September

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lần đầu viết fluff, có sai xót xin vui lòng thông cảm :v

------

Ngày thu đến, cảnh đẹp nhưng lòng buồn, giữa sự cô đơn lại tìm thấy chân ái, chợt yêu mất một người. Ngày đông về, ngoài lạnh nhưng trong ấm, chợt chận ra mình đang yêu. Hỏi xem, liệu có còn nhớ ngày tháng chín định mệnh đó, khi hai con người tình cờ gặp nhau trên phố đông đúc, con tim chung một giai điệu.
Infired by: September by Earth, Wind and Fire cover by majiko (tôi có gắn ở đầu bài, nghe cho hợp cảm xúc nhé)
CP: MikaTsuru

-------

Tháng chín, thời gian mà tiết trời âm u, một ngày mây mù luôn cuồn cuộn, chẳng khi nào thấy được mặt trời trên cao.

Hắn còn nhớ rất rõ, ngày hai mươi mốt tháng chín, bên ngoài trở lạnh, hắn núp trong lớp áo ấm giữa lòng phố xinh đẹp, lá mùa thu đã trải dài trên nền gạch cũ kỷ.

Người ta bảo, thu là tình là ái, yêu trong thu là chân chính, yêu trong thu là lãng mạn. Vậy thì hãy giải thích xem, sao giờ hắn lại cô đơn, khi cô gái thề thốt chung thủy bỏ hắn đi theo một kẻ giàu có khác?

Đây là lời bịa đặt để xoa dịu tâm hồn yêu đương mơ mộng đến mức không nhận ra thực tại của người đời đó sao?

Thật nhục nhã, cũng thật nực cười.

Tâm buồn lòng đắng, hắn ghé vào tiệm cà phê ven đường, lấy mùi hương lấn át đi những cồn cào trong bụng. Bóng người một mảng màu buồn đổ sụp xuống hàng ghế, tán cây đỏ rực che đi phiền muộn dâng lên cổ họng.

Phố đông nhưng lòng người trống vắng, cảnh đẹp nhưng mắt người u buồn.

Chẳng phải là quá vô nghĩa sao?

Và định mệnh như ban phước cho hắn, khi một màu trắng tinh khiết rơi vào tầm nhìn, khi một thanh niên xinh đẹp như thiên thần chợt bước lại gần, trên chính con phố đông người rộn rã.

Hắn không thể rời mắt khỏi người, trong vắt mỏng manh như những tinh tế của cuộc đời, lại mang nụ cười ranh mãnh của sức sống.

Tim hắn rung lên theo từng nhịp chân người đặt xuống, vội vàng vượt qua con phố đông người đến nơi đồi cao vắng vẻ. Trời âm u như bừng sáng, mây mù theo gió cuốn đi.

Tiếng đàn dương cầm vang vảng từ xa cùng bài hát lãng mạn của những năm 90.

Để nhận ra, đó là khi một mối tình bắt đầu...

Ba tháng không dài, nhưng cũng là quá đủ để hắn trở nên thân thiết với người thanh niên xinh đẹp kia. Ngày qua ngày, tâm trí hắn chỉ có hình dáng trắng tinh khiết, nhớ nhung nụ cười ranh mãnh căng tràn sức sống.

Rảnh rỗi cuối tuần, họ gặp nhau, ngồi trên băng ghế giữa cái lạnh tháng mười hai mà trò chuyện, nhưng tâm hồn lại ấm áp như dòng nước ấm chảy vào tim.

Tuyết rơi, trắng như mái tóc người, lòng hắn chợt rung động. Ngày tháng chín quay về, khi hắn đứng cùng người giữa chốn vắng vẻ, tán cây xung quanh cùng khiêu vũ theo làn gió mát.

Người thanh niên ấy, đầy sức sống, tuôn trào những say mê tinh khiết đến hắn, khiến con tim hắn như quay cuồng trong giai điệu của tình yêu.

Phải, hắn yêu mất rồi, chìm trong những ngọt ngào của ngày thu u ám, khi trước mắt hắn là một ánh dương tinh khiết.

Hai bóng người bước đi bên nhau, yên bình, làm hắn ước khoảnh khắc này sẽ kéo dài mãi. Đến cả thiên nhiên cũng im lặng, chỉ còn lời thì thầm từ con phố chính, nhẹ nhàng như ru ngủ cho cái lạnh giá. Tiếng chuông đồng từ nhà thờ rộn ràng chào đón một ngày tươi mới.

Và người thanh niên trượt bàn tay xinh đẹp vào tay hắn, da thịt mềm mại ấm nóng chạm vào xúc giác khiến hắn rùng mình. Hắn thấy trên gương mặt ửng hồn, trong đôi mắt màu nắng rực là rung động, là say mê, cuồn cuộn như cơn bão, trong vắt như hồ thu.

Hắn nắm chặt tay, dịu dàng mỉm cười, lòng dâng trào những xúc cảm ngọt ngào, mềm mại, ấm áp. Trên trời xanh, mây nhẹ nhàng trôi, từng mảng xanh ngát thoát ẩn thoát hiện, nắng vàng rội xuống, trải lên con đường trắng xóa.

Từ đằng xa, chính ca khúc của ngày thu định mệnh ấy, như hát vang cho một câu chuyện tình.

Ba de ya, liệu người còn nhớ rõ
Ba de ya, vũ điệu vào ngày tháng chín
Ba de ya, tiết trời chưa bao giờ âm u...

------

Tim các thím đã rụng chưa, hay là sốc quá nổ mẹ nó luôn rồi?
Thật ra thì định viết hôm 14/2 cho nó máu nhưng mà do bận sml (chuyên cụm + giữa kỳ) nên chẳng ngoi đầu lên viết nổi, thôi thì coi như là quà 14/2 + 8/3 trễ đi ha :v
Giữa tâm điểm của drama tôi muốn viết gì đó ngọt chút để thư giãn đầu óc, chứ buồng phổi yếu ớt của tôi sắp chịu không nổi a ㅠㅠ

Mà sắp thi Olympic nữa, đề khó vcl, tôi tiêu đời rồi mấy thím ơi ㅠㅠ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net