Quyển 1 : Chương 5 : Thế Giới Thứ Nhất (5)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cạch—

Kanzaki Aoi nhăn mày khi xoay tay nắm cửa, mùi ái tình của buổi hoan ái nồng nàn hôm qua thoát ra ngoài khiến gã trai khó chịu, thở dài một hơi rồi chậm rãi tiến tới ôm lấy cô người yêu trần trụi đang ngủ yên, tiến vào nhà vệ sinh rửa sạch sẽ cơ thể để khiến Kochou Shinobu thoải mái một chút.

Mặc kệ cái gã tóc hồng xanh đang khoả thân đáng ghét nào đó đang ngủ ngon lành.

Đồ quăng tứ tung, trên giường có dính một ít tinh dịch và dâm dịch còn sót lại.

Tinh dịch chảy xuống đùi non, bụng của cô gái Hồ Điệp trướng lên, có thể là do lượng tinh dịch quá nhiều nên bụng cô gái trẻ mới bị như thế, eo cô nàng có điểm toang, vết xanh tím tạm thời ngự trị trên cổ và xương quai xanh.

Dường như đêm qua cô gái của hắn đã lăn giường với Kanroji Mitsuri.

Kanzaki Aoi không quá bất ngờ khi suy nghĩ tình cảnh như thế.

Kochou Shinobu vòng tay ôm lấy cổ của hắn, mắt hờ hững nhìn hắn, mơ màng lầm bầm:

- Eo chị có điểm toang . . .

Hắn đối nàng không bất ngờ hay ghen tị, chỉ mặt lạnh nhìn nàng, đôi đồng tử không gợn sóng, không nói gì chỉ chăm chú quan sát cơ thể nàng để nắm bắt thể trạng cơ thể.

Kanzaki Aoi trông có vẻ rất thành thục chuyện này, dù gì mỗi lần nàng làm tình xong hắn đều đem cô rửa sạch, đó là chuyện thường tình, dù cô nàng Trùng trụ có lăn giường với ai, hắn vẫn đem nàng rửa sạch, còn những kẻ đã trải qua một đêm mặn nồng kia thì chỉ thoải mái để hắn tắm rửa giùm họ.

Cậu trai cũng không từ chối công việc đó.

Bởi vì Kanzaki Aoi luôn cảm thấy khó chịu khi thấy cơ thể nhớp nháp của Kochou Shinobu sau những cuộc làm tình.

Hắn quan tâm hỏi han:

- Ổn không ?

Kanzaki Aoi nghiêng đầu.

- Có vẻ Kanroji đã làm quá tàn nhẫn rồi.

- Eo không ổn, nhưng cũng không quá tốt, chị không sao . . .

Kochou Shinobu cười xòa, cố gắng xoa dịu với gã trai đối diện, nàng cố ý gượng dậy với vẻ muốn hôn môi với Kanzaki Aoi, nàng muốn lấy lòng người đối diện.

Chàng trai trẻ vẫn mặt lạnh đứng bất động nhìn hành động chật vật cố gắng hôn môi hắn.

- Nếu chị muốn lấy lòng thì nên sử dụng cách khác đi.

Cứng ngắc, Kochou Shinobu giật thót khi hắn đoán trúng tim đen, rồi lại cười mị, đầu ngón tay lướt qua cánh môi dưới của gã trai, cố tình lặp lại động tác để khiến đối phương lộ ra biểu cảm khác.

Đầu ngón tay lại tinh nghịch lướt xuống yết hầu, nhẹ nhàng mơn trớn, đầu ngón tay chậm rãi rời khỏi rồi lại nhịn không được luyến tiếc mơn trớn một lần nữa.

Đôi đồng tử đối đôi môi của hắn lộ ra tia mê mẩn.

Nàng nhướng người hôn phớt lên đôi môi của hắn nhằm khiêu khích ham muốn của hắn, bật cười khanh khách.

- Như vậy sao ~ ?

Trái với mong muốn của nàng, Kanzaki Aoi chỉ trưng bộ mặt không cảm xúc, trông có vẻ rất chán đời, dù vậy, hơi thở của gã trai lại chậm chạp, khó khăn hít thở.

Gã bị hành động ấy kích thích, nhưng gương mặt lại không thể biểu hiện cảm xúc như người bình thường.

Nàng thề là nàng thích Kanzaki Aoi lúc trước hơn bây giờ, nhìn hắn bây giờ cứ như Tokitou Muichirou lúc trước.

Vô cảm, ít nói, khó hiểu là sáu từ mà Kochou Shinobu lúc trước nghĩ về Tokitou Muichirou lúc trước, và hiện giờ, nàng lại nghĩ về Kanzaki Aoi khi nghĩ về sáu từ ngữ này.

Hắn nhàn nhạt cầm lấy bàn tay đang tinh nghịch dở trò, không đầu không đuôi nói một từ.

- Đừng.

- Thôi nào, em đang bị kích thích bởi hành động đó đúng không ?

- Không.

- Nói dối, em đã bị chị kích thích đó nha ~

- . . .

Chàng trai trẻ lặng thinh, đối cô nàng Trùng trụ một cái cuồng nhiệt, sâu thẳm ánh mắt, khiến nàng rùng mình, môi mấp máy vài từ:

- Tôi sẽ chỉ cho chị những hành động kích thích hơn.

Gã trai rũ mắt cúi xuống hôn môi Kochou Shinobu, nhiệt tình cho nàng một cái hôn ẩm ướt, nước bọt chảy xuống từ môi nàng, đôi đồng tử co rút chứa cảm xúc khó tin nhìn hắn, tay phải nâng cằm nàng, hắn rõ ràng chiếm ưu thế hơn nàng về chuyện hôn môi, khiến nàng có chút khó thở, cấp cho nàng như có như không một ít khoái cảm, hắn chỉ nhàn nhã hôn môi, không nhanh không chậm, chỉ điềm đạm nhưng cũng đủ khiến nàng mê mẩn.

Nàng vòng tay ôm chặt lấy cổ của hắn, nhắm nghiền mắt tận hưởng nụ hôn mà Kanzaki Aoi mang lại, tiếng nhớp nháp ẩm ướt, thở dốc vang vọng trong nhà vệ sinh.

- Với tình trạng hiện giờ, Aoi muốn chơi em ấy à ?

Kanroji Mitsuri càu nhàu, tay loạn xạ nhu nhu mái tóc hai màu sắc sáng chói, mặt không biến sắc đi vệ sinh cá nhân, cũng không chú ý đến hai người kia.

Kanzaki Aoi trầm mặc nhìn tình trạng của Kochou Shinobu, chán ghét nhíu mày nhìn nàng bị khi dễ đến tàn nhẫn thân thể, đột ngột ra lệnh:

- Tách chân.

Kochou Shinobu nghe vậy liền tách chân khiến tinh dịch đổ ra ồ ạt, Kanzaki Aoi chán ghét nhìn tinh dịch, nhanh chóng dùng tay lấy hết những thứ còn sót lại trong tiểu huyệt, rửa sạch cơ thể.

Kanzaki Aoi càu nhàu với vô tâm tình Kanroji Mitsuri: - Làm nhẹ lại, không tốt.

Kanroji Mitsuri nghe vậy thì nhếch môi, tiến tới hỏi:

- Tôi làm rất nhẹ, nếu không tin, muốn thử ?

- Không nhu cầu.

Kanroji Mitsuri cười khẽ nhìn gã trai, ôn hoà: - Giỡn thôi, mà lần sau sẽ dịu lại.

- Tốt.

Kanzaki Aoi ôm lấy đã mệt mỏi đến thiếp đi Kochou Shinobu, đi đến giường rồi thả nàng xuống, gã trai quay lại tốt bụng nhắc nhở: - Shinobu mệt, để chị ấy ngủ.

Kanroji Mitsuri nghe vậy thì cười cười không nói mà ra khỏi phòng, từ ôn hoà dễ thân khi rời khỏi lại biến thành tâm tà nguy hiểm, đồng tử loé lên sát ý.

