24. Giáng Sinh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Thế... Đây chính là lí do mà cậu ĐEM CẢ LŨ ĐẾN ĐÂY À???!!!!

Tôi hét, hét lên quãng 9, hét lên cái quãng mà tôi không bao giờ hét nổi, hét như chưa bao giờ đc hét... Mà nói chung là saniqua đang rất là bực mình.

- À không... Còn nữa cơ... *hồi tưởng tiếp*

- Tiền sửa lại nhà là ***** koban, mấy thứ linh ta linh tinh khác là **** koban.

- Đấy, chỉ có thế thôi. - Saori nói 1 câu rất tỉnh trong tình trạng đang phải ngồi seiza.

- Lucky item với màu sắc may mắn hôm đấy là gì?

- Túi nhỏ và vàng...

- Giữ tau... ĐỊNH MỆNH!!!!!!!! Lucky item với màu hôm đấy có phải khó kiếm gì đâu!! Rõ ràng là có giở Oha Asa ra xem mà! Thế quái nào?!

- À, tôi còn đốt vía nữa, bằng cái bật lửa này. - Saori giơ ra cái bật lửa màu đen.

- Con xin chắp tay cho mẹ 1 lạy... ĐÙ MÁ!!! Đấy là cái bật lửa vì đốt vía ko tác dụng nên vứt đi mà!!!!

- Đúng là đã đen rồi còn nhọ nữa...

- Bình tĩnh đê!! - Gaku giữ tay tôi lại.

- Đúng đấy! Bây giờ đang là Giáng Sinh mà nổi giận là xui cả năm sau đấy!! - Ryu cũng hộ 1 chân.

- Bây giờ đang Giáng sinh mà còn gặp phải vụ này nữa... Muốn đốt vía vler... Mà ngày mai thi cmnr...

- Tóm lại là vì mất nhà, mà chả đứa nào muốn ra đường ăn xin nên...

- May mà Aruji còn chơi I7 chứ không ra đường ăn xin thật đấy chứ! - Shuu nói ra hộ nỗi lòng của N+1 kiếm.

- Và còn may hơn là KTX của I7 còn rất rộng nữa! - Yasu bật ngón cái với Shuu.

- Nên là... Cho bọn tôi ở nhờ nhá!!! - Bọn kiếm đồng thanh.

- Không dấu hỏi à... Cũng được... Team TRG thấy thế nào?

- Tán thành. Cơ mà chỗ chúng tôi không chứa đủ hết đc đâu.

- Có Re:vale để làm gì? - "Tôi" giơ cái điện thoại ra.

"Reng!!"

- À xin lỗi, điện thoại tớ reo. - Momo vội bỏ tay Yuki ra mà lấy ra chiếc điện thoại thần thánh.

- Đổi nhạc chuông mới rồi à?

- Giáng Sinh mà. Bài "To My Dearest" của chúng ta đấy. Alo? Momo-chan xin nghe! <3

- Tóm lại là vì chỗ ở của bọn kiếm bị cháy rồi nên cho bọn nó ở nhờ nhá! - Cúp máy.

"Tút...Tút..."

- Yuki...

- Hm?

- Muốn sang đập nát nhà bả không?

- Ô kê con dê.

- Giờ thì... Anh em đâu!? Quẩy Giáng Sinh đê!!!! - Tôi lại hét, nhưng vì cổ họng đau vler ra nên chỉ hét bé thôi.

- Cơ mà quẩy ở đâu bây giờ? - Vịt thắc mắc.

- Ra đường chơi... Định! Đau vcl! Tau đã nói gì sai?!

- Giời lạnh thế này mà ra đường! Bị điên à?! - Yamato cùng sự trợ giúp của vài kiếm lầy đánh tôi xấp mặt.

- Thế này là tốt rồi!! Ngày mai là tui phải thi học kì sml rồi!! Hãy cảm ơn vì đc ra đường lần cuối đi!! - Tui lắc cổ Vịt.

- Tui đã nói gì đâu!?

- Với cả, bọn mài đã thấy tau ra khỏi nhà vào mùa đông bao giờ chưa?

