25 : sắp tí đã chết

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Cẩn thận, em đang có thai nên đi đứng nhẹ nhàng thôi - Ngộ Thất ôm lấy eo của Tiểu Mễ bước đi nhẹ nhàng trên mặt lộ rõ nụ cười vui mừng của anh.
- em biết rồi mà, anh đừng có làm lố được không? - Tiểu Mễ trách hờn nhưng trong lòng vô cùng hài lòng về thái độ của anh.
Ngộ Thất dìu Tiểu Mễ vào tận nhà, Tịch Hạ bước ra giúp đỡ.
- Tịch Hạ em đi lấy nước cho Tiểu Mễ đi - Ngộ Thất không nhìn Tịch Hạ lấy một cái liền ra lệnh cho cô. Tịch Hạ không nói không rằng như thế làm theo.
- lấy nước nóng, tôi không uống nước lạnh được - Tiểu Mễ nhìn sang cô ra lệnh trong mắt đầy sự khinh bỉ.
Tịch Hạ gật đầu một cái liền đi vào bếp đun nước, nước mắt cô rơi đâu ai nhìn thấy đâu ai hiểu được. Nếu ngày đó cô không lấy anh thì bây giờ người cô yêu là người khác không phải là anh, cô sẽ không phải đau lòng như bây giờ. Tịch Hạ thất thần nhìn vào một chỗ mặc kệ nước sôi chuẩn bị tràn ra sẽ làm phỏng tay cô.
- Tịch Hạ, em muốn nhà tôi cháy lắm sao - Ngộ Thất tắt ấm nước quay lại tức giận trách móc Tịch Hạ.
- xin lỗi - cô cúi đầu chỉ nói được ra hai từ này. Quay đầu bước đi, bây giờ cô không muốn nhìn thấy anh càng không muốn nhìn thấy họ ân ái, xin lỗi vì lòng ganh tỵ của em.

- khoan đã, đem nước ra cho Mễ Mễ đi, cẩn thận cô ấy đang có thai - Ngộ Thất rót nước ra ly đưa ra trước mặt cô. Cô liền gật đầu rồi đem ly nước tới chỗ Tiểu Mễ. Bước đi nhẹ nhàng ổn định bước đến bên Tiểu Mễ, chuẩn bị để ly nước xuống bàn Tiểu Mễ cười khinh tự tay làm đổ nước nóng. Nước nóng bị Tiểu Mễ cố tình làm đổ đã khiến một vùng da bị đỏ lên thật đáng tội nghiệp.
- a, cô muốn hại chết tôi sao - Tiểu Mễ bị nước nóng đổ vào người đau đớn la lên - tôi biết con cũng yêu Ngộ Thất vậy nên cô muốn tôi không được mang thai đứa con của anh sao? - Tiểu Mễ khóc lóc thảm thiết tỏ thái độ tội nghiệp khiến Ngộ Thất từ bên trong đi ra xem xét. Thấy trên đùi của Tiểu Mễ bị phỏng anh liền chạy đến đẩy Tịch Hạ ra khiến cô mất thăng bằng mà té, đầu gối bị đập mạnh xuống đất liền tụ máu bầm. - cô muốn chết sao? - Ngộ Thất tức giận đến đỉnh điểm liền vươn tay bóp cổ cô, kéo cô lên không trung chân không chạm đất, khuôn mặt tuần khiết thê lương bây giờ nhăn nhó khó thở, tay chân loạn xạ. Tiểu Mễ nhìn thấy cảnh này liền vui mừng không hết.
- chết người đó Ngộ Thất, em không muốn con em sinh ra đã không có ba - Tiểu Mễ ôm lấy cánh tay của anh kéo ra, Ngộ Thất nghe vậy liền lỏng tay thả cô ra, Tịch Hạ té xuống đất ôm cổ ho khụ khụ nước mắt không kiềm được rơi xuống đất ước một mảnh thảm. May là Tiểu Mễ còn tình người can ngăn kịp lúc nếu trễ một tí nữa mạng cô khó giữ.
- coi như lần này tôi cảnh cáo nếu còn có lần sao thì cô cũng biết kết cục rồi chứ - Ngộ Thất không nóng không lạnh vẫn ảm đạm nói ra những lời tuyệt tình khiến người nghe như Tiểu Mễ cũng cảm thấy đáng thương cho Tịch Hạ. Tịch Hạ gật đầu, cô chưa kịp mở miệng giải thích kiền bị anh bóp cổ sắp tí nữa đã mất mạng. Cô đứng lên ôm cổ đi lên lầu, nước đã rơi dài đường trong đầu hiện ra ý nghĩ ly hôn. Đúng rồi là ly hôn nhưng cô sợ khi đưa ra ý kiến anh sẽ không đồng ý, cô hiểu tính của Ngộ Thất. Anh sẽ không dễ dàng buông tha cho cô.
- sao hả, bị bóp cổ đến sắp chết có thú vị không - Tiểu Mễ khoanh tay cười khẩy một cái, từ lúc nãy đến giờ cô là người lên âm mưu cũng là người cầu xin cho cô, vai diễn của cô vô cùng xuất sắc thật đáng ngưỡng mộ.
- rất thú vị, thú vị đến nổi tôi không lường trước được điều gì - Tịch Hạ thê lương cười khinh nhìn Tiểu Mễ.
- vậy sao, thái độ của cô bây giờ tôi rất thích, nếu cô muốn thử lại một lần nữa và mạnh hơn lúc nãy tôi sẽ giúp cô - Tiểu Mễ đắc ý vỗ vai Tịch Hạ.
- không dám phiền đến Hàn phu nhân đây - Tịch Hạ cười mỉm gạt tay Tiểu Mễ xuống.
- tốt rất tốt - Tiểu Mễ vô cùng đắc ý với ba từ Hàn phu nhân liền bỏ về phòng, trên đường đi cười không khép lại mồm.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net