Kanzaki Aoi chuẩn bị đồ ăn và nước uống liền để kế bên chiếc giường nàng, xem nàng ôn hòa ngủ mê sắc mặt một chút liền rời khỏi theo Kanroji Mitsuri.

Khi cả hai rời đi, Kochou Shinobu tỉnh lại, sắc mặt âm trầm nhìn cánh cửa hồi lâu. . .

-

- Tờ giấy ghi chú này ai đưa cho anh ?

Lucy Heartfilia trầm ngâm nhìn, chậm rãi phân tích và tiếp thu ý nghĩa được viết, một hồi lâu mới hỏi.

Iguro Obanai lơ đãng quét một vòng chung quanh, ra vẻ không để ý trả lời:

- Một người nào đó mà tôi đã gặp, không, thân xác này gặp và tôi không biết ai cả. Chắc vậy.

- . . . Tôi nghĩ nên cho người điều tra tờ giấy này.

- Nó ổn, dấu vân tay hay những thứ khác có thể sử dụng chức vụ cảnh sát điều tra dùm.

Mori Ran trầm ngâm, ở bên tai Kudo Shinichi nói gì đó rồi mới lên tiếng: - Vậy để chị Miwako và anh Wataru điều tra được không ? Công việc của thân xác trước và bây giờ đều là cảnh sát.

Kugisaki Nobara nghiền ngẫm ý cười, cũng nói: - Tôi nghĩ nên thêm Kudo Shinichi và Kamado Tanjirou đi.

Ochako Uraraka ngờ vực hỏi: - Tại sao thế ?

- Tachibana, em biết mà đúng không ?

Tachibana Hinata mỉm cười nhẹ, ôn hoà giải thích: - Kamado có một chiếc mũi rất nhạy phải không, vì vậy theo dõi điều tra rất hữu ích. Về phần Kudo, anh ấy có đầu óc cực kỳ nhạy bén và thông minh nên rất có lợi khi theo điều tra.

Komori Yui xoa cằm, trầm tư suy nghĩ gì đó rồi nhìn qua Haruno Sakura: - Vậy nên đội điều tra này nên bổ sung thêm người của Tachibana, dù sao họ cũng là tội phạm, dễ dàng biết được mấy chuyện liên quan đến bắt cóc đòi tiền chuộc hay gửi thư nặc danh đe dọa hay đại loại thế ?

Tachibana Hinata nhướn mày, mỉa mai: - Tại sao chị nghĩ rằng tờ giấy này có liên quan đến những điều đó ? Vả lại, những người của tôi là tội phạm nhưng không làm chuyện hèn hạ như thế, chỉ giết và giết thôi.

Kugisaki Nobara nhếch mép, đi đến chạm vào những lọn tóc mềm của Tachibana Hinata, ôn nhu cũng ý vị thâm trường: - Tội phạm có rất nhiều loại, thân ái. Đúng không tiểu angel ?

Mori Ran cứng người, hoảng hốt nhìn chính mình ánh mắt thâm sâu khó lường Kugisaki Nobara, hơi lùi lại, thần sắc ngưng trọng.

- . . .

Haruno Sakura trầm ngâm nhìn, không để ý đến không khí hiện đại, sâu xa nói: - Đã lỡ làng, nên buông.

Kugisaki Nobara nhíu mày nhìn Haruno Sakura, nàng chán ghét hừ lạnh, nắm lấy tay Komori Yui rồi cùng bỏ đi mất. . .

" Nếu buông được thì đã không lụy. . . "

Gojo Satoru nghiền ngẫm ý cười, hứng thú nhìn Haruno Sakura, mở miệng hỏi: - Nếu buông được, sao lại có thể chấp nhận chia sẻ người mình thương ?

Nói xong liền bước đi mất, Amuro Tooru nheo mắt nhìn hắn, bóng lưng có vẻ có chút cô độc, mang theo nỗi niềm chua xót rời đi mất, gã trai không rõ ý tứ nói với Mori Ran: - Họ có vẻ không ổn. . .