- ...Tất nhiên là chưa...

- Thế! Đây là dịp hiếm đấy! Chưa kể là tau chủ động! CHỦ ĐỘNG đấy!! Thế không phải tốt à?!

- Công nhận... Đi ra ngoài đường có thể lạnh, nhưng vận động thì sẽ nóng lên. Chưa kể là tôi cũng có thể nghiên cứu về lịch sử địa phương nơi này cho bài kiểm tra học kì nữa. 1 công đôi việc. - Iori ngồi phân tích.

- Iorin! Đừng để bả lừa!! Chắc chắn có âm mưu đấy!! - Shuu cố thuyết phục Iori nhưng thất bại.

- Izumi Iori nói đúng. Tôi tán thành việc ra đường quẩy. - Tenn aka thanh niên nghiêm túc thứ 2 trong hội chơi lầy giơ tay phát biểu ý kiến.

- Kujou!! Đừng để bị thuyết phục như thế chớ!!! - Namazuo lao đến lắc Tenn.

- Nếu Tenn-nii đi thì tôi cũng đi! - Riku lao đến ôm tay Tenn với vẻ mặt như kiểu: "Onii-chan baka!"

- Nhà hết Ou-sama Pudding rồi, tôi cũng đi mua. - Tamaki miễn cưỡng đồng tình (chỉ vì pudding yêu dấu thôi)

- Tamaki-kun! Mở tủ lạnh phải đóng vào chứ! Cơ mà anh cũng đi! - Sougo sau khi kiểm tra lại cái tủ lạnh để kiếm lọ tương ớt "Chinsu" huyền thoại thì cũng đồng ý đi.

- Iori đi rồi thì tôi cũng đành phải đi vậy...

- Mitsu... Không lẽ cậu...

- Câm!

- Oh! Mọi người đi hết rồi à? Tôi cũng đi để mua dakimakura của Kokona vậy! Cả của Natsume nữa...

- Oiya? Natsume có fanboy từ khi nào mà mình chả biết nhờ...

- Natsume rất tốt, rất ấm áp, dịu dàng, and... Gì nữa nhờ... very girly...?

- Nat mà nghe đc là sẽ tổn thương đấy... Biết tại sao ẻm hay xưng là "ore" rồi mà...

- Yes! Làm sao mà quên đc! Cơ mà đấy là sự thật...

- Thế còn TRG thì sao?

- Để Center của chúng tôi đi ra ngoài vào ban đêm thế không an toàn.

- Hiểu... Mà cũng phải cảnh giác hơn sau lần bị bắt cóc chứ nhờ...

- Thế còn Re:vale-san thì sao?

- Lại gọi nữa chứ sao...

"Reng!"

- À lại chuông điện thoại! Alo! Momo-chan chuẩn bị sang nhà đập phá theo đúng nghĩa đen xin nghe <3

- "Thật may vì mình đã gọi..." Mô, lịch trình thay đổi. Sang nhà tau rồi ra đường quẩy Giáng Sinh. Thế nhá! - Lại cúp máy.

- Yuki...

- Làm sao?

- Có muốn ra đường quẩy Giáng Sinh không?

- Ô kê con dê.

______5 phút sau______

- Đến nơi rồi~! Mặc dù del phải Hà Nội... Chỉ là Bắc Giang thôi... - Tôi chui qua máy tính, về lại căn nhà (del) yêu dấu.

- Uwa... Ở đây lạnh quá nha... Sao lại không có tuyết nhờ... - Cún răng đập cầm cập.

- Muốn có tuyết thì sang Sa Pa.

- Dạ em xin lỗi.

- Mà hôm nay bà sung sức ghê ha Sasori?

- Lạnh, cơ mà đây là lần đầu đc ra đường vào Giáng Sinh, tốt.

- "Nhìn trông chẳng giống thế tí nào!!!" - Cả bọn cùng nhìn vào khuôn mặt nocamxuc của Saori mà cùng chung 1 suy nghĩ.

- Vậy thì... Đi đâu trước đây?

- Đi mua đồ!!!

- Lịch sử địa phương!!!

- Đi ăn!!!

- Rồi rồi! Thế... Đầu tiên đi mua đồ trước vậy, rồi đi ăn, cuối cùng là lịch sử địa phương. Mà sao bài kiểm tra giữa kì của lớp Iorin với Tama lại là về lịch sử "Bệt tô Nam"?

- Đừng hỏi tôi...

________Ở Big C________

- Sống rồiiiii!!!! Mà sao lại phải ra tận Big C? 30 phút quý giá của tôi... - Não Cá Vàng thở dài thườn thượt.

- Big C là nơi có mọi thứ hiểu không? - "Tôi" đáp với vẻ mặt tự cmn hào.

- Vậy thì... MEZZO" với hội Pythagoras cùng Date-gumi và Osafune-gumi... à, thêm cả dàn Tantou+Ichi đi mua đồ ăn. Cái gì cũng được, nhưng quá 200.000 là vứt nhá! Tau vừa rơi mất 200.000 để đóng tiền học giữa đường...

- Ok! - Vịt bật ngón cái với vẻ mặt không thể không đáng tin tưởng hơn.

- Đội Fure Fure với TRG cùng các Toudan còn lại thì đi mua đồ lặt vặt linh tinh. Cái gì cũng được, miễn không quá 500.000...

- Rồiiii...

- Còn Sasori đi với tau mua truyện. Ok?

- Ok!!!

_______Ở tầng 2_______

- Hôm nay ăn Udon nhá? - Vịt chạy đến quầy bán bột mì làm Udon mà hóng hớt.

- Cơ mà Udon có nhiều loại lắm...

- Chắc chắn phải là Nabeyaki Dodon!

- Đọc là Nabeyaki Udon! Cậu thích cách đọc của Hiiragi quá đấy nhờ?

- Thịt giảm giá 50% đây~

- Đi thôi Tsuru-san!

- Để tôi dậy đã chứ!!!

Vịt (del) thân thương đã bị Chột (del) ngầu lòi kéo lê (Xin nhắc lại là KÉO LÊ) dưới đất ko thương tiếc với tốc độ như các bà nội trợ tranh nhau đồ giá rẻ.

Còn con Vịt thì sao ạ?

Thành giẻ lau sàn miễn phí cho người ta chứ sao nữa. '-'

- Mua cái gì đây ta~ - Midare dùng hack speed mà chạy đến quầy bánh kẹo.

- Mua cái này đi. - Atsushi cầm cái túi lên.

- Dango vị sữa bò? Có ngon không? - Sayo cầm cái túi lên xem đi xem lại.

- Hình như là ngon... Với cả Aruji cũng bảo muốn ăn thử cái này 1 lần... - Akita móc thêm 1 túi nữa.

- Đến cả đồ trong Shokugeki no Souma bà còn chả thèm ngó... Nếu bà nói muốn ăn thì chắc là ngon thật đấy... - Yagen từ đâu xuất hiện như 1 vị thần.

Đang yên đang lành thì...

- Các cháu có quá nhỏ để đem vũ khí đến khu mua sắm không?

- Yes, yes we are...

"Bộp!!"

- Các em! Phắn nhanh!

Chả là chú bảo vệ "Ew vấu" tự dưng đến hỏi, còn Ichi thấy tình căng quá nên nghịch ngu luôn...

- Hôm nay mua được nhiều thịt quá~ Nabeyaki Udon sẽ có nhiều thịt lắm đấy~

- Biết rồi mà Mitsu-bou... Nên đừng có kéo lê tôi như thế nữa... Đến cả bác lao công còn muốn lấy áo tôi làm giẻ lau nữa kìa...

- Xin lỗi, tại đề phòng cậu làm gì thôi... A! Ichigo-kun, hôm nay ăn Nabeyaki...

- Shokudaikiri-dono! Chạy!!!

- Ể!? Cái... À hiểu luôn... Chạy!!!!!

________Ở chỗ khác________

- Sou-chan mua cái gì thế?

- Tương ớt Chinsu. Mà em cũng đừng mua nhiều pudding vậy chứ.

- Anh không có tư cách nói câu đấy đâu...

- Mà Yamato-san mua gì vậy?

- Mấy lon bia để dành uống dần thôi. Mitsu thì mua loại bánh Ichi thích ăn.

- Tại sắp đến sinh nhật Iori rồi mà!

- Tận tháng sau cơ mà!!!

- Dakimakura...

- Nếu là cái đấy hình như là ở tầng dưới...

Từ đằng xa, Ichigo vác Midare cùng Osafune-gumi với Date-gumi cùng đám tantou chạy đến.

- Ichigo, mua đồ xong rồi h... What the?!

- Pythagoras-dono! MEZZO"-dono! Tí tôi sẽ giải thích sau! Bây giờ chạy trước đã!

- B-biết rồi!

- Tamaki-kun! Bỏ anh xuống! Anh tự đi được!!

________Ở tầng dưới_______

- Kiyomitsu định mua gì?

- Tất nhiên là sơn móng tay rồi!

- Ở đây không có gì vũ khí được à?

- Tsuru-baby...

Các bạn del nghe nhầm đâu... Cụ đã xài tiếng Anh đấy...

- Hòa bình...

- KKK!

- Nue! Nhả ra đi! Hỏng là phải đền cho người ta đấy!

- Em mua cái lược này về chải tóc cho Kane-san nhé! Lược ở nhà gẫy hết răng rồi.

- Cũng được...

- Rượu ơi rượu à~

- Truyện ma đi đâu hết rồi~

- Mền ở đây toàn loại đẹp...

- Mài cút ra! Urashima đi chọn đồ với anh!

- V-vâng...

- Hộp đất nặn này đc nè!

- Mua đất nặn để làm gì?

- Nặn sh*t chứ còn sao nữa!

- Vứt!

- Ở đây có con cáo giống cậu này.

- Nghĩ gì hả Nakigitsune?! Con cáo này làm sao mà giống tôi được?!

- Giống mà...

- Hu hu hu~ Để tôi lột đồ...

- THỬ XEM?

- Con cá vàng này đẹp quá nhỉ?

- (Ngu) Giống anh đấy! Anija!

- Giáng Sinh năm nay thật kì lạ! - 1 cô nhân viên nói.

- Tí ăn KFC không?

- Có.

- Tenn-nii định mua gì?

- Không gì cả.

- À là bộ bài tarot này ý hả? Tenn-ni thích bói bài tarot từ khi nào thế?

- Đều là số 9 cả mà.

- Hah... Chăm trẻ con vất vả thật đấy...

- Bảo gì cơ Iori?!

- "Wai~. Nanase-san thật người lớn~" như vậy đấy.

- Đó là cách nói chuyện với người lớn à?!

- Anh chỉ lớn hơn tôi 1 tuổi thôi!

- Thôi thôi! Đừng cãi nhau nữa! Vì anh...

- Vì anh?

- Anh đang tự ảo tưởng về sức mạnh của bản thân à, Tsunashi-san?

- Đừng tưởng đứng ở top 2 là muốn làm gì thì làm nhá.

- À! Không! Anh không có nghĩ vậy...

- Tenn-nii thù dai ghê ha?!

- Hôm nay Big C chắc là ngày náo loạn nhất quá... - Gaku thở dài chở cái xe đẩy hàng.

Từ đằng xa, lũ Ichigo lại chạy đến...

- Tsuru-baby~

Mikan chưa kịp sung sướng thì đã bị dẫm bẹp...

- Jiji! Có sao không?! Tỉnh lại đi! Đừng có chết!!! - Vịt lắc Mikan liên tục, còn bonus thêm mấy cái tát cho nó tỉnh.

- Đây là ai? Tôi là đâu?

- Tóm lại là mọi người chạy đi!!

"Rầm!!"

Bé Đóm với cân nặng huyền cmn thoại vì vấp phải cái của nợ gì đó mà tui không biết và tui cũng chả muốn biết đấy là cái của nợ gì đó...

Các bạn thử đoán đi?

Mà thôi, đoán làm gì...

Tóm lại là vỡ sàn cmnr...

- Cháu có hơi trẻ để làm vỡ sàn không?

- Có ạ.

- Chạy!!!

________Ở nhà sách Fahasa________

- Này Sasori...

- Giề?

- Tui có cái thắc mắc này hơi nhảm phát.

- Sủa.

- Chả là, quyển "Hữu Nhân Sổ" trong tiếng Nhật đọc là "Yuujinchou" đúng hem?

- Chuẩn.

- Thế quái nào trong tiếng Anh người ta lại dịch là "Book of Friends"! Mấy lần tui đọc bản Eng thì có mấy con Ayakashi nó nói là: "Give me Book of Friends!" Del hiểu tại sao tui ko thấy nghiêm trọng mà lại thấy buồn cười hơn! Thế quái nào?!

- Công nhận nhảm thật.

- Mà mình có quyển về arc "Omibashira" chưa nhờ...

- Bìa nó như thế nào?

- Etou... Cái bìa có 2 Natsume ý.

- Nếu là quyển đấy thì chưa có đâu. Mà có quyển về arc "Hoozuki-gami" chưa?

- Hình như là... Chưa... Mà hôm nay có thu thập đc gì ko?

- 2 quyển Conan, 1 quyển Yona, 1 quyển Magic Kaito, 3 quyển Shin, 2 quyển Tý quậy, 5 quyển Doraemon, sắp tậu thêm vài quyển Natsume và cả cái đấy nữa. Sắp đến tháng rồi mà... Đau!

- Đm! Cái *beep* như thế mà nói tỉnh như ruồi ấy!

- Nhưng ko nói thì sao biết đc!

- Ờ thì... What the?!

Lần này là Ichi vác Midare cùng Tarou vác Hotaru với đám Toudan và lũ I7 chạy từ xa đến...

- Cô là ai?! Cháu không biết! Cô đi ra đi!!!!!!

- Thôi thì "36 kế chạy là thượng sách" vậy!

__________5 phút sau~__________

- Rồi, GIẢI THÍCH NGAY VÀ LUÔN. Tau sắp tậu đc thêm mấy quyển Natsume rồi mà!

- Etou...

- Chả là... Đầu tiên là vì bác bảo vệ phát hiện bọn tôi mang vũ khí, mà tôi lại còn đập bác 1 phát rồi bị đuổi đánh...

- Rồi khi Ichigo-kun đến đón bọn tôi thì Hotarumaru-kun lại vấp phải không khí nên làm sập sàn, bị bác bảo vệ... - Yuki kể tiếp.

- Hiểu luôn... Rồi đến lịch sử địa phương... Đi đâu đây, Iorin?

- Tất nhiên là...

_________Công viên Hoàng Hoa Thám_________

- Yotsuba-san! Đi thôi!

- Heh~ Tui muốn chơi cơ~!

- Ko ra đòi lại chồng mài à?

- Nếu đòi thì em ấy sẽ bị điểm 0 môn Sử quá...

- Mà ra công viên Hoàng Hoa Thám à... Đc đấy... I'm fine...

- Nhớ hồi lớp 5 đc đi đến chỗ này chơi mình làm mất cả chai nước...

Hoàng Hoa Thám ở đây cũng chẳng có gì đặc biệt lắm: 1 cái công viên theo đúng nghĩa đen của nó, 1 bức tượng ông Hoàng Hoa Thám, và 1 sân chơi... rộng bằng 1 cái sân vận động.

Và tất nhiên, với tính ham chơi hơn ham học của bọn tôi, thì...

- Sân chơi thẳng tiến!!!!!!

Tôi dẫn đầu đoàn thi chạy maratông xem đứa nào đến đầu tiên thì sẽ đc đứa về đích thứ 2 khao.

Và đương nhiên nhờ kĩ năng "chả giỏi môn nào trừ Thể dục" của tôi thì tôi đã chạm xuống nền đất thảm cỏ xanh mướt của sân chơi đầu tiên.

