Chap 22

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-Trước tiên, ngồi xuống!

Dan hất cằm ra hiệu, ý bảo họ ngồi phía ghế đối diện, bản thân anh đứng dậy và đi đến phía kệ sách lục tìm thứ gì không rõ! Giờ nhìn lại, căn phòng này bản thân chính là 1 cái thư viện đi!Phải có mấy trăm cái kệ và mấy nghìn cuốn sách ở đây! Không thể không nói Daichi Hatome chính là 1 tên nhà giàu nứt vách nghiện giả dạng dân thường đi...

Kokonoi và Inui bước từ phía dãy khác, mặt không chút biểu cảm hỏi đám người kia:

-Đến rồi?

-Ể các cậu ở đây từ trước à, sao không dẫn tôi đi với!

Kazutora bất mãn lên tiếng

-Chỉ là tò mò thôi, dù sao chúng tôi cũng chưa biết được gì!

Inui ngồi xuống, đổ trà vào cốc:

-Ngồi đi! Boss sẽ ra nhanh thôi!

Cả đám bình tĩnh ngồi xuống, không ai nói 1 lời. 

-Nè, các cậu thấy sao về chuyện này?

Mitsuya lên tiếng hỏi, có lẽ trong vô thức anh cũng không hiểu sao mình lại hỏi như thế. Naoto chậm chạp lên tiếng:

-Cái này thì không thể nói trước được, bởi cái này liên quan tới ma pháp thời trước! Thậm chí giờ có nói ra cũng chẳng ai tin là cậu ấy chết rồi cả. Cái thứ sức mạnh kia nếu thực sự tồn tại thì thế giới này sẽ thực sự náo loạn đấy!

-Ví dụ?-(Senju)

-Ví dụ như tội phạm giết tay không để lại dấu vết hay là kiểu trường sinh bất lão chẳng hạn! Thậm chí hồi sinh người chết hay sống lại như Takemichi cũng có thể!

-Nhưng vốn rằng Takemichi chưa chết nên cũng không thể coi là hồi sinh được!

Dan bước ra ngắt lời Naoto. Tất cả ánh mắt lại hướng về phía thiếu niên kia. Trân tay Dan là 1 chồng sách dày có họa tiết hết sức kì lạ. Tuy họ cũng không rảnh rỗi thắc mắc nhiều lắm, quan trọng là câu nói trước đó...

-Ý cậu là Takemichi vốn rằng ngay từ lúc đầu chưa chết?-(Waka)

-Tôi nghĩ kẻ như anh phải đến đây vì hứng thú ma pháp thôi chứ? Sao lại chuyển sang hứng thú với cậu ấy rồi?

Dan lạnh lùng lên tiếng:

-Mà... sao cũng được! Takemichi đúng là chưa chết!

Thiếu niên đặt chồng sách xuống bàn cái rầm, bắt đầu lật cuốn sách có hoa văn màu đỏ ra:

-Thiết nghĩ bắt đầu từ đây đi! Đầu tiên tôi sẽ giải thích cho các người cặn kẽ 1 chút!

Giở đến trang có vòng xoáy ma pháp cậu nói tiếp:

-Đầu tiên, nó về vấn đề hồi sinh người chết: đó là 1 cấm thuật! Vì nó là cấm thuật, thời trước nếu ai sử dụng cái này sẽ bị tử hình bởi mức độ nguy hiểm của nó, có kẻ điên muốn sử dụng nó để hồi sinh những tội phạm nguy hiểm thời trước mặc cho cái giá là gì, nó được liệt vào danh sách cấm và chỉ cần phát hiện ra ai sử dụng cấm thuật này sẽ có quyền tử hình người khác ngay lập tức!

-Vậy chẳng phải là rất nguy hiểm sao?-(South)

-Ờ, vì rất nguy hiểm nên đến cuối cùng tôi vẫn không ngờ đến cậu ấy sẽ thực sự sử dụng cái ma pháp đấy để cứu các người! 

Tất cả mọi người trong căn phòng ấy đều tối mặt. Dan chậm rãi nói tiếp:

-Biết tại sao ngày hôm đó cậu ấy đầy máu không?

Tất cả người ở đó sững người. Họ nhớ chứ, nhưng lúc đó họ chỉ quan tâm đến cái chết của cậu, vốn chưa từng đặt câu hỏi rằng vì sao cậu lại như vậy! Giờ nghĩ lại, nguyên nhân mà cơ thể ấy nhuốm máu đến đỏ rực là gì ngay chính họ cũng không rõ...

-Chậc, biết ngay mà...

Dan vò đầu:

-Ngày ấy Takemichi biến mất 5 ngày đến ngày quyết chiến mới xuất hiện, chính là đi lĩnh phạt!

-Lĩnh phạt sao?-(Draken)

-Đầu trọc xăm giun đất, có vẻ ngươi thích xen vào lời ta nói quá nhỉ? Câm mồm hoặc cút, 2 chọn 1

Draken trực tiếp nín họng

-Takemichi là kẻ được thần ưu ái, khi sinh ra cậu đã có khả năng dùng ma pháp và giảm nhẹ hình phạt! Tức có dùng cấm thuật, hình phạt và cái giá sẽ được giảm đi rất nhiều! Nói tiếp trước đó du hành thời gian thay đổi quá khứ cũng là cấm thuật!

-Hả?

Lời này vừa tốt ra 1 con dao cỡ nhỏ phóng trượt qua khuôn mặt của Draken. Hắn mồ hôi chảy ròng, Dan lại cười cười, gằn từng chữ:

- C Â M  M Ồ M

Quay lại phía bọn kia, Dan thay đổi lại sắc mặt điềm tĩnh:

-Du hành thời gian là cấm tuật vì vậy mà Takemichi thường phải chịu đựng những cơn đau đến thấu xương! Ngoài ra các người liên túc tạo áp lực lên cậu ấy, đỉnh điểm là lần Chifuyu vào đổ lỗi do cậu ấy, Takemichi trực tiếp đã phát điên!

Không khí thật sự hiện tại rất áp lực

-Có lẽ Takemichi sẽ cứu dược Shinichiro nhưng du hành thời gian không thể du hành tới khoảng thời gian ấy! 1 phần là lúc ấy cậu ấy còn quá nhỏ 1 phần tên khốn kiếp kia đã làm tâm lý cậu ấy tổn thương quá lớn, dẫn đến trầm cảm, kí ức từ chối tiếp nhận!

-Tóm lại, Shinichiro, nếu không phải anh đã rút khỏi giới bất lương, tôi cho anh thấy mặt tử thần 1 lần nữa cho anh xem!

                                      ___________________________________

Mấy bác ạ, hình như mấy ngày trước tui viết tên thằng Shin đều viết nhầ thành Shinichirou. Xem mấy fic khác tui mới ngớ ra... lú cmn nó rồi! Nhưng mà nhác sửa lắm nên tui kệ mom nó luôn =w=

Trong đầu tôi vừa nhảy số 7749 fic mới mấy bác ạ, muốn đào lắm nhưng mà nhác lấp! Hay là tui đào tầm nửa rồi kệ đó nhỉ? Và tui đang phân vân có nên như vậy không...? Nói chung là viết trước rồi tính sau ha! Đ...đến đó thôi ha ...Bái bai [chuồn lẹ]




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net