Đáng tiếc Mori Ran thật sự không hiểu ý hắn, buồn bã gật đầu: - Có vẻ có chuyện gì đó khiến họ như thế. . .

Amuro Tooru nói vài câu với nàng rồi lặng lẽ rời đi mất, hắn đi theo hướng mà Gojo Satoru đi.

-

- . . . Dừng lại một chút.

Gojo Satoru quay lại nhìn, dừng lại chờ hắn. Bourbon lạnh lùng nhìn hắn, thần sắc ôn hoà dễ thân thành thâm độc âm hiểm, không độ ấm hỏi hắn: - Các ngươi thực sự không ổn, rốt cuộc các ngươi là ai ?

Gojo Satoru cợt nhả trả lời: - Chắc chắn angel của ngươi còn chưa được nhìn mấy mọi mặt của con quỷ trong ngươi nhỉ ?

- Câm miệng, mau trả lời ta, ngươi và chúng rốt cuộc có gì đó không ổn.

- Ta là Gojo Satoru, là kẻ mạnh nhất ở đây và là kẻ có thể giết chết angel của ngươi hay bạn bè, đồng minh của ngươi.

- Ngươi. . . không phải hắn, ngươi là kẻ—

Chưa nói xong, Bourbon đã bị đập từ phía sau lưng, một cú đấm vào đầu, máu chảy lênh láng, nữ nhân lạnh lùng ra lệnh: - Chưa chết, mau nhốt hắn.

Gojo Satoru thoả mãn mỉm cười, thần sắc rõ sung sướng và có vài phần dâm dục khi thấy nữ nhân đó, ngoan ngoãn trả lời: - A ~ Cuối cùng cũng xuất hiện trước mặt tôi ~ Tôi nhớ em chết mất, Kugisaki bé nhỏ ~

- Chết khuất đi, Satoru—

Gojo Satoru đối chán ghét chính mình Kugisaki Nobara tỏ vẻ bị tổn thương sâu sắc bởi lời nói, hắn tiến đến ôm gọn nàng vào lòng, thoả mãn cười khúc khích: - Nếu tôi chết thì em sẽ buồn mà đúng không— ? Sau đó em sẽ tự sát và xuống địa ngục với tôi đúng chứ ?

- Hồ ngôn loạn ngữ, mau nhốt tên này nhanh.

- Đợi tý, ôm em tôi còn chưa thoả mãn nha ~

- Chỉ một chút.

Nói rồi Kugisaki Nobara đáp lại Gojo Satoru, vùi đầu vào ngực gã trai tóc trắng, im lặng nghe tiếng hô hấp dồn dập đầy sung sướng của hắn. Gojo Satoru sung sướng vạn phần, hận không thể lên giường chơi chết Kugisaki Nobara, hắn tỏ vẻ bản thân đã bị cái ôm cảm động tới rồi.

- Em định giấu chúng tới bao lâu đây, thân ái ?

- Đến khi chúng biết và không cần phải giấu.

- Kugisaki bé nhỏ, em chắc là chúng sẽ tìm ra nhanh chóng sao ?

- Tin tưởng chúng.

-

- Rei, anh ấy đâu rồi ?

Mori Ran mới bắt đầu chú ý đến sự biến mất của Amuro Tooru, lo ngại nói.

Kudo Shinichi liếc nhìn chung quanh, trầm mặc suy ngẫm gì đó rồi lạnh lùng nói: - Chắc là Furuya Rei đã đi theo tên Gojo, quan tâm anh ta làm gì.

Mori Ran mím môi, trong lòng đột ngột hô không ổn, nheo mắt nhìn Kudo Shinichi, dường như xa lạ đối với Kudo Shinichi người này: - Tớ sẽ đi tìm anh ấy.

Kudo Shinichi âm trầm nhìn Mori Ran đi mất, hừ lạnh một tiếng rồi lại chăm chú nghe những người kia bàn luận, không để ý đến cô nàng thanh mai.

Zeref Dragneel là người chứng kiến một màn từ nãy đến giờ, nghiền ngẫm nhìn Kudo Shinichi, trầm mặc suy tư gì đó rồi thâm sâu nhìn gã thám tử trung học, sau đó rời đi tìm Mori Ran. . .

Agatsuma Zenitsu nhìn thấy cả, hắn khó hiểu nhìn cặp đôi vàng Kudo Shinichi và Mori Ran, sao hôm nay họ lạ thế, nhất là đỉnh đỉnh đỉnh thám tử lừng danh Kudo Shinichi, hắn càu nhàu: - Họ không ổn, thực sự không ổn, ngay bây giờ !

Kamado Nezuko trầm ngâm nhìn buổi biểu diễn chán phèo cùng cay nghiệt của họ, dường như phát hiện được gì, bất động thanh sắc biến mất sau lưng mọi người, đi đến phòng Kochou Shinobu. . .

Kamado Nezuko có rất nhiều điều để trao đổi với Kochou Shinobu ở đây. . .

Cạch——

- Nezuko. . . ?

Kochou Shinobu ngước lên khẽ kêu lên, tiếng kêu khẽ đó khiến Nezuko Kamado có chút hài lòng nhưng vẫn lạnh lùng nhìn Kochou Shinobu. . .

- Em—

- Cút khuất mắt tôi.

Kochou Shinobu mở to mắt, vẻ mặt khó hiểu nhìn người đã suýt chết vì mình nhưng vẫn dành tình cảm sâu đậm cho mình, Kamado Nezuko tỏ ra không hài lòng trước phản ứng của nàng, càu nhàu:

- Cô không phải Shinobu, cô là kẻ khốn nào ? 5 giây, nếu 5 giây cô không nói, tôi sẽ mang linh hồn cô đi với câu trả lời.

- . . . l'amour ( tình yêu ). . . Nezuko ?

- A, Peu d'amour. ( tình yêu bé bỏng. )

Quá quen thuộc với cách gọi tên, Kamado Nezuko liền nhanh nhảu vô thức đáp ứng, đến khi nhận ra, gã trai từng biến thành quỷ dữ sửng sốt một chút rồi híp mắt. Thân thuộc, quá thân thuộc nhưng không phải Kochou Shinobu.

- Có thể xem kí ức và bắt chước sao ? Thật hiếm hoi.

Kamado Nezuko xoa cằm khi nghĩ đến một giả thuyết mới: - Hay là chị chưa có kí ức ? Ồ, rõ ràng không thể, suốt thời gian chị vẫn biểu hiện bình thường. Còn có—— lẫn lộn kí ức ?

Kochou Shinobu im lặng nghe Kamado Nezuko luyên thuyên không ngừng, đưa ra các giả thuyết mới tinh nhưng rất linh tinh, nàng cúi đầu thấp xuống, thần sắc không rõ, bất động thanh sắc loé lên một tia sát ý.

- Khá có lý nhưng Peu d'amour dù có bị thế nào, kẻ ngu si này cũng sẽ bảo vệ người.

- . . .

- Thân ái, bọn người mới gặp kia trông không ổn, dường như chúng bị rối loạn kí ức, hoán đổi linh hồn hay đại loại vậy. Hãy cẩn trọng nhé, mọi chuyện có vẻ không ổn, Iguro đã phát hiện điều bất thường của họ, anh ta đang cố không cho bản thân gia nhập những phiền phức ngu ngốc kia nhưng bất thành.

Bất chợt một phút lơ đãng, Kochou Shinobu bất chợt ngọt ngào gọi tên hắn ta: - Nezuko. . . Kamado ?

Kamado Nezuko sửng sốt đôi chút, có chút động dung: - Vâng. . . ?

- Sao cậu lại ở đây ?

- Shino— Kochou. . .

Biết người trước mặt không phải đã từng chìm vào thù hận mà vô tình làm đau chính mình cùng người tình Kochou Shinobu mà là ngây ngô khờ dại bị bảo vệ như công chúa Kochou Shinobu, có vẻ Kochou Shinobu thực sự bị rối loạn kí ức và chưa hoàn toàn tiếp nhận thân thể, Kamado Nezuko đành sửa lại cách gọi để tránh bị phiền nhiễu.

