Chương XIX

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
anh cả hơn Ichigo nhiều.

"Vậy sao !?. Nghe cái cách hai người nói, khiến tôi thật sự tò mò về anh em mình đấy. Không biết họ sẽ như thế nào đây !".

"Ai biết được !". Yagen buông một câu trong bâng khua.

"Chúng ta có duyên và phận khi được gặp như trong cùng một thời đại, nên tôi chỉ có thể khuyên Aizen-Dono một điều, đó là hãy tận hưởng điều đó. Có thể mới đầu, sẽ có những bất đồng với nhau trong nhiều việc, nhưng hãy học cách để hiểu nhau. Từ đó, Aizen-Dono có thể thấy nhiều thứ tốt hơn đó!". Ishikirimaru chỉ nhẹ nhành nói điều đó, như một lời chỉ dẫn dành cho trẻ nhỏ.

Cùng lúc đây, Hirano và Maeda chạy đến mở cửa phòng , rồi thở như hết hơi. Yagen nhìn cả hai rồi đi rót cho cả hai chén trà : "Từ từ nào, hít thở ~ Hít thở ~. Không đột quỵ bây giờ!".

Sau khi thở đều lại. Maeda ngồi uống trà trong khi Hirano từ tốn nói : "Aizen này, chủ nhân mới rèn một Oodaichi mới đấy !".

"Vậy sao ?. Chúc mừng nhé, vậy là giờ Ishikirimaru-Dono sẽ không cô đơn nữa rồi !". Yagen thoải mái mà bông đùa.

"Không phải thế !". Maeda sau khi uống xong chén trà giải thích tiếp : "Oodaichi mới đến, là người thuộc phái Rai đấy. Nên bọn này, mới vội chạy đi tìm để báo!".

Ishikirimaru nghĩ một chút, rồi cười bảo : "Nếu là Oodaichi thuộc phái Rai, thì chắc là Hotarumaru của đền Aso rồi!".

"Hotarumaru!". Aizen từ tốn nhắc đi nhắc lại cái tên đó, rồi quay sang nhìn Ishikirimaru. Để rồi có đôi chút hụt hẫng gì đó.

Maeda và Hirano, cả hai cùng kéo Aizen đứng dậy : "Đi nào, đến gặp anh em nhà cậu thôi!". Rồi cả hai kéo Aizen ra khỏi phòng. Đến và đi hết như một con gió.

Yagen ngồi lại nhìn cả đám rời đi, quyết định phân định thắng thua với Ishikirimaru thêm một ván nữa : "Ishikirimaru-Dono. Đám phiền phức rời đi rồi. Chúng ta làm thêm ván nữa nào !".

"Được thôi!". Ishikirimaru vui vẻ tiếp đón Yagen.

"Mà Ishikirimaru-Dono từng gặp Hotarumaru rồi sao !?".

"Từng ở chung một thời gian !".

"Đó là người thế nào !?".

Khi nghe Yagen hỏi điều đó. Ishikirimaru cười : "Yagen quả là một người anh trai tốt đấy. Rất quan tâm đến các em và cả bạn của chúng nữa!".

"Không có đâu, tôi chỉ tò mò về Oodaichi sắp đến. Cũng như nên sắp xếp đội hình thế nào cho phù hợp thôi !".

Ishikirimaru phải suy nghĩ một lúc, rồi mới trả lời được với vẻ chán nản : "Đó....là một con Gorilla!".

"Hả !???. Gorilla !!!".

"Khi nào ra chiến trường rồi cậu sẽ biết!".

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net