Nhưng, vấn đề ở chỗ là Saori. Nhờ việc là 1 bản sao thì đương nhiên cơ động cũng giống tôi. Và 2 đứa cùng cán đích 1 lúc.

Nhưng đứa về đích tiếp theo aka Kenny-sang ko chịu bỏ tiền túi (của Hori) ra để bao cả 2 đứa nên bây giờ trò "Xoạc chân" đang có trận chiến căng thẳng nhất mọi thời đại.

- Bỏ cuộc chưa?! - Saori tỏ vẻ như đang hối thúc tôi.

- Ngu gì...! Vẫn... chưa xoạc hết...! Mà...!

Giải thích cho những đứa chưa hiểu: Trò này thực chất Sani cũng chưa biết tên chính thức của nó... Nhưng trò này kết hợp cả "Oẳn tù tì" lẫn "Xoạc", luật như sau: đầu tiên là phải có 2 người đứng đối diện nhau, chân trái để lên phía trước chân phải và chân trái của 2 đứa phải chạm vào nhau. Rồi tiếp đến là màn "Oẳn tù tì", đứa nào thua thì đứa kia rút chân để phía trước ra đằng sau để đứa thua xoạc ra (chân sau ko đc di chuyển, chân trước chạm vào mũi giày chân đứa kia). Cứ lặp lại đến khi nào đứa xoạc hết chịu nổi và xin thua thì đứa kia sẽ thắng. (Sani siêu dở trong việc giải thích. Nếu có đứa ko hiểu thì... chịu! '-')

Và bây giờ, tôi đang ở trong thế thua, chân thì sắp hết xoạc nổi vì quên ko khởi động. Còn Saori thì chưa oẳn tù tì thua ván nào nên bây giờ đang "Yết kiêu" lắm...

- Ngạc nhiên chưa?! - Con vịt rảnh quá chẳng biết làm gì ngoài việc phá tôi vừa đẩy tôi phát.

Và đến cả UNESSCO cũng phải công nhận rằng đó là quyết định ngu người nhất thế giới...

UNESSCO: Hitle chỉ hơi ngu thôi! Còn thằng này còn ngu hết cả phần con nhà người ta!

- Uwa!

- Di chuyển chân! Thua rồi!

- X-xin lỗi Aruji! Tôi đâu có cố... Tình...!

Lúc đấy đáng lẽ sẽ có món "Vịt nướng Lạng Sơn" mà Saniwa thích nhưng thôi, tại con Vịt cũng khó kiếm bỏ mịa, và cũng vì nó là con Vịt cuối cùng của tôi. Nên chỉ bắt nó phải xài tiền khao cả 2 đứa thôi.

- Kem ở đây cũng ngon phết! May mà ko có kẹo bông...

Tôi rùng mình nhớ lại cái ngày định mệnh đấy...

Cái ngày lần đầu tiên tôi ăn kẹo bông...

Trong anime rõ ràng là nhìn trông ngon thế mà thế éo nào ngoài đời lại?! Cứ tưởng là dai ngon mềm dẻo như mochi... Ai ngờ đường nó tan chảy hết cả ra...

Tui chỉ ăn lượng đường vừa phải thôi! Và tui cũng thích đồ cay hơn.

À so rì, lạc đề. '-'

Mà cũng lắm đứa biết tận dụng cái sân này lắm cơ...

Cặp Anmitsu thì ngồi xích đu tán chuyện.

Cặp KaneHori thì chơi cầu trượt.

Cặp MikaTsuru thì nằm ngủ ở bãi cỏ xanh mướt.

Cặp... À ko phải, nhà Awa thì chơi bập bênh.

Mấy đứa Tachi thì chơi cáp treo.

Mấy đứa Uchi thì chơi nhà nảy.

- Mấy đứa Waki thì chơi đu tường.

Lũ Ootachi với Yari + Iwa thì... Chơi cái gì cũng hỏng nên đành ngậm ngùi nằm trên nền thảm cỏ mà ngắm trăng.

Quả nhiên là "Hà Nội City trời lộng gió" mà~

- Cho cháu 1 chai Cola ạ.

- Đây, 10.000.

Tôi vô thức đem chai Cola ra bờ sông xem như 1 thói quen.

- Phong cảnh về đêm đẹp lắm đúng không?

Bên cạnh là Saori đã đứng ở đó từ lâu, cũng cầm 1 chai Cola giống tôi.

- Ukm.

Đẹp? Tôi đã biết cảm nhận thiên nhiên từ lúc nào vậy? Nếu là trước đây, đến cả 1 "Natural wonder" tôi còn chả thèm quan tâm. Bây giờ, chị cần 1 chiếc lá rơi xuống thôi tôi cũng đã thấy đẹp rồi.

- Lâu lắm mới ra Hoàng Hoa Thám nha~ Chưa kịp ngắm sông thì đã phải đi về rồi! May mà lần này còn có dịp! Đã thế còn về đêm nữa chứ! Đúng là đẹp mê hồn luôn~

"Đẹp mê hồn"... À? Cũng nhờ "người đó" mà bây giờ tôi mới có thể thưởng thức quang cảnh này...

- Khà! Đã khát quá! - Tôi tu phát hết nửa chai - Trông hơi giống Zero Arena đấy nhờ?

Không biết tôi đã không thể nhìn được quang cảnh này từ lúc nào?

- Chỗ nào cơ?

- Cơ mà nhắc đến sông mới nhớ, hồi lớp 1 lúc khi tui đi chơi chả hiểu làm kiểu gì mà rơi luôn cái bịt tai xuống sông. Đến bây giờ vẫn tiếc lắm luôn ý!

- Mà sao không ra kia chơi đi?

- Trẻ con lắm, không thích.

Không biết, tôi đã quăng đi cái nhận thức của "Trẻ con" từ bao giờ nhỉ?

- Ê nhìn kìa! Là chòm Bắc Đẩu đấy! - Riku chỉ tay lên bầu trời.

- Đâu đâu?! - Nagi ra hóng hớt.

- Thật kìa! Hôm nay cũng nhiều sao phết! - Aizen cũng ra hóng hớt theo.

- Còn cả mấy chòm khác nữa kìa! - Chột đang làm cái của nợ gì đó với Nâu cũng ra xem.

- Hôm nay nặt trăng cũng to nữa. - Nâu khoanh tay, đứng ở gốc tựa soái cốc nói.

- Thời tiết hôm nay...

- Liên quan?!

- A! Iorin! Tama! Về rồi đấy hả?!

- Bọn tôi thu thập được rất nhiều thông tin! Và cả lịch sử nữa! Kiểu này không thể nào tạch được đâu!

- Thôi! Ra đây ngắm sao đi rồi còn chuẩn bị về!

- Natsu no Owari~

"Tuyệt đối không được quên bất kì một cuộc gặp gỡ nào."

_________Về nhà_________

- Sao nhà tối om thế này? Mất điện à?

"Phụt!"

- Chúc mừng sinh nhật!!!

- Mọi người...

- Chúc mừng sinh nhật, Yuki.

- Ban...

- Chúc Yuki năm sau cũng ikemen như năm nay nha! - Momo đỏ mặt đưa cho Yuki hộp quà.

- Bọn mài thả thính như thật ý nhờ...

- Đây có phải là "Fan service" huyền thoại mà Tenn-nii hay nói ko?! - Riku lấy sổ tay với bút ra ghi chép cái của nợ gì đó...

- Chắc thế... Tại Re:vale-san cũng hay làm "Fan service" kiểu này mà... - Vì Riku còn "sáng trong" bỏ mịe ra nên Tenn ko tiện nói sự thật...

- E hèm! Bình thường tau éo ăn đc trứng, nhưng hôm nay đành cố vậy! Tau xin tuyên bố... Cạn li!

- Cạn li!!!

Giáng Sinh đã kết thúc như vậy đấy... Và đấy là rượu. '-'

.

.

.

.

.

Tui đã tưởng SN Yuki là vào 25. '-' Nihongou, Hyuuga và card "X'mas Rock" ko về với tui... Cả 2 loại ev đều cày vui vcl.

Và vào ngày

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net