Chương 2: Basil......Tôi sẽ giết anh!!!!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

 Ahahaha.......

 Ahahaha.......

 .........

 Cái quỷ gì đây???????

 ------- Cách đây 1 ngày trước------

 " Ahaha.... Ju-chan.... Dạo này anh khỏe không?.... "

 "..... Tôi khỏe.... Sao?"

 " Vậy à.... Tốt tốt... tôi có hộp Dango này, anh muốn không?"

 " À... ừm.... Có.... cám ơn..."

 " Aahahah... tôi còn có cả Bento nữa đó, Shokudakiri quả là khéo tay~"

Tôi ngồi nhìn người trước mặt mà đơ toàn tập luôn

" A, quên mất, lần trước Midare đi tu về, có đem trà đặc sản hảo hạng về đó, tôi đem cho anh một hộp nè~ "

Tôi nhận lấy hộp trà, ngắm nghía một chút "Chà... quả là loại trà hảo hạng... "

"Ừm ừm, tất nhiên~ ai cũng ưa thích loại này a~~ "

Đặt hộp trà xuống, tôi chưng ra bộ mặt lạnh tanh "Anh muốn nhờ vả gì? Nói đi... "

Basil nghe xong câu đó suýt thì sặc trà, ho mấy cái "Sao... sao cậu biết... "

"Tất- nhiên- rồi... anh coi thường tôi quá... " tôi thở dài

"À ừm... e hèm... " Basil gãi đầu, giả vờ trưng ra bộ mặt nghiêm túc nhất có thể " Tôi.... đang gặp một vấn đề..... rất lớn a..... và nghiêm trọng nữa.... "

 Tôi chợt lo lắng " Sao.... Sao vậy?.... Có chuyện gì đã xảy ra?..... "

 " Tôi tôi..... Tôi sắp phải trả lại máy cho người ta rồi!!! "

 ......... Im lặng là vàng...................

 " Vậy.... .thì sao chứ?...." Tôi khó hiểu

 "Anh thấy đó... một chiếc máy rất mắc tiền.... làm sao tôi có khả năng mua được chứ?.... Đành phải đi mượn của người ta.... và bây giờ.... đã tới lúc trả lại rồi a...." Basil giả bộ "trấm" nước mắt làm màu

"Dude.... skip to the main point.... Cuối cùng thì chuyện đó có ảnh hưởng gì tới tôi?.... "

" Tôi muốn nhờ... Ju-chan... tiếp quản bản doanh dùm ~~"

 ...............

 Say what???

 " Tại sao chứ?? Nếu Saniwa không có mặt thì các Toudan sẽ tiếp quản Bản doanh bình thường mà!! Mọi thứ đâu có gì sẽ thay đổi đâu chứ??..."

 " Tôi xin anh đó!... Anh cũng thấy mà!! Cái bản doanh đó của tôi có nhiều người lăm le lắm!! Tôi không thể bỏ hoang nó được a!!..."

.... ngẫm kỹ ra... thì điều đó cũng hoàn toàn không phải là vô lý, đến bản thân tôi cũng không thể để bản doanh bị bỏ trống mà không có ai trông a....

 .... Rồi lại cộng thêm cái bộ mặt nhìn nhau "trìu mến" kia nữa.....

Thở ra một hơi thật dài, tôi vuốt mặt, không thể tin được là mình sẽ nói câu này a!!....

 " Được rồi!! Đưa thanh kiếm của anh cho tôi!! Haizzz.... Tôi chỉ tiếp quản nó vài ngày thôi đấy!!"

" Muah muah~~ Yêu Ju nhất à ~~" 

  Basil hớn hở đưa cho tôi thanh kiếm, rồi chạy bay về, mất dạng luôn

Tên không xác định nổi giới tính đó tính làm cái trò gì đây??.....

Chắc là... Không có chuyện gì to tát sẽ xảy ra đâu a.........

----------- Quay trở lại với hiện tại--------------

 ÔI MẸ ƠI CON RÚT LẠI TOÀN BỘ NHỮNG GÌ MÀ CON ĐÃ NGHĨ VỀ HẮN TA!!!!!!!!

Đập vào mắt lần đầu tiên là Trợ lý bản doanh lúc đó - Atsushi - Trong tình trạng thương nặng, đứng bên ngoài nói " Tôi không sao đâu... Đại tướng....."

