Translate test- Flowersteam

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng




I. Lý thuyết

    1. Bạn có thể translate từ tiếng gì?

- MÌnh có thể dịch từ tiếng Anh.

   2. Bạn đã translate bao lâu rồi?

- Đến nay là được 8 tháng rồi.

   3. Bạn có thể trans truyện tranh hay truyện chữ?

- Mình có thể trans cả hai nhưng mình chuyên trans truyện chữ hơn.

   4. Bạn có tự tin bản thân sẽ hoàn thành đúng thời hạn boss giao ra không?

-Có. Nếu bắt buộc phải có chậm trễ thì mình sẽ báo cho boss trước.

   5. Tự đánh giá bản than trên thang điểm 10.

- 7/10

II. Thực hành

hoa hướng dương/sunflower [l.dh + h.rj]

tác giả: shookgetda


hôm nay những đám mây trên trời thật ủ rũ.

chúng đã khóc lóc không ngừng nghỉ, thậm chí còn nổi vài cơn thịnh nộ ngẫu hứng. biết bao tia sét chói lòa cứ đột ngột đâm vào đất mẹ, soi sáng màn đêm tối từng giây một. tiếng sầm vang lên sau đó ít lâu như là một phần thưởng đi kèm vậy.

mặt trời dường như không bị làm phiền bởi sự suy sụp bất thình lình này, trông nó có vẻ là sẽ không xuất đầu lộ diện thêm lần nào nữa trong ngày hôm nay. cũng có nhiều lúc mặt trời sẽ để yên cho mấy đám mây khóc nên cả một biển từ nước mắt, rồi trở thành một trong những nguồn cung cấp nước cho các thực thể sống.

đáng lẽ ra mặt trời đã có thể tỏa tia nắng của mình và tạo ra một quang phổ óng ánh tuyệt mĩ trên bầu trời cao rộng kia, hyuck tự vấn. đó chắc là lý do vì sao tâm trạng cậu vẫn chưa thể tốt hơn.

cậu chưa gặp bông hướng dương của mình 2 tuần rồi, khi mà cậu đang phải bận rộn chuẩn bị cho màn comeback sắp tới. may mắn làm sao, lịch trình dày đặc của cậu đã kết thúc, nó đã trở về trạng thái trước đây dày-nhưng-không-quá-đặc-để-cậu-có-đủ-thời-gian-với-người-yêu-dấu.


tiếng sấm đùng đùng nối tiếp.

đập vào mắt cậu là ánh sáng lờ mờ trong phòng tập luyện. cậu chắc hẳn đã ngủ gật vào một trong các giờ giải lao, các tiền bối bây giờ cũng đã luyện tập xong rồi.

có lẽ bọn họ đã quá đỗi lười biếng và mệt mỏi để lê mông trở về ký túc xá, phải rồi, điều đó giải thích cho vì sao lại có người nằm la liệt quanh phòng tập luyện.

một tiếng sấm nữa vang ầm lên, và ấy là lúc mà cái gì đó-- đúng hơn là có bóng người thân thuộc lướt qua tâm trí cậu.

bông hướng dướng của cậu.

cậu nhanh chóng tóm lấy túi đồ và điện thoại của mình rồi vội vàng tới cửa ra, và đến ký túc xá dream, khiến các bậc đàn anh còn lại khó hiểu bởi hành động đột ngột ấy.


renjun ghét bóng tối.

anh cũng ghét những tiếng động ồn ào. vậy mà bây giờ anh lại phải chịu đựng cả hai thứ đó cùng một lúc. việc này làm anh kinh hoảng hết sức, tệ hơn nữa là anh chỉ có một mình.

khi mà đáng lẽ ra anh phải có mặt ở đài phát thanh, những người còn lại đã ra ngoài ăn tối. giống như thời tiết hôm nay, tâm trạng anh cũng buồn chán như trút nước vậy. trí não anh bị lấp đầy bởi những mảnh ký ức về anh trai mình-- hay ta nên nói là người anh cùng cha khác mẹ ấy.

những suy nghĩ bay bổng của renjun bị đẩy sang một bên, ý nghĩ về việc bị lăng nhục lại mon men tới và chiếm thế thượng phong. chúng làm anh nhận thấy sự quằn quại và buồn nôn đang ập đến, tất cả những gì anh muốn bây giờ là một đấng cứu tinh giúp chặn lại tư tưởng không ai mong muốn này.

haechan, anh nghĩ.

anh rút điện thoại ra để nhắn tin cho cậu, nhưng rồi lại chần chừ. mặt trời sẽ không chịu ló rạng chỉ vì một bông hướng dương yếu ớt bị ruồng bỏ trong cơn bão đâu, phải vậy không?

hay ít nhất thì đó là những gì anh tưởng, trước khi cửa phòng anh bị xô ra bởi ai đó.

"jun-ah"


đôi mắt đờ đẫn của anh sưng húp lên.

hyuck để mặc cho người ấy dốc bâù tâm sự trong vòm tay mình, trước khi xả cho anh một đống câu hỏi khác nhau. cậu nhận ra thân nhiệt anh nóng hơn bình thường, chắc hẳn là bị sốt rồi, hôm nay cũng khá lạnh kia mà.

"anh ốm à, injun-ah? anh muốn ăn súp không? với sô cô la nóng? hay là bánh quy cùng sữa ấm?"

"sô cô la nóng nghe ổn đấy"

"anh hãy giải thích xem có chuyện gì xảy ra trước đã nào? tại sao anh yêu lại như vầy?"

"anh- ừm, ừ thì-"

"được rồi mà, cứ để sau đi vậy."

renjun bật ra tiếng thở dài, tiếp tục nói, "anh trai anh đã nhắn cho anh, nó nói không muốn anh về nhà vào lễ chuesok lần này. a-anh ấy chỉ muốn có mình cùng bố mẹ cho dịp lễ, nếu không ảnh sẽ đánh anh một trận nữa."

hyuck siết chặt tay mình vòng quanh eo của renjun như một cách để trấn an, "anh đã nói chuyện với mẹ chưa?"

"rồi,, mẹ muốn anh về nhà nhưng nói với bà rằng mình không sao đâu dễ dàng hơn nhiều, em cũng biết anh không muốn gặp ảnh thế nào mà và chúa ơi, ai biết được chuyện gì sẽ xảy ra nếu anh về nhà chứ. vậy nên anh đã nói thêm là anh sẽ dành lễ chuseok này bên em."


rồi họ đi hẹn hò.

hyuck rất thích cùng bông hướng dương của mình đi chơi, đặc biệt là khi renjun cảm thấy không vui như bây giờ. thay vì làm sô cô la nóng, họ đi tới bất cứ đâu mình thực sự muốn.

fullsun.hyuck

2.3k lượt thích

fullsun.hyuck anh yêu đã vui hơn sau buổi hẹn hò ❤︎

xem tất cả 84 bình luận

h.injeolmi iu em ♡
   | fullsun.hyuck yêu anh hơn ó<333


h.injeolmi

1.6 lượt thích

h.injeolmi anh yêu em vch, cảm ơn vì hôm nay 🌻

xem tất cả 73 bình luận

fullsun.hyuck anh đáng wiu wá
   | h.injeolmi em mới là người đáng yêu đó

hoa hướng dương không yếu ớt đâu, nó chỉ đang nhớ ánh mặt trời của mình thôi.


renjun chưa ngủ được

họ giờ đang cuộn mình trên giường của hyuck, nhưng renjun vẫn không thể chìm vào giấc ngủ, trằn trọc, cảm giác lo lắng bồn chồn lại tìm đến anh.

"injun-ah, anh ổn chứ?" anh giật mình khi hyuck cất tiếng, nhưng rồi lẳng lặng gật đầu.

"hát cho anh đi, như em thường làm vậy" renjun yêu giọng hát êm dịu của cậu biết bao.

chất giọng ngọt ngào tựa đường mật đó chưa bao giờ làm anh thất vọng. từng lời ca luôn trượt khỏi chiếc lưỡi một cách êm ái. nhịp nhàng và sáng ngời, chúng uyển chuyển như thể thanh kiếm chói lòa được rút ra khỏi vỏ vậy.

'dù bạn cố gắng che đậy thế nào
thì cũng không thể giấu được mãi đâu
vậy sao ta không cùng nhau mỉm cười
không cần xin lỗi, đừng lo lắng mà
đừng sợ hãi nữa, hãy ngừng khóc nào

với tôi bạn là một điều vô cùng quý giá
hãy kể cho tôi nghe hôm nay khó khăn ra sao
vì đã có tôi ở đây, và tôi sẽ nói
rằng bạn đã vất vả rồi
rằng tôi yêu bạn
rằng tôi sẽ tặng bạn cái ôm thật chặt'

chỉ với vậy, tâm trí rối mù của renjun bất ngờ được giũ sạch, cuộc chiến tưởng chừng như bất tận giữa tâm can và lý trí cuối cùng đã đạt được hòa bình. cơn buồn ngủ rồi cũng dần thắng thế, bắt buộc anh phải nghỉ ngơi trong chốc lát, lánh ra khỏi một thế giới khắc nghiệt.

sau đó, từng lớp màn bóng tối đè nặng lên mí mắt anh khi có một giọng nói ngọt ngào chảy qua màng nhĩ lần nữa, đưa anh vào sự thanh bình. hyuck nhẹ nhàng vuốt má anh đầy trìu mến, trước khi trao anh một nụ hôn nhẹ nơi đầu môi.

"ngủ ngon nhé, hướng dương của tôi~"


III. Tình huống:

1.    Xin permission mãi mà không có ai reply thì sao?

-    Nếu là khách hàng hay Boss yêu cầu dịch thì mình sẽ báo với họ trước, còn nếu là mình thì sẽ tôn trọng tác giả và không mang tác phẩm đó đi lung tung.

2.    Bạn tìm truyện ở đâu để dịch?

-    Mình thường tìm truyện trên Wattpad, Fanficton.net, twicomics, tumblr,...

3.    Khi dịch bạn có nghĩ cần dịch sát nghĩa không?

-    Mình nghĩa cần dịch sát nghĩa đủ để không làm lệch đi lời văn gốc nhưng vẫn cần linh hoạt để câu văn không bị thô cứng.

4.    Nếu như khách bắt bẻ bạn khi bạn đã dịch đúng nghĩa thì sao?

-    Đầu tiên mình sẽ soát lại bài dịch của mình xem có gì sai sót không, khi không có thì mình sẽ trực tiếp inbox với khách để hỏi rõ vì sao bắt bẻ mình và giải quyết việc với khách hàng, nếu khách cố tình làm lớn chuyện thì mình sẽ báo cáo cho Boss để Boss xử trí =))

5.    Bạn có phải dùng Google dịch hay Tflat hoặc bất cứ phần mềm dịch quá nhiều không?

-    Mình chủ yếu chỉ dùng từ điển để tra những từ khó và Google dịch để tìm những từ gần nghĩa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net