CHƯƠNG 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lần biến đổi thứ 2: Bản thể - sói

Đã là ngày thứ 3 sau khi Tiểu Thừa Trạch rời đi, Cẩn Nhiên không khỏi lo lắng sốt ruột. Ngay trong lúc y định chống thân mình cùng cái lồn còn chứa đầy nước tiểu đi tìm thì Cố Thừa Trạch xuất hiện nhưng là với bản thể của hắn.

Bản thể của Cố Thừa Trạch là một con sói thân hình rắn chắc to lớn, bộ lông trắng muốt xinh đẹp mà mạnh mẽ. Cổ họng sói phát ra tiếng gầm gừ khó chịu lúc này Cẩn Nhiên mới để ý thấy cự vật dài lớn bên dưới chân nó.

Cẩn Nhiên chứng kiến cự vật càng ngày càng dài, càng ngày càng thô to đã tầm cỡ cổ tay một người lớn.

Cẩn Nhiên sợ hãi không bao nhiêu ngược lại còn cảm thấy an tâm, Thừa Trạch của y về rồi.

Sói bự vồ lấy Cẩn Nhiên chân trước dẫm lên bụng chân sau đạp lên chiếc lồn non nớt kia

"Ư.. ư" bụng đầy nước bị đè ép cùng lồn non bị chà đạp khiến Cẩn Nhiên vừa khó chịu vừa sung sướng rên rỉ nhưng vẫn để yên cho sói bự làm bậy.

Sói trắng thấy Cẩn Nhiên không chống cự mới thả lỏng người ra thấy khuôn mặt đẫm nước mắt của Cẩn Nhiên thì gầm gừ cặc bự cũng chỉa chỉa vào lồn của Cẩn Nhiên.

Cẩn Nhiên thấy vậy vội vàng cong chân, tay nắm hai đầu gối rồi nói: "Thừa Trạch liếm nó một chút, một chút thôi cũng được"

Con sói như hiểu ý chĩa mồm về phía bướm nhỏ đầu lưỡi nóng hầm hập liếm lên lồn múp, một đường tách ra liếm vào bên trong.

"Ân... a... Thừa Trạch... Thừa Trạch..." đầu lưỡi thô to càn quét lồn múp khiến cho Cẩn Nhiên không ngừng rên rỉ. Cái lồn chứa đầy nước tiểu kia chỉ muốn phun ra nhưng nhớ đến lời dặn của Thừa Trạch y lại không dám, khó chịu khôn tả.

Nhận thấy người dưới thân thả lỏng, thân thể sói bự cong lên trực tiếp nhét cặc bự vào lồn non. "Aaaaaaa.... Ư..." chỉ mới nửa đầu đâm vào mà khiến Cẩn Nhiên đau đớn khôn tả, mùi máu tươi trộn lẫn trong không khí khiến y biết bên dưới lại rách ra rồi.

Sói bự cũng khó chịu khôn cùng, cặc bự nhét được một nửa liền không thể nào nhét vào được nữa liền chu lên: "aaaa...wooo..."

Nhận thấy sói bự khó chịu, Cẩn Nhiên liền cố gắng điều chỉnh hô hấp, hai chân quặp vào người sói bự, mặt đã trắng bệch nhưng vẫn cố gắng tươi cười: "Hô... a... khó chịu sao?? Đợi ta... ưm... một chút liền sẽ... ân thoải mái liền..."

Nói rồi y hít thở sâu mấy hơi, liền mượn lực đẩy của sói bự cùng chân mình tàn nhẫn thúc đẩy đâm sâu vào.

"Aaaaaaa.... Đau... đau muốn chết" Cẩn Nhiên cảm thấy người như bị chẻ làm đôi, không thể dùng từ đau đớn để hình dung nữa. Dương vật to như bắp tay tàn nhẫn xé rách lồn non khiến y gần như mất đi ý thức.

Sói bự thấy đã có thể luận động dễ dàng liền hả hê mà nắc địt mặc kệ người dưới thân đã mất hết sức lực phản kháng chỉ đưa đẩy theo từng đợt đụ địt của nó.

Cẩn Nhiên gắt gao ôm lấy sói bự, còn có thể làm chút gì đó cho Thừa Trạch y đã cảm thấy mãn nguyện rồi. Không cần biết tương lai ra sao, nhưng hiện tại y thấy rất hạnh phúc.

Sói bự như một cái máy dập liên tục vào bướm nộn. Không biết đã qua bao lâu chỉ thấy sói bự gầm lên một tiếng rồi bắn hết tinh dịch vào trong lồn nhỏ này.

Kì bắn tinh của sói nhiều hơn con người rất nhiều, bụng Cẩn Nhiên đã chứa một lượng nước tiểu nay lại tiếp thêm một lượng lớn tinh dịch của sói bự. Cẩn Nhiên đã không phân rõ được đau đớn và sung sướng nữa nhìn sói bự vừa liếm láp thân mình vừa điên cuồng bắn tinh, y cười trìu mến: "Không sao... bắn đi... tòan bộ đều bắn vào cơ thể ta..."

Dần dần mặt Cẩn Nhiên đã không thể dùng từ tái nhợt để hình dung nữa, sói bự lúc này đột nhiên biến trở lại thành Cố Thừa Trạch, hắn vô thức thiếp đi trên người Cẩn Nhiên.

Cặc bự vẫn nhồi nhét trong lồn non, cả người Cố Thừa Trạch đè lên người Cẩn Nhiên, cái bụng trướng căng bị đè đến cơ hồ Cẩn Nhiên căng không nổi nhưng y không có ý định đẩy Cố Thừa Trạch ra. Y tham lam mà ôm lấy Cố Thừa Trạch rồi lịm đi ngay tức khắc.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC