Bí mật---

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi là Yamanbagiri Kunihiro
Đúng vậy, tôi là bản sao của Yamanbagiri Nagayoshi

Và... cũng giống như lần trước, chuyện này chẳng có gì đáng quan trọng cả

---------------------------------------------------------

Tôi đã đọc thư của ngài Ookurikara, và tôi dám chắc rằng... một người kiệm lời như ngài ấy đã rất khó khăn khi làm vậy.

Chuyện này, đối với một bản sao như tôi mà nói, quả thực vô cùng bất ngờ. Được đáp trả lại tình cảm từ một người tưởng chừng lạnh lùng như vậy khiến tôi đã mất rất nhiều thời gian để suy nghĩ. 

Và giờ.... có lẽ tôi đã đủ bình tĩnh để hồi âm.

Quả thực, đã không ít lần tôi tự tìm cho mình một đường lui trong cái câu chuyện tình cảm lập lờ này. Người đó, đối với tôi lúc quan tâm yêu chiều, lúc lại lạnh nhạt đến đáng sợ, thậm chí đôi khi còn bá đạo khiến tôi phát khóc ( mà tôi cũng không giận ngài lắm đâu--- ), khiến tôi vừa muốn tiếp cận, lại vừa muốn tránh xa.

Dẫu vậy, những chuyện ngoài tầm kiểm soát của cả hai đã diễn ra một cách bất ngờ và như một điều hiển nhiên vậy, khiến tôi không cách nào thoát khỏi sự ràng buộc tình cảm này, không còn một đường lui nào cả. Vậy là, tôi cứ luẩn quẩn trong cái mê cung tình yêu đầy ảo diệu này, không biết làm gì hơn ngoài chờ đợi một con đường dẫn đến trung tâm của mê cung ấy, con đường dẫn đến trái tim của ngài đấy, Ookurikara...

Bởi, tôi chọn ngài ấy... nhưng tôi không dám chắc rằng ngài ấy cũng chọn tôi. Ở địa vị của Ookurikara mà nói, muốn làm thân với một danh kiếm chẳng khó khăn chút nào. Việc Ookurikara chú ý tới một bản sao vừa ngốc nghếch vừa hậu đậu như tôi khiến bản thân tôi có chút ngờ vực. Có phải chăng ngài ấy có thể nhận ra được giá trị của một bản sao, hay chỉ coi tôi như kẻ mua vui cho mình?...

Nhưng bây giờ thì tôi đã biết, và tôi cũng đã hiểu rằng, tôi thực sự quá ngốc, ngốc tới nỗi không nhận ra rằng thứ tình cảm mà người ấy dành cho tôi chính là thứ tình yêu mà tôi hằng mong đợi. Vậy nên, tôi sẽ không để mất cơ hội của mình, tôi là Yamanbagiri Kunihiro, bản sao được rèn bởi thợ rèn danh tiếng Horikawa Kunihiro, rèn ra theo yêu cầu của lãnh chúa Nagao Akinaga, và tôi xứng đáng nhận được tình cảm ấy.

Ngài hỏi tôi có đồng ý cho ngài làm thân hay không ư?

Đương nhiên, câu hỏi ấy sẽ được trả lời bằng hành động.

Chờ tôi nhé, Ookurikara! 

- Yamanbagiri Kunihiro -


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net