Chương 23

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hoa Ẩn như là bị hắn dỗ dành, tổng tài cảm thấy không có gì phải kinh ngạc, hắn muốn cùng Hoa Ẩn làm, mặc kệ là tiến vào hay là bị tiến vào, đều không quan trọng, hắn không để bụng.

Hắn chỉ nghĩ ngay lúc này, có được Hoa Ẩn, chẳng sợ chỉ là ngắn ngủi một đêm, bọn họ thậm chí cũng không yêu nhau.

Tổng tài tay đi xuống dưới, lại bị Hoa Ẩn bắt lấy, nắm lấy cổ tay hắn, lực tay lớn khiến hắn run nhè nhẹ, Hoa Ẩn nói: “Cậu sẽ hối hận, chúng ta không thể như vậy.”

Tổng tài cười khẽ ra tiếng: “Anh sợ cái gì, bởi vì đã là em rể tôi? Hay bởi vì anh thích cha của tôi.”

Hoa Ẩn sắc mặt biến đổi, mắt lộ ra kinh ngạc nhìn hắn, y muốn phản bác, lại cảm thấy hạ thân bị đụng chạm, ép y kêu lên một tiếng.

Tổng tài di chuyển eo, ngồi xuống trên người Hoa Ẩn, hắn cảm nhận được chỗ kia vừa cứng vừa nóng, ngẩn người, hắn còn tưởng rằng Hoa Ẩn đối với mình không cứng nổi.

Không nghĩ đến, nam nhân này mặt ngoài không muốn, thân thể lại rất thành thật.

Giây tiếp theo, tổng tài không kiêng nể gì mà duỗi tay tiến vào, đùa nghịch vài cái, lại rút ra.


Tổng tài liếm tinh dịch dính trên tay, mắt ánh lên màu vàng, lộ ra bộ dáng thoả mãn: “Mùi vị của anh, giống tuyết.”

Đầu lưỡi hồng hào, ngón tay thon dài còn dính tinh dịch của mình, mặc cho ai cũng vô pháp thờ ơ.

Huống chi, xà tính vốn dâm.

Hoa Ẩn lại nổi lên phản ứng, trên mặt thậm chí hiện lên ngân bạch hoa văn, hiện lên ở đuôi mắt, không dọa người, nhìn rất đẹp.

Đây là sự thật, đơn giản là vì hắn mà xuất hiện phản ứng.

Tổng tài có lẽ thực điên, trong lòng luôn có rất nhiều ý niệm không tốt đối với Hoa Ẩn, cảm xúc tham lam cùng độc chiếm dục luôn tràn ngập trong óc.

Nhưng đồng thời, hắn lại thỏa mãn như vậy dễ dàng.

Chỉ là bởi vì giờ khắc này.

Hoa Ẩn giống như cảm giác được chính mình dị trạng, vốn dĩ muốn bắt lấy eo tổng tài, muốn đem người xốc lên, tay lại kinh hoảng mà thu trở về, che ở trên mặt.

Y kinh hoảng chớp mắt, rồi lại giấu không được càng ngày càng nhiều hoa văn hiện lên tại thân thể.

Dáng vẻ này thoạt nhìn như là cảm thấy hoa văn này không thể để bị người khác nhìn thấy.

Tổng tài nghĩ tới Hoa Ẩn thân thế, chắc là lúc nhỏ thường xuyên bị khi dễ.

Thế giới này chính là kỳ quái như vậy, có thể khống chế được nguyên hình của mình, được gọi là Cao Cấp.

Nhưng nếu nửa người nửa thú, không thể khống chế mà biến hình, bị gọi là Cấp Thấp.

Tổng tài nhẹ nhàng nắm cổ tay Hoa Ẩn, mất kha khá sức lực mới ngăn trở được Hoa Ẩn che mặt.

Hắn trong lòng có loại cảm giác kỳ quái, tựa như vén khăn voan tân nương, lại tựa như vạch khố của Hoa Ẩn.

Tổng tài thở dài.

Hiển nhiên, hắn thở dài làm Hoa Ẩn hiểu lầm.

Lông mi Hoa Ẩn cũng hoàn toàn biến thành màu ngân bạch, y rũ mi, ngăn không được màu mắt cũng biến đổi, động lòng người lại yếu ớt.

Hoa Ẩn nói: “Sẽ nhanh chóng tốt lên thôi, cậu đừng sợ.”

Tổng tài nắm tay Hoa Ẩn, hôn lên những cái vảy: “Tôi vì sao lại sợ, tôi cảm thấy rất đẹp mà.”

Hoa Ẩn vẫn là không tin hắn: “Không cần an ủi tôi, tôi chính mình cảm thấy rất khó coi.”

Nào biết, tổng tài thế nhưng lôi kéo tay y, đặt lên hạ thân chính mình: “Tôi thật sự không nói dối.”

Hắn cái đuôi cũng hiện ra, đánh vào trên bụng Hoa Ẩn, tổng tài thở gấp: “Anh xem, tôi cứng đến không chịu được.”


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net