Chương 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhận xét chung: Chương 3 nội dung được mặc ngắn hơn 2 chương kia. Câu dễ thương, chút lầy nhưng vẫn lặp lại lỗi như tách câu, thiếu dấu câu, sai chính tả, lỗi dùng từ. Mình thấy càng sau càng hay viết càng lên tay.
Sau ba chương đầu, mình thấy cốt truyện rất ổn, văn phong mới mẻ, không đi theo lối mòn nhưng thường mắc lỗi câu , từ ngữ. Mình hy vọng bản beta này ổn được duyệt.
( Vẫn theo cách sửa )
---------------------
Tôi rất nhanh lấy lại bản năng diễn xuất, gãi gãi đầu, ngu ngơ nói :

- Bạn Xử Nữ giống thầy Gió Xuân thật đấy, em hơi ngạc nhiên ạ.

Thực ra biệt danh Gió Xuân này là tôi đặt cho thầy, sau đó cả lớp gọi theo để trêu ngươi tôi, bây giờ kéo theo cả trường luôn rồi =="

Hôm đó tôi đang mải đàm luận về cuộc đời với Chu Công, thì bỗng cảm giác như một làn gió nhẹ nhàng man mát vỗ về gương mặt mình .Đang định ngẩng lên chửi cha bố đứa nào đã lạnh rồi còn mở cửa sổ, thì tôi bắt gặp ngay ánh mắt trong veo đang nhìn xuống, dịu dàng, lại thêm chút u buồn nhàn nhạt ... ( tách câu, thêm chủ ngữ)

Chàng cúi xuống, thiếp ngẩng lên, hai mắt nhìn nhau, tình này đã định ...

Tôi trong cơn màng kèm theo hai cục gỉ mắt được tia nắng chiếu xuyên qua, đã bật ra một câu :

- Gió xuân ấm áp.

Thầy cười, cả lớp cũng cười theo, tiếng cười ròn (sai chính tả, "ròn"->"giòn") tan vang vọng khắp không gian, sau đó đã theo tôi vào từng giấc mộng sau này ....

Tất cả cái (các) chi tiết viết nghiêng ở trên đều là hồi ức pha tạp với ảo tưởng, bây giờ mời chúng ta quay lại chuyện chính

Sau câu nói của tôi, cả lớp lại rời (dùng từ sai, rời->dời) ánh mắt sắc bén quét tới quét lui lên người cậu bạn mới, tôi thở dài ca thán, chốn xô bồ thị phi này thật đáng sợ không tưởng.

- Thiên Bình thật tinh mắt ! (Thêm dấu chấm than, tách câu )Nhân đây thầy cũng giới thiệu với mọi người luôn, Xử Nữ là em trai của thầy, bạn ấy mới từ bên Anh về, chưa thông thuộc ngôn ngữ Việt Nam cho lắm, thầy mong các em có thể chiếu cố bạn ấy được không ?

Kèm theo câu hỏi nhẹ nhàng dễ chịu của thầy là một hợp âm "Được ạ" rất to, rất vang mà đa số là giọng nữ(...)Thôi được rồi, tôi cũng là một trong số đó, nhìn biểu cảm dễ thương mà theo tôi là cầu sờ cầu ôm trong truyền thuyết kia thì có méo ai mà chịu cho nổi ?! (Thêm dấu ba chấm để kiểu như im lặng trong vài giây mới chịu khai í)

Tôi không hổ danh là ban cán bộ hòa đồng chân ái với bạn bè, thêm vào đó là chân chó nịnh nọt, yêu ai thì yêu cả đường đi lối về, lập tức đề cử :

- Thưa thầy, để bạn Xử Nữ ngồi cạnh em đi ạ, em hứa sẽ cố gắng giúp đỡ bạn hết mình ạ !

Kèm theo là một nụ cười tươi tắn, trong sáng không màng danh lợi. Lập tức tôi bị cả lớp kinh (khinh) bỉ từ đầu tới chân.

Mặc kệ (,) mặc kệ, ta đây vì một tương lai làm dâu tươi sáng thì đầu tiên phải lấy cho được lòng em chồng cái đã !

Tôi cúi đầu cười thầm, đương nhiên là Gió Xuân sẽ không phũ phàng từ chối tôi rồi. Thầy liền "Được" một cái rất hào sảng mà bán em mình đi. (Tách câu)

Xử Nữ ung dung (,) bình tĩnh đi xuống, ngồi bên cạnh con người điềm đạm (,) đáng yêu là Thiên Bình, trước con mắt của bàn dân thiên hạ.

Tôi rất hòa đồng lên tiếng :

- Xin chào, tớ là Thiên Bình, yêu màu hồng ghét sự giả dối, cực dễ gần, nên cậu bất cứ lúc nào cũng có thể làm phiền mình nha ~~ !

Xử Nữ liếc tôi, cũng gật đầu nhưng chẳng nói gì, có lẽ là do chưa thông thạo tiếng nói thôi.

Tôi vui vẻ ngắm nam thần. Gương mặt của thầy, giọng nói của thầy, chữ viết của thầy, mặc dù tôi chả hiểu gì sất, nhưng vẫn rất vui, rất hào hứng (tách câu)

Từ bàn trên tuồn xuống một tờ giấy, chỉ vỏn vẹn một từ : "Tao khinh"

Tôi liền lấy bút hí hoáy viết xuống dưới, nội dung là : "Chẹp, biết người biết ta, trăm trận trăm thắng", rồi lại tuồn lên

Bạch Dương đọc lướt qua, trên mặt cười rất chi là đểu, nó rep :

"Nhưng bố mày vẫn khinh"

Tôi : "Đcm tự dưng rơi xuống một em trai, đ. phải tạo cơ hội cho tao thì là cái beep gì nữa, mày còn non lắm cưng ạ"

Nó : "Nhan sắc có hạn mà thủ đoạn thì vô biên, đ. hiểu sao tao vẫn làm bạn với mày được mấy năm mà chưa sứt mẻ gì, ôi ôi tao phục tao quá"

Tôi : "Cút về hành tinh của mày đi"

Nó : "Éo đùa nữa, cuối giờ thế nào?"

Tôi : "Yên tâm đi, chị mày ăn bám bài tập của mày từ hồi mẫu giáo thì ít nhiều cũng phải trả công chứ"

Nó : "Thủ đoạn vcl, hóa ra mày cop bài mà cũng phải tính toán từ lúc não còn chưa phát triền hết à?"

Tôi : "..."
------------
Xong  ạ
1/4/2017
@_LuoiHoi_

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net