4.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hóa ra Takemichi đã nhờ Takuya tìm kiếm và theo dõi Kisaki. Hiện giờ cậu đang đứng trên con đường mà hàng ngày Kisaki đều đi qua và ngay bây giờ, cậu sẽ bắt đầu kế hoạch đầu tiên.

" Một đám người lớn lại đi bắt nạt trẻ con, chúng mày không thấy vậy là hèn lắm à?!"

" Mày là đứa nào, thích lo chuyện bao đồng à, mày, ra xử lý thằng nhóc đó cho tao".

Ngẫng đầu nhìn về phía người đang nói chuyện, Kisaki ngẫn người khi nhìn thấy một đứa nhóc  xinh đẹp, chỉ ngang tuổi mình, tóc đen nhánh, gió thổi làm tóc cậu nhẹ bay, khuôn mặt có nét bầu bĩnh của trẻ con và cả đôi mắt xinh đẹp như biết nói kia...

" Thằng chó thích lo chuyện bao đồng hả".

Rầm.
Rầm .

A, cơ thể còn chưa phát triển hết khiến Takemichi hơi ê tay. Còn bên phía bọn bắt nạt, thằng cầm đầu đang điên tiết vì có đứa dám khiêu chiến nó.

" Thằng chó mất dạy, lên hết cho tao, hôm nay phải xử nó cho nó biết mùi quan tài".

Một hồi ẩu đả diễn ra ngang tài ngang sức, Takemichi biết đám này chỉ là giang hồ nửa mùa, không có nhiều tài cán cho lắm, nhưng với cơ thể này mà đánh cũng khiến cho cậu phải ăn đau mà thở dốc.

Đột nhiên tiếng rơi vỡ chói tai vang lên, Takemichi cầm lấy chai bia bị bể vừa nhặt ở đâu đó, nhìn thẳng vào mặt đứa vừa bị cậu đánh cho chảy máu đầu.

" Cút cho tao, đừng để tao phải điên lên".

" M--mày đừng manh động, tụi mày, rút thôi !".

Vứt cái chai đang cầm xuống đất, cậu tiến đến trước mặt cậu bé vừa mới bị trấn lột kia, đưa tay dịu dàng xoa lên khuôn mặt bị đánh bầm tím ấy, sau đó tươi cười hỏi.

" Này, cậu có sao không ?".

" K-không, tôi không sao hết".

Nếu như có ai đó hỏi về thần, Kisaki sẽ ngay lập tức đáp lại rằng cậu bé trước mặt anh chính là thiên thần xinh đẹp nhất trần đời.

Đôi mắt xanh đầy tia sáng, đôi môi nở nụ cười như đang chiếu rọi đến sự cô độc của cậu ta, khiến cho cậu ta chợt nghĩ, hóa ra trên đời này vẫn còn tươi đẹp biết bao.

Takemichi nheo mắt lại, nhìn người trước mặt, sau đó lại nở nụ cười dịu dàng, ai mà ngờ cái tên khốn Kisaki Tetta làm cậu khốn khổ biết bao, bây giờ lại mang hình dạng này đâu. Cặp kính dày cộm, tóc tai lòa xòa, trông lập dị biết bao.

" Đi thôi, về nhà tôi, tôi xử lý vết thương cho cậu, từ giờ, nếu mà bị bắt nạt, hãy làm như tôi lúc nãy, nếu gặp bọn nửa mùa như chúng, chúng thấy vậy sẽ sợ mà chạy ngay".

" Vậy nếu là bọn giang hồ thật ?".

" Vậy thì cứ bỏ chạy thật nhanh, hoặc tìm ai đó có thể giúp đỡ".

" Nhưng -- tôi không có ai giúp cả".

Takemichi khẽ cười, cậu biết chứ, sau đó lại thay đổi thành khuôn mặt lo lắng, trông mới dịu dàng làm sao.

" Nếu vậy, hãy đến tìm tôi".

" Có thể sao ?".

" Đương nhiên, vậy chúng ta làm quen nhé, tôi tên là Hanagaki Takemichi".

" Tôi là Kisaki Tetta".

" Được rồi, đi thôi nào, đến nhà tôi".

Xoay người lại bước đi trước, Takemichi hiện tại đang nở một nụ cười rất tươi.

Bước đầu tiên, thành công. Lần này, tôi muốn trở thành người đứng đầu.

Kế hoạch đầu tiên của Takemichi, chính là thao túng Kisaki Tetta.

Còn Kisaki hiện tại vậy còn đang ngây ngẫn, cậu ta nghĩ, có lẽ, cậu ta đã gặp được ánh sáng của đời mình rồi.

_111121_






Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net