 THÁNH THẦN THIÊN ĐỊA ƠI!!! TÔI KHÔNG PHẢI LÀ ĐẠI TƯỚNG CỦA EM!!! TÔI CÒN MUỐN ĐI ĐẬP CHẾT CÁI TÊN ĐẠI TƯỚNG CỦA EM KÌA!!!

 Nhưng chưa hết......

 Tôi lập tức đưa Atsushi vào phòng chữa thương, sau rồi mới nhận ra " Atsushi... Bản doanh... Còn ai bị thương nữa không?..."

 Atsushi ngập ngừng một lát " Dạ... Không... Không còn ai đâu a.... "

 Tôi lườm " Atsushi..... Ta hiện tại đang là chủ nhân tạm thời của con.... Đừng nói dối.... Ta biết đó...... "

 " Tôi .... Ngài.... Cứ mở thông tin bản doanh ra đi a.... Tôi.... không biết nói như thế nào nữa...."

 Tôi thở dài, thử mở bảng thông tin ra, và những gì đập vào mắt tôi là.........................

 " CÁI THỨ QUÁI QUỶ GÌ ĐÂY?????????????????????????"

 ( Bên dưới là tình hình lúc đó đó mấy chế..... )

 Hai mắt tôi mở lớn, trán nổi đầy gân xanh 

 " Đại.... tướng?...."

 " Con cứ nghỉ ngơi đi Atsushi! Ta phải đi làm chút công chuyện đã! "

  Tôi lập tức thẳng tiến về phòng của Saniwa, mở toang cánh cửa sang hai bên

 Ngồi xuống chiếc bàn, tôi mở chiếc máy tính lên

 Ngay khi chiếc máy được bật lên, thứ đầu tiên hiện ra là dòng chữ  

 [ Không trọng thương không được về!!!! ]

...........................

 Ngon.... Cậu ngon lắm Basil à..... Đây là châm ngôn của cậu đúng không??... Được lắm....

 Bình tĩnh nào.... Thở đều..... cứ từ từ.....

 *Ping!*

 Một lá thư điện tử được hiện ra

 Tôi nhấp chuột vào đó

 [ Ai da~ Ju-chan đã nhận bản doanh rồi đúng không?~

 Vậy tôi nhờ cậu hoàn thành giúp tôi những chỉ tiêu này a~~~:

  - Những kiếm nào thương nhẹ với trung thương thì cho đi đánh event (đủ 1200 trận thì thôi na~~ Bây giờ được tầm 700 trận rồi ~~ )

 - Kiếm nào trọng thương thì cho đi nội phiên với đấu tập

 - Đánh đến khi nào trọng thương  thì về na~~~~

 Vậy thôi ~~ =3= =3= 

  P/s: Nhớ phải là trọng thương thì mới được về na~~ ]

...................

 .....................

 " Ngài Juudaine.... Chủ nhân tôi có dặn là ngài sẽ tiếp quản bản doanh, vậy nên tôi tới đây để làm trợ lý cho ngài thay đứa em tôi.... " Ichigo bước vào phòng, thì thấy ngay bản mặt đầy sát khí của tôi

 " Ngài Juudaine... À không, chủ nhân?.... Ngài sao vậy?.... " Ichigo đổ mồ hôi hột

 Không thể.... chịu được nữa rồi....... ức chế quá rồi..........

 " LẬP TỨC TẬP TRUNG TOÀN BỘ TOUDAN RA NGOÀI SÂN!!!!!! " Tôi hét lớn, đập mạnh tay xuống bàn, chiếc bàn đáng thương bị gãy làm đôi

 Bàn-chan : Tui có tội tình gì chứ??? ;;;A;;;

 ------------------------ 

 " Như mọi người đã biết, Juudaine-sama sẽ làm chủ nhân tạm thời cho chúng ta, cho tới khi nào chủ nhân quay về..... " Ichigo nói dõng dạc " ....... Mong mọi người hãy hành xử cho đúng, vì bây giờ Juudane-sama đã trở thành chủ nhân thứ 2 của chúng ta...."

 " Vâng......... " 

 " Và bây giờ.... Mời ngài.... " 

 Tôi bước lên trên, trên tay cầm một mảnh giấy, giơ ra trước mặt tất cả các Toudan " Mọi người có biết đây là cái gì không?...."

