5.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Căng thẳng

Đó là những từ dùng để miêu tả bầu không khí lúc này

Khi mà "Xích Đế" từ trên đâu rơi xuống chỗ này, yêu cầu cùng chơi đánh cờ

- Trẫm thấy ngươi có tài, vừa hay trẫm lại đang chán, vậy nên trẫm muốn bồi một ván với ngươi...sẽ không phiền ngươi chứ?

Đùa

Được một đại nhân vật mời chơi mà dám từ chối sao?

- D..Dạ thưa, tôi rất sẵn lòng tiếp đón

Gã trai tóc ngắn có đôi mắt híp niềm nở đáp, trên người mặc yukata chỉnh tề, một phong thái đàng hoàng

- Tốt, mời

Hắn mỉm cười, ngồi xếp bằng ngay ngắn trước bàn cờ

Cả hai bắt đầu vào ván đầu tiên

Các đấu sĩ nghe tin hắn chơi cờ ở đây liền kéo đến xem, bao vây quanh hai người, đem cả hai trở thành trung tâm mà quan sát

Cạch cạch cạch

Tiếng va chạm giữa các con cờ xuống mặt bàn cờ vang lên đều đều, làm bầu không khí đã căng càng thêm căng

- "Xích Đế" bệ hạ...tôi có thể...hỏi người hai câu được không?

- Cứ tự nhiên

Gã trai lên tiếng, phá vỡ bầu không khí căng thẳng này

- T.. Tại sao người lại bịt mắt mình vậy ạ?

- ...

Hắn khựng người lại, ngón tay thon gầy cầm con cờ lơ lửng trên không, nhưng rồi tiếp tục đặt xuống chỗ cần đặt

- N..Này! Nghĩ sao mà hỏi câu đó vậy?!

- M..Mau rút lại lời nói của mình đi! Không là bay đầu như chơi đấy!

- ...

Tiếng xầm xì của đám đông vang lên, một số bảo gã trai thu lại câu hỏi rồi xin lỗi hắn, bởi vì bọn họ được biết, "Xích Đế" rất ghét bị hỏi những câu như thế

Chợt, hắn giơ một tay lên, bảo tất cả im lặng, vì thế mà đám đông không dám nói thêm câu nào nữa, nhưng trong lòng thì thầm cầu nguyện cho gã trai xui xẻo

- Trẫm bịt mắt, thứ nhất là vì trẫm không muốn ai thấy đôi mắt của trẫm, thứ hai trẫm muốn thấy nhìn thấy bất kỳ ai bằng đôi mắt này, mặc dù trẫm bịt mắt, nhưng vẫn có thể 'thấy' được các ngươi

Một câu trả lời khá mơ hồ, kèm theo một nụ cười mỉm của hắn, làm mọi người không khỏi bất ngờ

- Câu tiếp theo

- À..À dạ, tại sao ngài lại mạnh vậy ạ?

Đây là một câu hỏi ngớ ngẩn nhất mà gã trai đưa ra, nhưng cũng là câu hỏi mà gã thắc mắc từ lúc nghe danh của hắn đến giờ

- Vì sao trẫm mạnh? Ha hả, một câu hỏi thật hài hước, nhưng cũng thật...hay

Ngón tay thon dài nhẹ vuốt ve con cờ "Tướng" đỏ, hắn chầm chậm đáp

- Nếu trẫm đi một mình, trẫm là "Xích Đế"...một vị vua mà các ngươi thấy lúc này

Cạch

- Nếu trẫm đi với anh trai, trẫm là "Song Vương"...trên thế giới này sẽ xuất hiện thêm một vị vương nữa tên...là "Xích Bích"

Cạch

- Nếu trẫm đi với người trẫm yêu, thì trẫm sẽ chỉ là một người bình thường và các ngươi sẽ chẳng bao giờ biết đến trẫm

Hắn cầm con "Tướng" đỏ, chầm chậm đưa lên môi mà hôn nhẹ lên đó, một nụ hôn yêu thương

- Nhưng nếu...trẫm đi với mẹ trẫm, các ngươi sẽ biết đến trẫm với cái danh "Bạo Quân"... một vị vua xem mạng người...như cỏ rác

Cạch

- Chiếu tướng

- A...Hả?!

Gã trai nhìn bàn cờ mà kinh ngạc, cờ của hắn, đã lần lượt lấn chiếm, phá vỡ hàng phòng thủ "Tượng" từ lúc nào

Đây là lần đầu tiên gã trai thua, hơn nữa là thua trước "Xích Đế"

- Ha hả, chơi với ngươi rất vui, làm trẫm nhớ lại những kí ức vừa tốt lại vừa...xấu

Tiếng cười giòn giã vang lên giữa bầu không khí yên tĩnh, hắn ngã người ra sau, tựa vào những dây cước mỏng đã dăng từ lúc nào

- Này, hãy xưng tên đi, trẫm muốn ghi nhớ

Đưa tay chống cằm, hắn mỉm cười hỏi, chỉ là một câu hỏi tên bình thường thôi, nhưng cũng đủ để khiến cả đám đông chấn động

Được "Xích Đế" hỏi tên... sẽ giống như nhận được "ân sủng" của người

- T...Tôi tên là Kaneda Suekichi

Gã trai chắp tay giới thiệu chính mình, hắn nhẹ gật đầu rồi đứng dậy

- Tốt, Kaneda, từ giờ trở đi, ngươi là bạn của trẫm

- Hể?

- CÁI GÌ?!!!!

...

Ngồi trong căn phòng khách rộng lớn, được bày trí trang trọng, hắn nằm dài trên ghế sofa có tông màu đỏ thẫm

Chẳng biết hắn đang tỉnh hay đang ngủ bởi cái bịt mắt đã che đi phần tâm hồn đó rồi

- Vào đi

Bất ngờ hắn lên tiếng, phá vỡ bầu không khí ảm đạm này

- X.. "Xích Đế " bệ hạ...xin lỗi vì đã phá hỏng giấc ngủ của ngài...

Từ ngoài cửa bước vào là một lão nhân, theo sau lão là ba gã thanh niên cường tráng, cả bốn người đều có điểm chung là đôi mắt khác người

- Không đâu, Erioh, ta nãy giờ không có ngủ, chỉ có chút hồi tưởng thôi

Hắn vẫn nằm yên, hướng mặt lên trần nhà, hoàn toàn không để ý đến bốn người bọn họ

- Vâng, à..các con, mau cúi chào "Xích Đế"

Erioh khẽ thở phào, sau đó nhanh chóng xoay người giục ba gã thanh niên đằng sau chào hắn

- K..Kính chào "Xích Đế"

Cả ba lập tức cúi gập người chào, hắn cũng chỉ nhẹ phất tay, bảo thẳng người lên, rồi không biểu hiện gì thêm nữa

- ...Erioh, ngồi xuống ghế đi, ta có một số chuyện muốn hỏi

- V..Vâng

Thái độ kì lạ này của hắn khiến một người đứng đầu gia tộc danh giá như lão đây phải căng thẳng

Từ từ đi lại chỗ ghế đối diện với hắn mà ngồi xuống, ba đứa con của lão thì đứng sau ghế cha mình

- Các ngươi có thấy...gai mắt với sự xuất hiện của trẫm không?


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net