chương 2 : anh là đồ lưu manh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thì ra là phong tuấn .anh làm cái gì vậy , anh ....anh ...muốn làm gì .ùm ..a...tên khốn lạn ...um .em nói anh là gì cơ . Tôi nói anh là tên khốn lạn ,anh ...buông tôi ra anh ...màu buông tôi ra a..a... Cút ,anh cút cho tôi .hử , nói cho em biết bây giờ muốn xuống cũng ko xuống được đâu . Ngày hôm sau , cái tên chết tiệt , phong tuấn hại mình đau hết người , hành hạ mình cả đêm qua . Thật sự bây giờ mình ko thể xuống khỏi giường được . A.... Phụ nhân! Người không sao chứ À ! Thì ta ko sao ngươi mẫu quá dìu ta đứng dậy đi .mau lên ! Dạ vâng . Ở dưới lầu .alo! Thiếu gia ! Phụ nhân đã dậy rồi ạ ! Ùm , sau khi ăn sáng song kêu người nói với cô ta hôm nay ko phải đi làm tôi xin từ chức cho cô tao rồi , chánh gập đám phóng viên phiền phức , kêu cô ta đừng gậy chuyện chánh phiền phức cho tôi . Dạ rõ thiếu gia! . Cốc cốc cốc . Ai vậy ! Vào đi . Anh là ai ? Thiếu phu nhân ! Tôi tên là tây tiến là trợ lý của phong tổng tôi lên đây là báo cho cô một chuyện thiếu gia nói : " cô ko phải đi làm thiếu gia đã xin nghỉ việc cho cô rồi , và bảo cô ko đc gây chuyện làm phiền thiếu gia " . Ùm được rồi tôi biết rồi anh đi ra ngoài đi . Vâng ! Phụ nhân . À ! Sau này ko cần gọi tôi là phụ nhân này phù nhân nọ đâu cứ gọi tôi là hoàng khiết là được rồi . Chuyện này , không hợp lệ cho lắm . Tôi nói là được là được cậu ko cần phải sợ . Vâng phụ nhân .... À hoàng khiết tiểu thư . Ùm được rồi ra ngoài đi. Ở văn phòng của phong tuấn , hôm nay cậu tới đây là có chuyện gì .ây da ,sao vậy ! Tôi không được đến đây sao phong tổng của chúng ta là người đã có vợ rồi thì liền bỏ anh em cậu cũng phũ quá rồi đấy . Này ! " Cao tử " cậu đến đây để nói mấy câu này thì cậu có thể cút rồi đấy . " Cạch" , bên ngoài chuyền vào tiếng " cao tử ! Cậu nói sau rồi , đã bảo giờ cậu ấy quan tâm chúng ta đâu lấy vợ cũng không cho chúng ta xem mặt "  vậy đi tối nay tôi có mở một bữa tiệc mong sao phong tổng có thể tới dự à mà dẫn cả phong phú nhân đi nữa nha tôi cũng muốn xem mặt cô ấy ra sao. " Chu lương cậu về nước khi nào vậy sao ko nói cho mình biết để mình đi đón cậu .


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#hiện #như