 Những tiếng lao xao bắt đầu vang lên, mọi người có lẽ đang đoán già đoán non a....

 " Em biết! " Hirano giơ tay '' Đó có phải là bản kế hoạch mà Aruji-sama của bọn em đã đề ra không ạ?....."

 " Đúng!! Đây chính là cái bản kế hoạch vô lương tâm mà hắn ta đã đề ra!! Ta không chấp nhận điều đó!! "

 Tôi tung tờ giấy lên, rút kiếm, chém nó thành từng mảnh vụn nhỏ. Đống giấy bay lả tả

 " Mọi người có thể đã biết, ta theo chủ trương [ Đao kiếm là số một ], nghĩa là trong bản doanh của ta, tuyệt đối không bao giờ có trường hợp đao kiếm bị thương!!! Và chưa bao giờ, chưa một lần nào hp bị tụt xuống còn 1!!"

 Tra thanh kiếm vào vỏ, tôi chắp 2 tay ra sau lưng " Nghe đây, đây là mệnh lệnh mới, lập tức dừng hết mọi hoạt động event, nội phiên, mọi thứ!! Tập trung toàn bộ vào việc chữa thương, hiểu chưa???? "

 " Hic.... Vâng!...."

 Toàn bộ bản doanh lục đục kéo nhau vào phòng chữa thương 

 ---------------------------------------------

 Một bóng dáng quen thuộc, mặc áo Kariginu trắng với mái tóc vừa dày vừa dài xuất hiện trong game

 " Yay~~ Cuối cùng cũng có máy ~~ Đã đăng nhập được rồi ~~ "

 Basil hớn hở tung tăng chạy đi mở cửa bản doanh

 " Không biết Ju-chan trông bản doanh như thế nào nhỉ? ~ 

 Mở cửa 

 " Ta đã về rồi đây!!~~ ..... À-rế?.... "

 Bản doanh chìm trong bóng tối

 " Hể?.... Bây giờ mới có 5 giờ chiều thôi mà..... Tại sao lại không có ai bật đèn phòng lên ?..... " 

 Bước vào phòng Saniwa

 " Để coi... ý?? 

 [ Đao kiếm là số 1!! ]

 " Sao câu châm ngôn của mình bị đổi rồi??.... Thật là.... Thôi... Tình hình event thế nào rồi nhỉ?... Trời ạ!! Sao chưa đánh trận nào vậy??? Ju-chan trông bản doanh kiểu gì vậy??...."

 "...... Trông kiểu gì là sao chứ?....." 

 Một bóng người bước ra từ bóng tối

 " Hic!!!!! Ju.... Ju-chan đó sao?.... Làm gì mà.... như dọa ma nhau vầy?...."

 Một thanh kiếm bay tới, chỉ cách người Basil tầm 1 cm

 " Ý!!! Có.. chuyện gì vậy?..... " Basil đổ mồ hôi hột

 " Còn hỏi?...... " Tôi lại gần, áp sát " Kiếm nào cũng bị thương, ai ai cũng mệt lắm rồi..... vậy mà cậu còn bắt mọi người đi event nữa.... "

 " Từ từ....bình tĩnh nào!! Tôi có sửa mà, có sửa mà!! Chỉ là Honmaru đang ......bật chế độ tiết kiệm nguyên liệu thôi! Đúng rồi!! Tiết kiệm nguyên liệu là quốc sách!.... Cái này anh cũng biết mà!!.... ahahaha......... "

 " Biết tại sao hôm nay bản doanh lại tối om không?..." Tôi hỏi

 " Híc... ừm.... không.... biết?... " Basil đổ mồ hôi hột

 " Tại vì tôi đã cho toàn bộ Toudan sang bản doanh của tôi rồi, để tôi có thể một mình 'nói chuyện' với anh đó....... "

 " Thôi mà!!!! Tôi biết lỗi của bản thân rồi mà!!! "

 " Không nói nhiều!!! " Một bên mắt tôi hóa đỏ, vung thanh kiếm " Hãy tự đi mà xám hối với các Toudan của mình đi!!! "

  " Hic!!! Đừng mà!!!! "

-------------------------------------------------

 Ngày hôm sau có một tờ thông báo được dán trước phòng Saniwa

 [ Vì  lý do sức khỏe không ổn định, nên Bản doanh tạm được bàn giao cho Juudaine Seishin

 Mong mọi người thông cảm ] 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC