chap 3: Biến thái là chị em(2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nể tình cô ta là em họ của Nhị thiếu nên hắn mới dẫn đường, đường đường là người đứng đầu hắc-bạch đạo lại dẫn đường cho cô nhóc đi vệ sinh, mất mặt quá!

Giải quyết xong nổi "buồn" cô thoải mái đi ra. Nào ngờ tên "tiểu thụ thụ" lại đang hút thuốc, cô lại, nhón chân lên giơ thẳng tay lên giựt điếu thuốc trên miệng hắn, bỏ xuống đất đạp lên.

- Anh là thụ mà cũng hút thuốc sao, hút thuốc không tốt cho sức khỏe đó, tâm trạng không tốt sao.

Hắn nhìn cô bằng đôi mắt phức tạp, lần đầu tiên có người quan tâm đến sức khỏe hắn, từ lúc gặp cô tới giờ, cô là người đầu tiên lần lượt phá vỡ quy tắc của hắn, dám ra tay đánh hắn, dám nhìn thẳng vào mặt hắn, dám nắm tay hắn, dám gọi tên hắn, quan tâm hắn và quan trọng là dám gọi hắn là "tiểu thụ thụ" nổi cả da gà. Hôm nay cũng là lần đầu tiên hắn nói nhiều với con gái như vậy

- Cô không sợ tôi sao.

- sợ? tại sao phải sợ. Tuy anh giống Nhị thiếu mặt lạnh tanh không biểu cảm, nhưng Nhị thiếu rất quan tâm tôi. Còn anh, tôi thấy được trong mắt anh có sự thiếu thốn.

- Thiếu thốn, haha, cô nói xem, tôi thiếu gì

- Thiếu tình cảm, nếu bên cạnh anh có anh cong chăm sóc sẽ hết thiếu thốn.

Cmn, hắn thật muốn bắn chết cô nữa, cô lại quay lại vấn đề này, hắn là trai thẳng, thẳng đấy, có lẽ sai lầm khi hỏi cô hắn thiếu gì.

- Được rồi, coi như tôi chưa hỏi cô, tôi đưa cô ra thang máy.

Vừa đi hắn vừa hỏi cô

- Lên sao đến đây.

- Nói anh nghe cũng không sao, là Nhị thiếu sắp xếp cho tôi đến chỗ A Ken học tập, thật sự là học rất thú vị nhưng tôi lại muốn học bắn súng chứ không phải ngồi gõ gõ tối ngày.

- Cô muốn gia nhập tổ chức sao?

- Có thể nói là vậy, à quên, anh có biết thiếu gia không, rốt cuộc thiếu gia là người như thế nào.

Cô mò hỏi, nhìn vẻ mặt nghiêm túc của cô hắn hơi cong khóe miệng, có ai đi hỏi hắn lại hỏi ngay hắn không.

- Cô đoán xem.

- Chắc là một người không hiểu lý lẽ, tính tình khó gần, vừa lùn vừa mập, tóm lại là rất xấu, nếu không tại sao lại không lộ diện, còn nữa nghe đồn thiếu gia rất ghét phụ nữ. A, có khi hắn giống anh không ta, là tiểu thụ không chừng, haha. Nhưng nếu là cong thì tôi sẽ nhờ Nhị thiếu làm mai anh cho thiếu gia, yên tâm đi

Cô không để ý mặt ai kia đã đen lại.

- Được được, cô thú vị lắm.

Đưa cô ra thang máy xong hắn trở lại phòng.

- Thiếu gia, người đi đâu lâu thế.

- Không có gì, chỉ là tình cờ gặp chuyện thú vị, đúng rồi, Nhị thiếu, chú còn người em họ phải không.

- Đúng, có gì sao.

- chú sắp xếp cho cô bé đó sang nước ngoài tới chỗ Tam thiếu đi.

- Thiếu gia, ngài giỡn sao, bảo bối của tôi nếu đến chỗ Tam thiếu sẽ hư mất, đừng đùa đừng đùa.

- Đây là lệnh, sang đó điều kiện học tập tốt, với lại sang chỗ Tam thiếu, bổn thiếu gia sẽ sắp xếp N07 huấn luyện cô ấy, quyết định vậy đi.

Nói rồi, hắn đứng dậy bước vào phòng nghỉ không quan tâm đến Nhị thiếu.

- Thiếu gia..thiếu gia....

- Hơi, em àh, anh đây không giúp gì được rồi





Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net