- Kochou. . . Chị sao rồi ? Ổn chứ ?

Kochou Shinobu ngoan ngoãn gật đầu: - Ổn.

- Nhưng cơ thể có vẻ lạ.

Kamado Nezuko chau mày phiền muộn, biết rõ cái lạ này là sao, đêm qua Kochou Shinobu đã bị Kanroji Mitsuri dụ dỗ lên giường và khiến cơ thể nàng đau nhức, họ có vẻ nghịch ngợm đến có chút đáng sợ.

- Được rồi, cơ thể lạ ? Tôi sẽ mua thuốc cho chị đỡ đau. . .

Tông giọng hắn có vẻ đã nhỏ hơn một chút, đủ để nàng không nghe thấy: - Dù không có tác dụng giảm đau.

- Cảm ơn nhưng đây là đâu ?

Kamado Nezuko nhún vai bất đắc dĩ: - Một nơi nào đó cách xa thành phố, tôi không rõ vị trí hiện tại.

Nghe vậy Kochou Shinobu có chút nóng nảy: - Vậy thì chúng ta bị bắt cóc ?

- Không, không, chúng ta an toàn. . .

- Chỉ có hai ta ở nơi này thôi sao ?

- Không, không chỉ tôi và chị mà còn rất nhiều người ở đây.

Ting ~

Điện thoại của Kochou Shinobu vang lên, Kochou Shinobu lặng lẽ lấy điện thoại xem tin nhắn. Người gửi là em gái cùng cha khác mẹ của nàng - Kochou Tsukeii, được gửi từ 5 phút trước, đoạn tin nhắn chỉ ngắn gọn như sau:

" Tôi sắp về nước, 18 giờ tôi sẽ ở sân bay Veiwnam. "

Kamado Nezuko không tự nhận bản thân hiểu rõ về các mối quan hệ về Kochou gia, nhưng hắn ta biết được Kochou Kanae và Kochou Shinobu là anh em ruột còn Kochou Tsukeii là em gái cùng cha khác mẹ của họ.

Ba họ — Ông Kochou Wonfei, mang gốc gác là nước Nhật lai với nước Trung Quốc, là một gia trưởng chính hiệu theo truyền thống trọng nam khinh nữ, ông ta đã lấy hai người vợ.

Vợ cả là bà Hantoshi Izuki — mẹ của Kochou Shinobu và Kochou Kanae, với thân phận là một trong những người tôn quý của tập đoàn Kochou hiển hách, tung hoành khắp thị trường.

Vợ hai là bà Phajo Yuugi — mẹ của Kochou Tsukeii, có xuất thân cao sang là tiểu thư của Phajo gia, nắm giữ một phần kinh tế của nước Nhật, quyền lực vô cùng.

Với gia phả cao quý gấp bội, ấy thế mà Kochou Shinobu và Kochou Tsukeii lại không được ba mình sủng ái mà người anh trai Kochou Kanae lại được ông ta trọng dụng ưu ái nhất. Với truyền thống trọng nam khinh nữ ngu ngốc đã ăn sâu vào huyết quản, ông ta dường như ngó lơ hai người con gái của mình mà chỉ quan tâm người con trai cả.

Chỉ có điều, Kochou Shinobu lại được anh trai Kochou Kanae, mẹ Hantoshi Izuki và mẹ hai Phajo Yuugi quan tâm yêu thương rất nhiều, dù không được ba mình sủng ái nhưng địa vị nàng không thua gì anh trai. . .

Quan hệ của Kochou Tsukeii và Kochou Shinobu rất tốt và kì lạ, và dường như không giống mối quan hệ chị em bình thường nhưng không chạm mốc loạn luân như Kochou Shinobu và Kochou Kanae.

-

Hải Kỵ Tâm Lư ( Thí Duy ): cầu—Shinobu—bao—nuôiiiiii. 😩


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net