thiếu chủ nhà mình khóc không ra nước mắt, đại thủ lĩnh phu nhân tuyệt đối sẽ không tha cho nàng huhuhu~

……

Giang Kỳ đi phía trước khóe mắt liếc về phía sau một cái khóe miệng nhếch lên nhìn về phía Nura Rihan phát hiện đối phương tươi cười đầy mặt.

Nghe được thanh âm nói chuyện của tụi nhóc, khóe miệng hai người giật giật, mấy người có bao nhiêu tự tin mới có thể cảm thấy bọn họ sẽ không phát hiện có người đi theo sau vậy!

Hơn nữa phát hiện con trai nhà mình cũng trong đội ngũ theo dõi kia lại nhớ tới hôm nay con dâu sẽ đến nhà Nura nhưng hiện tại Rikuo lại ở chỗ này.  Nghĩ vậy Giang Kỳ cười càng thêm nhu hòa.

Lấy điện thoại ra thông báo cho chúng yêu quái trong nhà bảo Zen đến nơi này bằng đường tắt, Giang Kỳ nghĩ đây chính là thời điểm để hạ màn.

Mà bên kia.....

cư nhiên đối với nam nhân kia cười tươi như vậy, Nura, xem ra nhà các cậu lập tức phải chuẩn bị hôn lễ đến lúc đó nhất định phải mời chúng ta.” Nói xong Kiyotsugu hưng phấn nhìn Nura Rikuo.

Đột nhiên người phục vụ ở bên cạnh đi ra ngăn cản bọn họ “Xin lỗi các vị không thể đi lên.”

“Vì cái gì?”

“Đúng vậy Nura và Oikawa đều được đi lên!”

Đối mặt với lời chất vấn của bọn họ đối phương cũng không tức giận chỉ tốt tính giải thích “Bởi vì bọn họ là yêu quái.”

Mọi người kinh ngạc trừng lớn đôi mắt ngượng ngùng nói “Cho nên tầng 3 là chuyên môn tiếp đãi yêu quái sao?”

“Đúng vậy.”

Kia như thế nào đi lên? Hơn nữa trước kia tìm yêu quái cư nhiên không tới nơi này Kiyotsugu ảo não nghĩ.

Nura Rikuo nghe được bọn họ nói chuyện, lại xem biểu tình đáng thương hè hề của bọn họ xấu hổ nói với người phục vụ “Bọn họ là bạn của tôi, có thể cho bọn họ cùng lên hay không?”

“Nura.” Mọi người cảm động.

Bây giờ đến lượt người phục vụ kinh ngạc nhìn Nura Rikuo “Ngài họ Nura?”

Nura Rikuo nghi hoặc gật đầu “Đúng vậy.”

“Các vị có thể đi lên rồi.” Nói xong không màng phản ứng của người khác mà đi mất.

“Được rồi đi thôi bọn họ đều đi xa.”

“Được.”

“Nhưng mà Nura thanh danh nhà các cậu thật lớn nha!”

“Đúng vậy cư nhiên nghe được họ Nura liền cho chúng ta đi lên.”

“Ha ha phải không?” Thật sự như vậy sao?

Mọi người đi theo sau Giang Kỳ tới tầng 4.

Kiyotsugu: “Thì ra người đàn ông kia chính là ông chủ của nơi này sao? Nura về sau cậu có lộc ăn rồi, thật hâm mộ!”

“Hơn nữa ở tầng 4 cư nhiên không ai tới cản chúng ta thật là kỳ lạ.” Yura.

“Nhanh lên cửa mở rồi chúng ta mau vào đi.” Shima Jirou thúc giục mọi người.

Sau khi vào cửa mọi người trốn ở phía sau bình phong chỉ nhìn thấy bóng dáng mơ hồ của bọn họ.

“Đại thủ lĩnh, đại thủ lĩnh phu nhân đã lâu không gặp!”

Nura Rikuo chấn động đây là thanh âm của đại ca, đại ca sao lại ở chỗ này?

Giang Kỳ hơi hơi mỉm cười “Đúng vậy, cũng nên chuẩn bị hôn lễ của con rồi.”

Hôn lễ? Cái gì hôn lễ? Đại ca muốn kết hôn? Vì cái gì anh không biết?

Mặt Zen có chút hồng nhưng ngay sau đó lại ảm đạm xuống “Rikuo còn chưa biết.”

Chưa biết? Chưa biết cái gì? Là chuyện kết hôn à?

Giang Kỳ vỗ vỗ tay đối phương  “Không quan trọng nó sớm muộn cũng sẽ biết.” Nói xong còn liếc mắt nhìn qua bình phong, cười một cái rất có ý tứ.

Cái gì là sớm hay muộn cũng sẽ biết? Anh không muốn biết, anh một chút cũng không muốn……

A? Không muốn cái gì? Không muốn đại ca kết hôn, đúng, tuy rằng anh cũng không biết tại sao lại nghĩ như vậy.  Nhưng trái tim của anh lại vượt qua lý trí, khi mọi người phản ứng lại, anh đã đi ra trước bình phong, nói lớn “Đại ca không cho anh cùng người khác kết hôn!”

Cảm nhận được ánh mắt nóng rực của hơn chục con mắt nhìn chằm chằm mình, anh mới phản ứng lại bản thân vừa mới làm cái gì, lý trí dần dần trở lại.

Bầu không khí trầm mặc.

Đột nhiên Giang Kỳ cười ra tiếng nói “Đều xuất hiện đi!”

Mọi người trong đoàn trinh thám Kiyotsugu Kiyojuji lúc này mới từ bình phong chậm rãi đi ra, xấu hổ cười với Giang Kỳ.

Nhìn thấy bọn họ Nura Rikuo mới nghĩ tới mục đích của lần theo sau này. Nhìn người đàn ông bên cạnh lão mẹ nhà mình Nura Rikuo nhíu nhíu mày, sao anh cảm thấy đối phương có chút quen mắt? Nhưng nhất thời lại nhớ không ra “Mẹ người này là ai?”

Giang Kỳ vô tội nghiêng đầu nói “Cha của con!”

Nura Rikuo: “……”

Nura Rikuo cố gắng trấn định đẩy mắt kính “Đầu tiên thưa mẹ, ngài phải biết rằng ngài là cũng là đàn ông, vị tiên sinh này biết không?”

Mọi người trong đoàn trinh thám Kiyotsugu Kiyojuji bị câu nói ngài là đàn ông đả kích“……”

Hahaha Nura cậu biết cậu đang nói gì không? 'Nàng' là mẹ ruột của cậu sao có thể là đàn ông được!!!

“Ta biết.”

Nura Rikuo nghẹn họng “……”

Mọi người Kiyotsugu ở bên cạnh đang sắp hỏng mất “……”

Thưởng thức đủ biểu tình khiếp sợ của bọn họ, đáy mắt Giang Kỳ tràn đầy ý cười nhưng vẫn là làm bộ nghi hoặc nói “Rikuo con có phải hiểu lầm cái gì hay không? Đây là cha của con Nura Rihan nha~”

Nura Rikuo ngây người vài giây.

Ngài nhất định là đang nói đùa đúng không? Cha của anh không phải đã sớm chết sao?? Người này rốt cuộc là từ đâu chạy ra vậy aaaa!!!

…………

Mười lăm phút sau.....

Nghe xong lão mẹ nhà mình giải thích Nura Rikuo cuối cùng cũng tiếp nhận sự thật cha mình còn sống.

Ha ha có thể không tiếp nhận sao? Nhìn lão mẹ cười đến vô cùng tươi rói Nura Rikuo đổ mồ hôi lạnh.

Tiêu hóa xong tin tức nhìn đại ca còn đang ngồi đối diện Nura Rikuo cười nói: “Vậy chuyện đại ca muốn kết hôn chắc chắn cũng là hiểu lầm đúng không?”

Zen rũ đôi mắt xuống không dám nhìn đối phương.

Nura Rikuo đáy lòng động một cái.

Giang Kỳ đánh vỡ ảo tưởng đáng thương trong lòng anh “Không phải ~ con không có nghe lầm đâu.”

“Kia..... Vậy đại ca..... chúc anh…… Chúc anh.... tân hôn vui vẻ.” Nura Rikuo nở một nụ cười so với khóc còn khó coi hơn.

Nhìn biểu tình đáng thương của con trai nhà mình Giang Kỳ cuối cùng cũng buông tha anh nói “Cũng không đúng phải, là chúc hai người các con tân hôn vui vẻ.”

Tâm tình Nura Rikuo vẫn còn đang rất suy sút khi nghe được lời này hỏi: “Mẹ có ý gì?”

“A~ chẳng lẽ Rikuo con không biết con vẫn luôn có một vị hôn thê sao?”

“Cái gì???” Ngàn vạn lần không cần hiểu lầm đây không phải thanh âm của Nura Rikuo mà là tiếng la của Lenaga Kana đang đứng ở một bên.

Ienaga Kana miễn cưỡng bày ra một nụ cười thật cẩn thận hỏi: “Là ai?”

Nura Rikuo đột nhiên như hiểu ra nói  “Lão mẹ vị hôn thê của con là đại ca ư?”

Giang Kỳ nhướng mày, gật đầu xem như đồng ý.

Sắc mặt Lenaga Kana càng thêm tái nhợt.

Tương phản chính là trong lòng Nura Rikuo cao hứng đến điên rồi, đã đến lúc này anh còn không rõ tình cảm của mình thì anh chính là đồ ngu. 

Giang Kỳ như thể không vui vẻ mấy khi thấy đối phương vừa lòng như vậy, cho anh một kích cuối cùng  “A~ Rikuo hôm nay là ngày Zen tới nhà, vậy mà con lại ở chỗ này ăn chơi đàng điếm ~ nếu không phải ta bảo Zen lại đây vậy nó không phải là ở nhà Nura chờ cả buổi sáng.”

Quả nhiên biểu tình của Zen lập tức thay đổi nhưng ngại có người ngoài ở đây không thể mất mặt, cậu đứng lên đi ra ngoài.

Nura Rikuo chạy nhanh đuổi theo “Đại ca anh nghe em giải thích!”

Lenaga Kana ở bên cạnh dường như nghe thấy được thanh âm trái tim tan nát của thiếu nữ.

Kiyotsugu xấu hổ cười cười “Nhất định là chúng ta vừa mới nghe nhầm nam nam yêu nhau gì đó hahaha nhất định là ảo giác.”

“Thời điểm kết hôn nhất định sẽ phát cho các con thiệp mời nha ~” Lúc gần rời đi Giang Kỳ còn không quên đả kích người khác.

Thanh âm hóa đá......

Liếc thấy Yuki Onna còn đang nỗ lực giả bộ làm bình hoa Giang Kỳ nói “Yuki Onna lại đây.”

Yuki Onna: T^T huuu ~ quả nhiên trốn không thoát.

__________________________________

Tác giả có lời muốn nói:

Tiểu kịch trường:

Nura Rihan: Lời kịch của ta đâu?

Tác giả: Có!

Nura Rihan: Ở đâu?

Tác giả:  "Ta biết" ba từ này~ (ngoáy mũi)
(Raw là 3 từ nha: 我知道 Wǒ zhīdào dịch ra là 'Tôi biết'.)

Nura Rihan:……

Chúc mừng em gái Đường Hoàng trả lời đúng nha ~ thế giới tiếp theo chính là Thám tử lừng danh Conan ~ (╯3╰)


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net