Chương 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cre: https://pin.it/78njgIQ

---Bắt đầu---

Sự việc đau khổ nhất của một Gado là nhìn thân chủ của mình bị phạt ở dưới địa phủ, một Gado không được phép bỏ đi trách nhiệm vốn có của mình. Nhưng Gado lần này muốn trốn việc.

Takemichi: Ét ô Ét!!!!

Nhìn tờ giấy ghi đầy đủ thông tin từ tên, tuổi, chiều cao, tới số đo 3 vòng. Có cả quá khứ của thân chủ và những lưu ý cần thiết, mọi lần Takemichi sẽ vui vẻ nhận nhiệm vụ nhưng lần này em muốn bỏ được không?

Nó khó ăn quá!

3/10 người ở đây có vấn đề về nhận thức cuộc sống, 1/10 người ở đây có vấn đề về tâm lý, 2/10 người ở đây có vấn đề về trách nhiệm bản thân và con người, 9/10 người ở đây có vấn đề về gia đình, 9,9/10 người ở đây có vấn đề về bạo lực...

Như này thì chết mẹ rồi! Địa ngục có hơn 7 cửa, mà bọn này gộp lại hết 5 cửa éo qua nỗi mà còn là cửa khó. Như này sao chơi?

Trong lúc Takemichi ngồi đau đầu với đống thông tin thì bên bọn họ lại đang nói chuyện giản hòa, bọn này muốn đấm nhau lắm nhưng mà để thoát khỏi đây rồi đấm nhau. Ở đây nguy hiểm quá, bọn họ chơi không lại.

"Papa-chan! Người chuẩn bị phòng cho họ được chứ?"_Takemichi cất tập hồ sơ vào phong bì rồi thở dài.

"Được! Bao giờ còn định đi?"_Bà cụ gật đầu.

"Tầm 12 canh giờ nữa! Con cần bàn một chút với nhóm Mizo đã!"_Takemichi đưa ngón tay lên miệng suy ngẫm gì đó.

"Ừ"

"Thế nha Papa-chan! Con đi trước"

Vừa nói xong Takemichi đã mở cửa đi ra ngoài, nhưng người trong căn phòng ngơ ngác nhìn cánh cửa đang từ từ đóng lại rồi nhìn bà cụ. Bà cụ thì chỉ mỉm cười rồi bảo họ đi theo bà tới một nơi nào đó, sau vài con đường vòng vèo họ đã tới một căn phòng lớn được chia ra thành sáu căn phòng nhỏ bằng những cái rèn.

"Nhà ta nhỏ nên không có đủ phòng riêng cho các cháu! Các cháu tạm chia ra rồi ở tạm đây nha"

"Vâng! Làm phiền bà rồi"

Bọn họ gật đầu cảm ơn, bà cụ cũng gật đầu hướng dẫn cho họ một chút rồi vui vẽ đi ra ngoài. Bọn họ trong căn hình nhau rồi phân chia căn phòng theo từng băng, riêng con gái thì ở chung một phòng, ai không thuộc về băng nào hết thì cũng ném vào đó luôn.

Một lúc sau ranh giới trong căn phòng cũng được chia lại, xét về thành viên thì Toman nhiều nên ranh giới to hơn các người khác một chút. Nhưng mà đám này thì sống hòa bình với nhau kiểu gì, bọn nó lập pháo đài chăn rồi ném gối nhau. Những người không tham gia, thì ngồi một góc của bên nữ nhìn đám này làm trò hề.

Do không có đồng hồ và khung cảnh ở ngoài nên họ không xác định được thời gian, bọn họ cứ mãi như thế cho đến canh giờ tối của địa phủ. Lúc đó một cô gái với vóc dáng nhỏ nhắn, mái tóc màu nâu gỗ được cắt mullet layer với đôi mắt xanh biển, cùng chiếc kính cận tròn đẩy một chiếc xe đi vào.

Cô gái đó bảo đây là xe cung cấp lương thực cho bọn họ, dù đã xuống âm phủ nhưng hồn chưa lìa khỏi xác nên bọn họ cũng cần đồ ăn. Sau khi dặn dò một số thứ, cô gái đó cũng đi ra ngoài để lại không gian riêng tư cho bọn họ.

Bọn họ một lần nữa nhìn nhau rồi cũng lấy đồ ăn chia ra từng người, cả đám ngồi lại thành một vòng tròn rồi nói chuyện với nhau sẵn tiện giới thiệu cho những người chưa biết.

---------------

Ở đâu đó trong căn nhà này, một đám gồm 5 người khoác lên một bộ áo quần giống nhau đang ngồi bàn gì đó. Dù như thế nhưng khí chất của họ lại khác nhau hoàn toàn, ngoài bộ áo quần thường phục của một Gado và đôi mắt trắng dục ra thì năm người họ bọn hoàn toàn khác nhau.

"Ban đầu tao cứ nghĩ là mày nói đùa! Ai ngờ khi đọc xong mới biết mày nói thật"

"Tao đã nói dối tụi mày bao giờ chưa?"

"Mày đoán xem Takemichi!"

"Mẹ mày Akkun-..."

*Cạch*

Tiếng động phát ra khiến mọi thứ ngưng động đôi chút, ánh mắt của những người trong phòng nhìn cô gái đang cầm ấm trà vừa bước vào.

"Sao lại nhìn ta rồi, ta chỉ đưa trà thôi mà"_Cô gái đó bước tới chỗ họ để ấm trà xuống bàn.

"Không có gì đâu Papa-chan! Chỉ là hơi bất ngờ thôi!"_Takemichi cười trừ giải thích.

"Ừ"_Papa gật đầu cho có lệ rồi làm gì đó khiến ấm trà bay lên, sau đó tự động rót ra chén cho những con người ở đây.

"Papa-chan có gì cho bọn này sao? Hiếm khi thấy Papa-chan đi phục vụ đến tận nơi như này"

"Con hiểu ta thật đấy Yamagashi! Ta đến để đưa cho mấy đứa thẻ thông hành"_Nói rồi Papa lấy từ trong túi áo mình ra một tấm thẻ được làm bằng đồng, rồi đưa cho Takemichi.

"Không phải có tới gần 35 người lận sao? Sao chỉ có một cái vậy?"_Takemichi nhận lấy tấm thẻ rồi cất vào túi áo, đôi mắt nhìn về phía Papa tìm câu trả lời.

"Ai biết! Họ đưa cho ta có một cái à!"_Papa nhún vai bất lực.

Còn tiếp--->

Thường phục của Gado:

Cre: https://pin.it/55WL5d5

Ngoại hình của Mizo:

- Của Yamagashi, Makoto và Takuya hãy tưởng tưởng họ trẻ hơn một chút và không có râu.

- Ngoài hình của Akkun:


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net